Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Sơn Tây

[MINH HUỆ 21-4-2017] Mọi chuyện bắt đầu khi có một đồng tu nói rằng những lời tôi nói với người khác thật bất thiện, nhất là khi xảy ra mâu thuẫn.

Tìm kiếm chấp trước căn bản

Tôi cảm thấy thật phiền phức khi những lời mình nói biến thành trò cười, mỉa mai, hay nói móc người khác. Tôi đã hướng ngoại và trở nên tức giận, từ đó nảy sinh thêm tâm oán giận và phàn nàn.

Tôi đã cố gắng tìm ra chấp trước của mình như tâm tranh đấu tâm ích kỷ và tâm cầu danh. Tôi đã cố gắng làm tốt để thoát ra và loại bỏ những chấp trước này, nhưng kết quả không khả thi. Một năm sau đó, tôi vẫn không thể tìm ra chấp trước căn bản của mình; thêm vào đó, sự tự chủ của tôi rất giới hạn và bị động.

Sư phụ điểm hóa cho tôi

Một ngày nọ, khi tôi đang đi bộ thì chợt nhớ tới lời giảng của Sư phụ:

“Xưa có một người đã rất cố gắng tu thành La Hán. Vị này khi đắc chính quả, tu thành La Hán thì lẽ nào không cao hứng cho được? Nhảy thoát khỏi tam giới rồi! Nhưng cao hứng lại chính là tâm chấp trước, [là] tâm hoan hỷ. La Hán cần phải vô vi, tâm bất động; vị này bị rớt xuống, tu lại như không [tu]” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Tôi đào sâu thêm vào suy nghĩ này: tâm hoan hỷ quả là nghiêm trọng – đó là thứ mình đã bỏ qua. Đó là thứ có thể ngăn không cho một người tu luyện tu thành viên mãn.

Sự thiếu thận trọng của tôi với người khác cũng dựa trên suy nghĩ khi tôi nhận mình là người tu tốt hơn người khác. Tâm hoan hỷ đã khiến tôi tin rằng mình đang tu luyện tốt – thật kinh khủng! Nhưng chấp trước này không thể hình thành trong một đêm. Nhìn lại quá trình tu luyện của mình, tâm hoan hỷ của tôi được hình thành từ những lời ca ngợi của bản thân tôi và những người khác.

Sự hình thành tâm hoan hỷ

Đầu tiên, tôi đóng góp vào vấn đề bằng việc rất thích thú khi tôi làm điều gì đó đúng. Bất cứ khi nào bài viết của tôi được đăng trên Minh Huệ Net, bất cứ khi nào tôi có một số khả năng dị thường, hoặc khi tôi làm tốt hơn người khác, như thể tôi luôn đặt tâm vào công việc. Lúc đó một giọng nói thổi phồng trong tâm trí tôi: Đi nào!

Mọi người có xu hướng hoảng sợ khi họ gặp vấn đề, nhưng lại buông lơi khi họ vui sướng. Tôi từng nghĩ tôi có thể kiểm soát được tâm phấn khích của mình, nhưng tôi đã sai. Dần dần tôi đi chệch hướng mà không hề hay biết. Dần dần, những thứ này luôn xuất hiện như kiểu tôi mới là người duy nhất có thể ngộ đúng; khi những người khác đụng chuyện với tôi, tôi bắt đầu nổi giận với họ.

Tôi cũng trở thành nạn nhân từ những lời ca ngợi của những người khác. Khi tôi nói về những gì tôi nhìn thấy ở không gian khác, một số đồng tu rất thích thú lắng nghe. Sự chú ý của họ đã khiến tôi cảm giác được nâng lên. Tôi bắt đầu áp đặt thể ngộ của mình vào trong mô tả của tôi, và khi những người khác chấp nhận ý kiến của tôi, tôi đều rất vui. Thậm chí tôi còn nhiệt tình hơn trong việc giúp đỡ người khác và cố chấp vào thể ngộ của mình. Không nhận ra điều này, tâm hoan hỷ đã đặt tôi lên trên các đồng tu khác, và cuối cùng, tôi đã thực sự rớt xuống.

Sư phụ giảng:

“Chư vị đều là một lạp tử, trong mắt của tôi, không ai giỏi hơn ai, vì chư vị đều là được tôi đồng thời vớt lên. (vỗ tay) Có vị về phương diện này có năng lực mạnh hơn một chút, có vị về phương diện kia mạnh hơn một chút, chư vị không được vì thế mà suy nghĩ hoang tưởng, chư vị nói ‘tôi có bản sự lớn thế này, thế này thế kia’, đó là Pháp trao cho chư vị! Chư vị không đạt tới thì vẫn không được đâu. [Là] Chính Pháp cần [và] khiến cho trí huệ của chư vị đạt tới bước đó, vì thế chư vị không được cảm thấy bản thân mình có bản sự gì.”(Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)

Sư phụ đã dạy Pháp lý này cho chúng ta trước đó đã lâu, nhưng tôi đã quên mất. Tôi chỉ là một lạp tử nhỏ bé của Đại Pháp – sinh mệnh của tôi được Đại Pháp ban cho, làm sao tôi có thể đòi vẻ vang cho bản thân mình? Thật là một suy nghĩ ích kỷ và dơ bẩn! Làm sao tôi có thể đồng hóa vào vũ trụ mới, cảnh giới vô ngã với những suy nghĩ dơ bẩn này?

Tìm ra tận gốc những suy nghĩ tiêu cực

Khi tôi chấp vào bản thân, tôi đã nhìn vào người khác, mà không nhìn vào điểm tốt của họ. Tâm hoan hỷ là nguồn gốc của những suy nghĩ tiêu cực này. Sau khi nhận ra nó, tôi đã có thể khiến nó suy yếu. Hiện giờ tôi chỉ nhìn vào điểm tốt và uy đức của mỗi đồng tu.

Bây giờ tôi có thể nhìn thấy rõ ràng con đường tu luyện tương lai của mình, và thường cảm thấy một luồng khí ấm áp và nhẹ nhàng lan tỏa khắp thân thể. Tôi tin rằng đây chính là biểu hiện của thiện tâm.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/4/21/345918.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/5/6/163106.html

Đăng ngày 4-7-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share