Bài viết của chồng một học viên ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 16-5-2017] Kính chào Sư phụ! Xin chào các học viên Pháp Luân Công!

Vợ tôi tu luyện Pháp Luân Công đã nhiều năm nhưng tôi vẫn chưa bước vào tu luyện. Khi vợ tôi biết rằng những ai không phải học viên cũng có thể viết bài cho Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới năm nay, bà ấy đã khuyến khích tôi viết về những trải nghiệm của mình.

Hiểu ra chân tướng

Tôi từng là một viên chức chính phủ kể từ khi còn trẻ. Để tồn tại trong chính quyền cộng sản, tôi phải tiếp đãi tiệc rượu cho các viên chức nhà nước hầu như hằng ngày. Tôi đã bị cao huyết áp và bệnh tim. Khi tôi 30 tuổi, bệnh tình của tôi trở nên trầm trọng. Chỉ số huyết áp tâm trương của tôi cao khoảng 140 và huyết áp tâm thu của tôi là 170 – 180 (chỉ số bình thường nên là 120 và 80). Tôi đã phải làm loãng máu khi chưa đầy 40 tuổi và phải uống thuốc 3 lần 1 ngày. Bác sĩ đề nghị tôi không nên làm bất cứ việc gì mà chỉ nằm một chỗ để hồi phục. Điều này thì không thể bởi tôi là một phó thôn và phải tiếp xúc với mọi người và uống rượu là công việc của tôi.

Vợ tôi đã lo lắng cho tôi vì bà ấy không thể tưởng tượng được sức khỏe của tôi có thể tệ như thế nào khi tôi lớn tuổi. May mắn thay, tôi được chuyển lên thành phố. Tình trạng cũng chỉ tốt hơn lên một chút bởi tôi vẫn không tránh khỏi việc phải tiếp khách và uống rượu. Thời gian trôi qua, bệnh tình của tôi càng trở nên tồi tệ. Nước da của tôi luôn luôn sậm màu.

Sau đó, vợ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bị ảnh hưởng từ bà ấy, tôi dần dần tìm hiểu về tu luyện. Sau khi xem nhiều băng hình giảng chân tướng, tôi nhận ra Đảng Cộng sản đã dàn dựng và phỉ báng Đại Pháp ra sao, và tôi cũng biết Pháp Luân Đại Pháp vĩ đại như thế nào. Sức khỏe của tôi cũng đã dần được cải thiện.

Giúp đỡ bất cứ khi nào có thể

Vợ tôi lập một cơ sở sản xuất tài liệu giảng chân tướng tại nhà. Bà ấy chuẩn bị rất nhiều tài liệu. Các học viên thường đến giúp và tôi luôn luôn chào đón họ. Tôi thường mua nhiều thực phẩm và mời họ cùng ăn với chúng tôi. Tôi biết điều này không dễ cho họ và tôi muốn giúp họ bất cứ khi nào có thể.

Tôi luôn cập nhật thông tin từ sở cảnh sát bởi vì bộ phận của tôi ở tầng dưới của họ. Một lần, phòng 610 ở địa phương chúng tôi, muốn tôi chuyển vào làm ở văn phòng họ. Tôi từ chối và một cậu thanh niên khác đã vào làm thay. Cậu này thường đến thăm tôi và kể cho tôi rằng Phòng 610 đã bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp ra sao.

Vào một ngày cậu ấy nói với tôi rằng Phòng 610 của thành phố đang lên kế hoạch dàn dựng và bắt giữ các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Ngay lập tức, tôi nói cho một học viên và người này đã gửi ngay thông tin tới trang mạng Minghui.net. Ngày hôm sau, bài viết được đăng, âm mưu của họ đã bị lộ và kế hoạch phải bị hủy bỏ.

Đắc phúc báo nhờ Đại Pháp

Kể từ đó, sức khỏe của tôi được cải thiện ngày một tốt hơn. Khuôn mặt tôi không còn bị tối nữa mà thay vào đó, nước da của tôi trở nên hồng hào. Tôi cảm thấy rất khỏe. Vợ tôi nói rằng điều này xảy ra bởi vì tôi đã làm nhiều việc tốt cho Đại Pháp và đắc phúc báo.

Thỉnh thoảng, tôi cùng vợ tôi xem băng hình các bài giảng Pháp của Sư phụ. Khi xem, tôi thấy cơ thể của Sư phụ tỏa ra ánh vàng kim – nó rất sáng đến mức tôi không thể mở mắt ra được. Tôi cố gắng lấy tay để che bớt tia sáng. Vợ tôi đã hỏi tôi chuyện gì đang xảy ra. Mặc dù đã xem các băng hình một thời gian, tôi vẫn không thể bước vào tu luyện, nhưng tôi thường ghi nhớ những gì Sư phụ giảng.

Vào một ngày khi tôi đang đạp xe đạp băng qua đường, tôi bị một chiếc xe taxi tông phải. Chân và hông của tôi bị thương. Người tài xế lo lắng và hỏi tôi có bị sao không. Tôi nói với anh ta rằng tôi ổn và anh ấy có thể rời đi. Anh ấy đã rất lo sợ đến mức gần như phát khóc. Tôi từ từ tự đứng dậy. Tôi nói anh ấy: “Hãy nhớ rằng Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Một lần khác, tôi bị một người lớn tuổi đi xe mô tô tông vào và tôi cũng xử sự tương tự như lần trước. Ông ấy nắm chặt tay tôi và nói: “Tôi biết, tôi biết. Pháp Luân Công hảo. Có nhiều người tập Pháp Luân Công ở gần nhà tôi.” Ông ấy nghĩ tôi là một học viên.

Giúp vợ giảng chân tướng

Năm 2005, khi phong trào thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu, tôi đã tuyên bố thoái xuất khỏi ĐCSTQ trên trang mạng Đại Kỷ Nguyên. Sau khi đọc nhiều tài liệu chân tướng, tôi càng hiểu rõ hơn Đảng Trung Cộng tà ác như thế nào. Khi vợ tôi khuyên người khác thoái Đảng, tôi đi cùng cô ấy. Tôi sẽ nói với mọi người rằng: “Tôi đã thoái đảng mặc dù tôi đã là đảng viên trong hàng chục năm qua. Tại sao bạn lại không thoái?” Tôi đã thuyết phục thành công nhiều người thoái Đảng.

Một lần, các tấm băng rôn phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp xuất hiện trong khu vực của chúng tôi. Buổi tối vợ tôi đi ra ngoài để tháo gỡ chúng. Ngày hôm sau, các tấm băng rôn lại xuất hiện nhiều hơn. Vợ tôi lại quyết định đi ra ngoài vào ban đêm để tháo chúng xuống. Tôi lo lắng cho sự an toàn của vợ và cố ngăn bà ấy lại. Sau đó tôi thấy một Pháp Luân màu vàng kim đang xoay trước mặt mình, nhưng vợ tôi thì không nhìn thấy. Tôi hiểu ra rằng, tôi không nên ngăn cản bà ấy. 20 phút sau, Pháp Luân biến mất. Tôi cùng vợ đi ra ngoài để tháo các tấm băng rôn xuống. Đêm hôm đó, chúng tôi đã tháo gỡ hầu như tất cả các tấm băng rôn có nội dung phỉ báng.

Ngày hôm sau, các mẩu tin phỉ báng lại xuất hiện. Chúng tôi đã tìm ra nhóm nào đã làm chuyện này và đã để các tấm băng rôn giảng chân tướng tại văn phòng của họ và các tòa nhà lân cận. Chúng tôi cũng gửi các tài liệu giảng chân tướng đến trụ sở của nhóm đó. Kể từ đó, không còn xuất hiện các tấm băng rôn như vậy nữa.

Năm ngoái, nhiều học viên đã bị bắt giữ phi pháp và đưa đến trại giam bao gồm cả vợ tôi. Tôi cố gắng nhờ những người làm việc bên trong giúp và đồng thời hằng ngày cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Không lâu sau, vợ tôi đã được trả tự do. Những người làm việc bên trong đã không hề giúp đỡ chúng tôi – chính là Sư phụ đã giúp. Để tránh việc vợ tôi lại bị cảnh sát địa phương sách nhiễu, tôi đã nghỉ hưu để ở nhà hỗ trợ vợ mình nếu có ai đến nhà chúng tôi.

Bởi vì những vụ bắt giữ đó, vài học viên đã không đến nhà chúng tôi nữa và những người khác thì ít khi đến. Vì là điểm sản xuất tài liệu, chúng tôi phải sản xuất số lượng lớn các tài liệu chân tướng, nên tôi đề nghị giúp vợ mình. Thỉnh thoảng tôi làm việc khoảng 14 đến 15 giờ liên tục, nhưng tôi chưa từng than phiền. Tôi muốn làm một điều gì đó cho Pháp Luân Đại Pháp.

Chúng tôi cần nhiều tờ tiền giấy mệnh giá một nhân dân tệ để viết những thông điệp giảng chân tướng lên đó. Để có một số lượng lớn những tờ tiền mệnh giá nhỏ thì không hề dễ dàng gì. Chúng tôi phải lần lượt đi đến các xe bán hàng rong để đổi những tờ tiền đó. Niềm tin của chúng tôi đã được báo đáp. Chúng tôi tin rằng Sư phụ đã an bài cho chúng tôi biết được một đồng tu mà công việc của người này là đổi tiền, đặc biệt là những tờ tiền một đồng nhân dân tệ. Anh ấy có thể cung cấp đủ số lượng khi chúng tôi cần. Chúng tôi không còn phải lo lắng về việc phải kiếm những tờ tiền có mệnh giá nhỏ nữa.

Tôi giờ đã 60 tuổi nhưng khỏe mạnh hơn lúc còn trẻ. Huyết áp của tôi đã bình thường và bệnh tim của tôi đã biến mất. Tôi không còn phải uống thuốc nữa.

Khi tôi giúp vợ tôi làm các tài liệu giảng chân tướng, thỉnh thoảng tôi đọc các sách Đại Pháp cùng vợ và lắng nghe khi bà ấy nói về những gì sẽ xảy ra trong tương lai. Thật lòng, tôi không hiểu hoàn toàn và cũng không tin hoàn toàn, nhưng tôi biết rằng Pháp Luân Công là vĩ đại và tôi sẽ cố gắng hết mình để lên tiếng cho Pháp Luân Công.

Cảm ơn Sư phụ Lý Hồng Chí. Cảm ơn tất cả các học viên Pháp Luân Công và các bạn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/5/16/346772.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/5/31/164068.html

Đăng ngày 3-7-2017; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share