Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Đài Loan

[MINH HUỆ 22-4-2017]

Một đồng tu đã nói về các kinh nghiệm học thuộc các bài giảng Pháp Luân Đại Pháp của mình. Tôi đã cảm động đến mức quyết định cũng sẽ học thuộc Pháp. Đồng tu đó nhắc nhở tôi không được ngừng nghỉ và phải duy trì hàng ngày. Tôi bắt đầu bằng việc ghi nhớ các bài thơ của Sư phụ.

Khi tôi ghi nhớ Pháp, tôi nhận thấy rằng mình đã minh bạch ra nhiều tầng Pháp lý khác nhau, và các chấp trước của tôi được loại bỏ từng tầng từng tầng. Quá trình đó quả thật không dễ dàng và tôi đã trải qua vô vàn can nhiễu cũng như những tư tưởng bất thuần khiến tôi rất khó có thể bình tâm được.

Sư phụ giảng:

“Nhưng đại đa số người ta có thể lấy tư tưởng chủ quan rất mạnh (chủ ý thức mạnh) để bài trừ nó, phản đối nó. Như thế, minh chứng rằng cá nhân ấy có thể độ được, có thể phân biệt rõ tốt xấu, cũng chính là ngộ tính tốt; Pháp thân của tôi sẽ giúp đỡ họ tiêu trừ đại bộ phận loại nghiệp tư tưởng này. Tình huống này tương đối hay gặp. Một khi xuất hiện, chính là để xem bản thân có thể chiến thắng tư tưởng xấu đó không. Ai có thể kiên định, thì nghiệp có thể tiêu.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Tôi nhắc nhở bản thân hạ quyết tâm và không cho phép bất kỳ yếu tố tiêu cực nào cản trở mình.

Trong quá trình ghi nhớ Pháp, tôi nhận ra mình có tâm phàn nàn ẩn giấu rất sâu mà tôi đã loại bỏ đi từng lớp. Tôi không ngừng chính lại bản thân và dần dần trở nên từ bi. Trước kia, tôi không thích thậm chí là khó chịu với một số hành vi của chồng mình. Khi tôi ghi nhớ Pháp, tôi ngộ ra rằng hành vi của anh ấy đã có thể gây phiền toái cho tôi là do tôi tu luyện không tốt. Khi nhận ra điều này, tôi cảm thấy hối hận.

Sư phụ giảng:

“Người tu luyện vĩnh viễn là tu chính mình, từng chút biến hoá nhân tâm ấy là đề cao, chư Thần đều nhìn thấy. Tu luyện không phải tu cho Đại Pháp, cứu người cũng không phải cứu cho Đại Pháp. Tu luyện là sự bảo đảm cho sinh mệnh tiến về viên mãn, cứu người là thể hiện từ bi của người tu luyện, là trách nhiệm vào thời chúng sinh nguy nan. [Hãy] buông xuống những chấp trước quá nhiều quá mạnh, [hãy] bước đi cho tốt con đường của mình, quá trình ấy chính là cái Đạo của chư vị.” (Lời chúc gửi Pháp hội Châu Âu [2016])

Trước kia, tôi thường không đúng giờ. Mặc dù tôi vội vã để tham dự các sự kiện theo lịch trình nhưng tôi không chịu rời nhà sớm phòng khi các tình huống không mong muốn phát sinh. Tôi luôn vội vã và căng thẳng, nhưng tôi đã không thay đổi. Khi tôi ghi nhớ Pháp, tôi ngộ ra đó là một vật chất màu đen đang khởi tác dụng trong trường không gian của tôi. Đảm bảo đúng giờ là trách nhiệm của các học viên chúng ta. Ngay khi tôi nhận ra thiếu sót này, tôi đã quy chính lại nó.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/6/8/164173.html

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/4/22/345952.html

Đăng ngày: 1-7-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share