Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 6-12-2017] Sư phụ giảng:

“Tôi mong rằng các học viên mới và cũ đều có thể tu luyện trong Đại Pháp, đều có thể công thành viên mãn! Mong rằng mọi người về nhà hãy tranh thủ thời gian để thực tu.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Bất cứ khi nào tôi đọc đoạn Pháp này, tôi đều nghĩ làm thế nào để thực tu. “Thực tu” đối với tôi là học Pháp nhiều với tâm thanh tịnh và làm ba việc tốt. Chỉ khi hành xử theo cách này thì tôi mới thành công.

Hướng nội để đề cao bản thân

Sư phụ giảng:

“Là người tu luyện, ‘tìm bên trong’ là một Pháp bảo” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC năm 2009)

Dù tôi biết pháp lý hướng nội, nhưng tôi vẫn chưa làm được. Thêm nữa, tôi cũng không thích bị chỉ trích, và đôi khi cảm thấy bất mãn và mất cân bằng khi tham gia các hạng mục Đại Pháp. Sau đó vào một buổi sáng, tôi được Sư phụ điểm hoá trong mơ, khi có một học viên ở tầng cao hơn giúp kéo tôi lên.

Ngày hôm sau, tôi đi đến chỗ một đồng tu, người đã chỉ ra chấp trước của tôi. Khi về nhà, tôi nghĩ vì tôi không tu luyện tốt, nên Sư phụ đã cho học viên giúp tôi đề cao. Sau đó tôi bắt đầu hướng nội, gia trì việc phát chính niệm và học Pháp.

Tôi cũng thường nhẩm lại bài thơ “Thuỳ thị thuỳ phi” trong Hồng Ngâm III

“Tu luyện nhân
Tự trảo quá
Các chủng nhân tâm khứ đích đa
Đại quan tiểu quan biệt tưởng lạc
Đối đích thị tha
Thác đích thị ngã
Tranh thậm ma.”

Tạm dịch:

Ai thị ai phi (ai đúng ai sai)
“Người tu luyện
Tự tìm lỗi
Các loại nhân tâm phải bỏ nhiều
Quan ải lớn nhỏ chớ rớt lại
Cái đúng là họ
Cái sai là mình
Còn tranh gì nữa.”

Chấp trước không thích bị chỉ trích của tôi sau đó đột nhiên biến mất và trường năng lượng của tôi trở nên thuần chính hơn. Sau sự cố này, tôi trở nên tinh tấn làm ba việc tốt hơn.

Vận hành điểm sản xuất tài liệu

Người điều phối đã yêu cầu tôi thiết lập một điểm sản xuất tài liệu tại nhà vào năm 2008. Tôi đã đồng ý thực hiện từ khi tôi sống một mình, và các con tôi đều tin tưởng và hỗ trợ Đại Pháp. Tôi cũng có thể thiết lập điểm với sự hỗ trợ từ một học viên khác.

Lúc đầu rất khó cho tôi để làm tài liệu vì tôi chưa bao giờ dùng máy tính. Đôi khi tôi không biết cách truy cập Internet, và thỉnh thoảng máy in của tôi cũng không hoạt động. May mắn thay, Sư phụ và Đại Pháp đã ban cho tôi trí huệ để tôi có thể giải quyết hết các vấn đề gặp phải.

Trong quá trình sản xuất tài liệu, nhiều chấp trước của tôi đã được loại bỏ, đặc biệt là tâm thiếu kiên nhẫn.

Tôi cũng loại bỏ tâm phụ thuộc vào các học viên khác trong việc cung cấp vật liệu cần thiết cho việc sản xuất tài liệu. Để đảm bảo an toàn cho các học viên khác, tôi cũng mua mực ở trên mạng và từ các cửa hàng, hoặc nhờ con gái tôi mua giúp.

Dù tôi không có nhiều thu nhập, nhưng tình trạng tài chính của tôi vẫn tốt hơn các học viên ở điểm sản xuất tài liệu khác khi mà cuộc bức hại xảy ra nghiêm trọng nhất.

Có một đồng tu đã tìm được một việc có thu nhập tốt sau khi cô ấy tốt nghiệp đại học. Nhiều người trong chúng tôi nghĩ cô ấy rất giàu có, nhưng chúng tôi đã sai. Cô ấy nói với chúng tôi: “Tôi đã dùng hầu hết tài chính của mình để cứu người, và chỉ giành ra vài trăm tệ cho mình thôi.” Để mà so sánh thì thấy tôi sống khá sung túc!

Để cứu thêm nhiều người bị đầu độc bởi những lời dối trá của đảng về Đại Pháp, tôi luôn nỗ lực làm tốt công việc trong các hạng mục Đại Pháp. Nếu không có sự từ bi của Sư phụ, tôi đã không thể làm được gì.

Kiên định bước đi trên con đường Sư phụ an bài

Lớp học Pháp cũng là một hình thức được Sư phụ an bài. Trong hơn mười năm qua, các học viên ở địa phương tôi đều kiên định đi trên con đường tu luyện theo yêu cầu của Sư phụ.

Lớp học của chúng tôi gồm có sáu học viên khoảng 50 tuổi. Chúng tôi học Pháp mỗi buổi tối, cho dù có bận rộn gì hay không.

Khi nói đến việc giảng chân tướng cho người dân thì có nhiều cách để làm việc này. Chỉ cần chúng ta làm theo những gì Sư phụ yêu cầu, chúng ta sẽ thành công. Sư phụ đã an bài con đường cho chúng ta và chúng ta chỉ cần bước đi trên con đường đó.

Vào ngày Pháp Luân Đại Pháp và dịp Tết Nguyên Đán, chúng tôi đi ra ngoài để dán các biểu ngữ Đại Pháp và treo băng-rôn. Chúng tôi cũng đến chợ mỗi tuần một lần để nói cho người dân về cuộc bức hại.

Một lần nọ, một học viên đi cùng tôi đã đưa một cuốn sách về cựu lãnh đạo Đảng là Giang Trạch Dân cho một phụ nữ lớn tuổi chúng tôi gặp, và bà đã từng không đồng ý thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Ngay khi nhìn thấy cuốn sách nói về việc kiện Giang đã phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc, bà đã rất vui và nói: “Giang Trạch Dân phải bị kiện. Bất cứ ai nhìn thấy ông ta trên TV đều sẽ chửi mắng ông ta.”

Chúng tôi nói với bà: “Hiện tại có hơn 200.000 người đã kiện Giang Trạch Dân.” Bà ngay lập tức đồng ý thoái khỏi ĐCSTQ.

Một lần khác, chúng tôi tới một ngôi làng và đi qua chỗ một người đàn ông đang sửa nhà. Chúng tôi bước đến và hỏi ông có biết gì về tam thoái không. Ông nói: “Tôi không thể thoái khỏi ĐCSTQ vì tôi là đảng viên. Đảng đã cho tôi tiền, và lương hưu của tôi gần đây đã tăng thêm 50 tệ.”

Tôi nói với ông: “Thực ra, đó không phải ĐCSTQ cho ông tiền. Những đồng tiền này được lấy từ nguồn thuế và ông là một trong những người đóng thuế.”

Cuối cùng ông đã thoái đảng sau khi biết được chân tướng về cuộc bức hại.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/12/6/38277.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/3/22/162584.html

Đăng ngày 11-6-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share