Bài viết của Kim Bình, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 30-1-2017] Lần đầu tiên tôi biết đến Pháp Luân Đại Pháp là vào năm 2012. Tôi đã có được cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, và đã đọc nó hàng ngày.

Lúc đó tôi không có các kinh văn khác của Sư phụ và cũng không học Pháp cùng các học viên khác. Mặc dù chỉ hiểu được một nửa ý nghĩa của những gì tôi đã đọc, tôi thấy ngạc nhiên và vui mừng vì những thay đổi tích cực mà mình trải nghiệm được.

Khi đọc sách, tôi cảm thấy như có dòng điện chạy qua thân thể mình. Một hôm tôi thấy một luồng điện chạy từ đỉnh đầu xuống dưới bàn chân mình, và bệnh đau lưng của tôi đã biến mất. Thật là kỳ diệu.

Sau này tôi hiểu ra rằng chính là Sư phụ đã điều chỉnh thân thể cho tôi. Tôi càng đọc sách càng cảm thấy thích đọc tiếp.

Tuy nhiên sau đó tôi bận rộn với những việc khác và dừng đọc sách Chuyển Pháp Luân. Mặc dù không học Pháp nữa, tôi vẫn luôn nhớ ba chữ Chân – Thiện – Nhẫn trong sách và chân thành tuân theo các tiêu chuẩn đó.

Sư phụ đã không từ bỏ tôi và thường xuyên điểm hoá cho tôi trong giấc mơ, rằng tôi cần quay lại tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng tôi đã nhiều lần bỏ qua.

Đến cuối tháng 5 năm 2016 tôi mới quay trở lại tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chỉ đến lúc này tôi mới biết rằng, là đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp, chúng ta cần cứu người và hoàn thành thệ ước của mình.

Vào một ngày tháng 12 năm 2016, tôi đi ra ngoài để phát các tài liệu giảng chân tướng và lịch năm mới có thông tin về Đại Pháp. Tôi bận rộn phát lịch, tới khi gần hết thì phát hiện ra mình đang bị theo dõi.

Tôi quay lại và nhìn thấy có hai nhân viên cảnh sát. Tôi giật mình và vội vàng đi vào một cửa hàng. Trước khi tôi kịp đi vào thì bị một cảnh sát giữ lại. Một người yêu cầu tôi đưa túi cho họ, anh ta tìm trong túi và nhìn thấy một tờ lịch. Anh ta yêu cầu tôi xuất trình giấy tờ tuỳ thân và đưa tôi về đồn cảnh sát.

Tại đồn cảnh sát, tôi nhớ ra rằng ngày hôm sau các học viên sẽ đến nhà tôi học Pháp nhóm. Tôi cần phải có mặt ở nhà, vì vậy tôi cầu xin Sư phụ giúp tôi ra khỏi đồn cảnh sát.

Một trong hai cảnh sát cầm tờ lịch của tôi và gọi điện thoại trong khi người kia trông chừng tôi. Tôi bình tĩnh lại và nhắc bản thân không được sợ hãi.

Sau khi người cảnh sát gọi điện, anh ta nói với tôi: “Anh đang phân phát lịch của Pháp Luân Công”. Sau đó anh ta nói tôi có thể đi, anh ta xem một lượt cuốn lịch rồi đưa túi trả cho tôi. Tôi nhanh chóng rời khỏi đó.

Sau khi về nhà, tôi hướng nội và tìm thấy nhiều tâm chấp trước của mình, như tâm hiển thị, tâm tật đố, tâm sợ hãi, và lệ thuộc vào người khác.

Chúng ta cần trân quý Đại Pháp và loại bỏ những tâm chấp trước của mình. Chúng ta không thể làm Sư phụ thất vọng, Ngài đã từ bi cứu độ chúng ta. Chúng ta cần bước đi thật tốt trên con đường tu luyện và cứu thêm nhiều chúng sinh hơn nữa.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/1/30/新学员也要救人-342427.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/4/10/162796.html

Đăng ngày 19-5-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share