Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 8-4-2017] Sư phụ giảng:

“Thậm chí nhất cử nhất động, nhất ngôn nhất hành của mỗi đệ tử Đại Pháp, thậm chí đến cả vấn đề chư vị thắc mắc đều không hề đơn giản. Sau này chư vị coi [lại], đều [thấy] là đã an bài hết sức chặt chẽ; không phải là tôi an bài, [mà] là cựu thế lực kia an bài.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Florida ở Mỹ Quốc, Giảng Pháp tại các nơi II)

Dựa trên kinh nghiệm tự thân của tôi trong tu luyện, loại an bài này của cựu thế lực không chỉ là lén lút mà còn tà ác.

Đôi lúc tôi cũng có nghĩ về câu hỏi này: “Nếu tôi bị bức hại nghiêm trọng, ví dụ như bị mất việc, mất tiền và mất mọi thứ … thì liệu tôi vẫn còn tiếp tục tu luyện hay không? Câu trả lời của tôi luôn là: ‘Mình sẽ vẫn tiếp tục tu luyện!’”

Nhưng gần đây khi tôi lại nghĩ đến câu hỏi này một lần nữa, tôi tự nhủ: “Tại sao tôi lại lặp lại câu hỏi này hết lần này đến lần khác? Điều đó không đúng! Nếu tôi sợ mất mọi thứ đến vậy, thì có lẽ tôi sẽ không thể đắc Đại Pháp.

Sư phụ giảng:

“Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm.” (Bài trừ can nhiễu, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)

Đại Pháp có thể giúp tôi phủ nhận mọi an bài và bức hại tà ác, vậy tại sao tôi lại vẫn thắc mắc liệu tôi sẽ tiếp tục tu luyện không nếu tôi bị bức hại và mất hết mọi thứ?

Tôi đột nhiên nhận ra: “Câu hỏi này không thật sự đến từ chân ngã của mình. Nó phản ánh những thứ do cựu thế lực an bài trong tư tưởng của tôi! Nó không phải là câu hỏi của tôi và tôi sẽ không thừa nhận nó.”

Ngay khi chính niệm này vừa xuất ra, Sư phụ đã cho phép tôi nhìn thấy những thứ tà ác biến dị từ một không gian cao hơn, thoát ra từ nửa thân bên trái của tôi. Tôi cũng có thể nghe được tiếng thở dài chán nản, bất lực của nó khi rời đi.

Bằng việc liên tục phát chính niệm, tôi đã đuổi được những nhân tố tà ác đi và tiêu diệt chúng. Mục đích cuối cùng của những an bài này là khiến cho tôi phải chịu bức hại, khiến tôi phải vật lộn với tu luyện trên con đường mà cựu thế lực an bài. Sau khi chứng kiến cảnh đó, tôi đột nhiên hiểu ra tại sao nửa thân bên trái của tôi thường không cảm thấy thoải mái trong suốt nhiều năm qua.

Lúc đó, Sư phụ cũng cho tôi thấy một cảnh tượng khác. Một tấm khăn choàng màu đỏ tươi quấn quanh người tôi tuột ra ngay lúc tôi phủ nhận niệm bất chính rằng tôi có thể mất mọi thứ trong tu luyện của mình.

Sau đó, Sư phụ cho tôi thấy phần thần đã hoàn toàn tu thành của bản thân tôi. Tịnh bạch thể. Nó trong suốt như pha lê và các tầng cánh hoa hoa sen mà tôi ngồi trên cũng vậy.

Lúc đó, tư tưởng bất hảo của tôi đã bị loại bỏ và nửa thân bên trái của tôi không còn đau hay trong trạng thái không bình thường nữa.

Tôi nhận ra rằng mục đính của tu luyện không phải là để trở thành người hùng trong mắt người thường. Chủ nghĩa anh hùng không thể được trộn lẫn với tu luyện Đại Pháp: “Hãy nhìn xem! Tôi thật là kiên định! Tôi vẫn tiếp tục tu luyện Đại Pháp dù bị bức hại rất nghiêm trọng!”

Nếu tôi tu luyện bằng cái tâm đó, thì chính xác là tôi đang đi theo an bài của cựu thế lực.

Chỉ có thực sự đi theo Sư phụ, thì tôi mới có thể hoàn toàn phủ nhận bức hại mà cựu thế lực đã an bài và bước đi trên con đường tu luyện ngay chính.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/4/8/345327.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/4/26/162975.html

Đăng ngày 18-5-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share