Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-3-2017] Tháng 10 năm 1997, chỉ hai tháng sau khi đắc Pháp, tôi đã bị sốt cao, chóng mặt, không mở mắt nổi và cảm thấy cơ thể rất yếu. Ngoài ra, tôi không thể ăn uống gì được trong vòng 2 ngày. Nhưng tôi biết rằng Sư phụ đang thanh lọc cơ thể và giúp tôi tiêu nghiệp. Vì vậy, tôi tiếp tục học Pháp và luyện công.

Sư phụ đã giảng:

“Khi chư vị càng thấy khó chịu thì tức là ‘vật cực tất phản’, toàn bộ thân thể chư vị cần được tịnh hoá hết, cần phải được tịnh hoá toàn bộ. Gốc của bệnh đã được dứt bỏ, chỉ còn chút dư khí đen kia để nó tự chạy xuất ra, để cho chư vị chịu một chút khó khăn, chịu một chút tội [khổ] ấy mà thôi; chư vị mà không chịu đựng một chút nào thì không thể được.” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)

Sau 3 ngày, tôi hồi phục hoàn toàn. Kể từ đó, tôi luôn tràn đầy năng lượng và tôi có thể đạp xe và khuân vác các vật nặng.

Pháp Luân Đại Pháp thật siêu thường

Tháng 4 năm 2001, tôi bị bắt và giam tại trại lao động cưỡng bức bởi vì tôi không từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Kết quả kiểm tra sức khỏe cho thấy tôi bị ung thư gan và thận. Nhân viên Phòng 610 của thành phố Chiêu Viễn, cùng với nhân viên của tòa án và công an đã chuyển tôi đến trại lao động cưỡng bức Vương Thôn.

Ở trại lao động, tôi tiếp tục học Pháp, luyện công mà không hề lo lắng về kết quả chuẩn đoán ung thư. Trong một lần kiểm tra sức khỏe khác vào tháng 5 năm 2002, họ phát hiện thấy căn bệnh ung thư của tôi đã lan rộng. Các nhân viên trại lao động không muốn chịu trách nhiệm về việc này nên họ đã gọi gia đình đưa tôi về nhà.

Bác sĩ bảo vợ tôi phải đưa tôi đến bệnh viện để phẫu thuật, và cả làng tôi đều biết chuyện này.

Khi về đến nhà, tôi liền học Pháp, luyện công và phát chính niệm. Tôi nghiêm túc chiểu theo các nguyên lý của Đại Pháp mà hành xử và không hề lo lắng về căn bệnh ung thư. Tôi biết rõ rằng kể từ lúc tôi đắc Pháp, Sư phụ đã loại bỏ đi gốc bệnh trên thân của tôi rồi. Tuy vậy, tôi cũng phải trải qua một vài khổ nạn.

Một hôm khi đang làm việc ngoài đồng, các triệu chứng bệnh của tôi lại tái phát, nhưng sau đó tôi không còn cảm thấy khó chịu nữa. Tôi biết rằng Sư phụ đã thanh lọc cơ thể cho tôi. Người dân trong làng thảy đều kinh ngạc và nói: “Ông ấy thật sự hồi phục rồi. Pháp Luân Đại Pháp thật siêu thường.”

Hồi phục kỳ diệu sau tai nạn

Một buổi tối tháng 5 năm 2014, sau khi tan ca, trên đường chạy xe máy về nhà, tôi bị một chiếc xe hơi đâm ngã xuống đất, chiếc xe máy cũng ngã đè lên người tôi.

Tài xế xe hơi đề nghị đưa tôi đến bệnh viện, nhưng tôi nói với anh ấy rằng nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nên tôi không sao cả, mặc dù tôi bị vài vết thương. Nhưng do anh ấy vẫn muốn đưa tôi đến phòng khám. Nên thay vì đến phòng khám, tôi đã đề nghị anh ấy giúp tôi đưa chiếc xe gắn máy đến tiệm sửa và tôi sẽ trả chi phí sửa xe.

Vợ tôi đã hốt hoảng khi nhìn thấy tôi. Cô ấy giúp tôi rửa sạch 2 vết cắt sâu trên mặt dài khoảng 5 centimet và lấy ra những mảnh kính vỡ đang cắm trong đó ra. Trong tâm tôi hiểu rất rõ rằng mình sẽ không bị sao cả vì có Sư phụ và Đại Pháp bảo hộ.

Ngày hôm sau, người tài xế xe hơi đến gặp tôi để xin lỗi. Một lần nữa, tôi nói anh ấy đừng lo lắng và tôi sẽ không yêu cầu bồi thường gì đâu.

Anh ấy nói: “Các học viên Pháp Luân Đại Pháp thật sự rất tốt. Cho tôi gửi lời cám ơn chân thành đến Sư phụ của anh.”

Tôi quay lại làm việc và sau 4 ngày, vết thương đã biến mất. Đồng nghiệp hỏi tôi: “Vết thương trên mặt anh rất sâu. Nhưng sao tôi không thấy nó nữa nhỉ? Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời.”

Đắc phúc báo vì tôn kính Đại Pháp

Một người bạn của tôi là quân nhân trẻ đã xuất ngũ ở tỉnh Hồ Nam và bây giờ cậu ấy làm việc trong ngành xây dựng. Cậu ấy rất tốt bụng và thật thà. Sau khi nghe tôi giảng chân tướng về Đại Pháp và cuộc bức hại tàn bạo, cậu ta đã thoái Đảng và cũng hứa rằng sẽ nói về Đại Pháp với gia đình khi cậu ấy có dịp về thăm nhà.

Cậu ấy chia sẻ với tôi rằng, sau khi thoái Đảng, cậu ấy liên tục niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” mỗi ngày. Trước đây, cậu ấy gặp khó khăn trong việc tìm một công việc trong ngành xây dựng, cũng như việc lãnh lương đúng kỳ. Bây giờ, cậu ấy thường xuyên được giao việc và công ty cũng trả lương đúng hạn cho cậu.

Trong khi chạy xe máy về nhà, cậu ấy đâm phải một vật cản trên đường nên bị hất văng xuống đất, nhưng lại không hề cảm thấy đau gì cả.

Cậu ấy nói với tôi: “Nếu không phải là Pháp Luân Đại Pháp đã bảo hộ thì em có thể đã bị thương nặng rồi.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/3/20/344521.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/4/4/162720.html

Đăng ngày 17-5-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share