Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 02-03-2017]

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996 và tu luyện tinh tấn trong suốt ba năm đầu.

Tôi đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2000 và đã bị giam giữ trong ba tháng. Sau khi trở về nhà, tôi bị cảnh sát sách nhiễu và thẩm vấn. Nhà tôi cũng bị lục soát nhiều lần. Tuy nhiên, tôi đã không bao giờ dao động tín niệm đối với Pháp Luân Đại Pháp.

Trong khi đang treo các tấm biển giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã bị bắt và bị thẩm vấn bởi phó lãnh đạo cơ quan an ninh địa phương. Mặc dù tôi vẫn chưa biết phát chính niệm, tôi không thấy sợ. Tôi kiên định tín Sư tín Pháp. Vợ và con gái tôi cầu xin tôi ký vào hối quá thư để từ bỏ Đại Pháp và tôi đã làm điều đó. Sau đó tôi được thả.

Sau khi trở về nhà, tôi nhận ra rằng mình không nên ký vào hối quá thư. Tôi quay trở lại đồn công an và nói với những viên sỹ quan mà bắt giữ tôi rằng tôi rút lại những gì tôi đã viết. Các viên sỹ quan đó đã không nói bất kể điều gì.

Một lần khác khi tôi gặp viên sỹ quan mà đã bắt giữ tôi, tôi quyết định rằng mình nên nói với anh ta chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Anh ta đã lắng nghe mà không nói gì. Tôi cũng giục anh ta thoái xuất khỏi Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Trước khi chia tay, anh ta đã đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Giảng chân tướng về Đại Pháp

Tôi đã bị cảnh sát sách nhiễu đến mức buộc phải đi trốn từ năm 1999 đến năm 2002. Tôi bắt đầu nói với mọi người về cuộc bức hại từ đầu năm 2003 mà không gặp bất cứ khó khăn nào. Bất cứ khi nào gặp ai, tôi đều nói về Đại Pháp.

Trước khi rời khỏi nhà, tôi học Pháp và phát chính niệm. Tôi cũng học thuộc các câu trong các bài viết về chân tướng mà tôi tìm thấy trên trang web Minh Huệ. Điều này giúp mọi người hiểu được những chân tướng trọng yếu về Đại Pháp và cuộc bức hại.

Trong suốt những năm qua, tôi chưa bao giờ bị báo cáo với cảnh sát về việc nói với mọi người chân tướng về Đại Pháp. Nếu ba người không đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới của nó, tôi sẽ hướng nội để xem mình có bất kỳ sơ hở hay thiếu sót nào hay không.

Điều quan trọng nhất là phải có chính niệm và tâm thái thuần tịnh

Sư phụ giảng:

“Hãy dùng lý trí để chứng thực Pháp, dùng trí huệ để giảng rõ chân tướng, dùng từ bi để hồng Pháp và cứu độ thế nhân; đó chính là đang kiến lập uy đức của các Giác Giả.” (“Lý tính” trích Tinh Tấn Yếu Chỉ II)

Bất kể khi nào tôi gặp vấn đề với ai đó, tôi không hề tức giận mà trong tâm tôi cảm thấy tiếc cho những người đó.

Tôi mường tượng rằng chúng sinh trong các không gian khác đang dõi theo hết thảy mọi tư tưởng và hành vi của chúng ta. Họ sẽ rất buồn khi các học viên không làm tốt sứ mệnh giảng chân tướng của mình.

Triển hiện vẻ đẹp của Đại Pháp bằng hành động

Từ thời kỳ đầu của cuộc bức hại , các thành viên trong gia đình tôi, bao gồm cả con dâu tôi, nghe theo tuyên truyền của ĐCSTQ mà lăng mạ Đại Pháp. Bởi vì tôi không thể khiến họ cảm phục vẻ đẹp của Đại Pháp bằng lời, tôi quyết định cho họ thấy bằng hành động của mình.

Tôi đối xử với họ bằng tâm đại thiện đại nhẫn. Bên cạnh đó, tôi tuân theo các Pháp lý và xin lỗi bất cứ khi nào tôi làm sai. Tôi cũng nói về Đại Pháp bất cứ khi nào có thể và đến một ngày họ đã thừa nhận rằng Đại Pháp là tốt. Họ đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và thậm chí một số người trong bọn họ còn nộp đơn kiện Giang Trạch Dân, nguyên Tổng bí thư Đảng cộng sản.

Khi con trai và con dâu tôi xung đột gay gắt, con dâu tôi bỏ về nhà và nghĩ đến việc ly hôn với con trai tôi. Tôi không cản cháu bỏ về mà chỉ hỏi xem liệu cháu có cần tiền hay không. Cháu vô cùng ngạc nhiên khi tôi vẫn quan tâm đến lợi ích của cháu. Cháu nói cháu có tiền và rời đi. Tôi không thuyết phục cháu ở lại.

Sư phụ giảng,
“Chấp trước vào tình thân quyến, ắt sẽ vì thế mà luỵ, mà dày vò, mà ma, tơ vương tình cảm mà nhiễu cả một đời, tuổi đời qua đi, thì hối hận đã muộn rồi.” (“Người tu cần tránh” trích Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Tôi đã buông bỏ tâm chấp trước vào tình cảm và mối ràng buộc với gia đình. Kết quả là các cháu đã đoàn tụ và vui hưởng một cuộc sống hạnh phúc.

Sau sự việc này, gia đình của con dâu tôi đã rất kính trọng tôi. Tất cả 20 người họ hàng nhà cháu đã lắng nghe chân tướng về Đại Pháp và thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Lời khuyên cho các đồng tu

Một số học viên tập trung nhiều hơn vào việc làm các hạng mục Đại Pháp và tin rằng mình đã theo kịp tiến trình Chính Pháp.

Tuy nhiên, họ đã lơ là việc giảng rõ chân tướng cho mọi người một cách trực diện. Tôi không có ý rằng các hạng mục Đại Pháp là không quan trọng. Tôi chỉ muốn khuyến nghị rằng các học viên ưu tiên hạng mục của mình và đôi khi cũng cần phải giảng chân tướng cho mọi người một cách trực diện. Việc các học viên giảng chân tướng và thuyết phục mọi người thoái xuất khỏi ĐCSTQ là tối quan trọng.

Một số học viên cũng ưa thích chia sẻ kinh nghiệm. Thậm chí họ còn đến các thành phố khác để chia sẻ với các học viên khác. Chia sẻ kinh nghiệm là tốt tuy nhiên lạm dụng quá mức thì sẽ có thể lãng phí khoảng thời gian vô cùng quý báu. Nếu chúng ta giành hết thời gian của mình để chia sẻ với các đồng tu, khi nào chúng ta mới có thời gian để giúp cứu người?


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2017/3/2/343736.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2017/4/19/162891.html

Đăng ngày 16-5-2017. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share