Bài viết của một thành viên gia đình

Hàng chục học viên Pháp Luân Công ở thành phố Tây An, tỉnh Thiểm Tây bị bắt giữ phi pháp vào ngày 22 tháng 3 năm 2017. Trong số họ có mẹ tôi, bà Lý Ngọc Hoa, và chị gái, Lưu Xuân Hà. Chị gái tôi bị giữ ở Trại tạm giam Tân Thành. Thông tin về mẹ tôi ở đâu thì không được rõ.

Mẹ của tôi bị giam hơn bốn năm

Cảnh sát từ Đồn cảnh sát Huệ An bắt giữ mẹ tôi lần đầu vào năm 1999 khi bà tới Bắc Kinh để khiếu nại cho quyền tu luyện Pháp Luân Công. Cảnh sát Phó Bảo Sinh đã tra tấn mẹ tôi bằng dùi cui điện và trói bà vào ghế cọp trong ba ngày. Mẹ tôi đã gần 60 tuổi. Bà không được cho ăn và uống. Sau đó, bà bị tống vào trại tạm giam Tịch Gia Than ở Huyện Hộ nơi bà bị giam hơn một tháng.

bc7806f812ee4259bed0fd6eab8decc5.jpg

Mô phỏng cảnh tra tấn: Ghế Cọp

Năm 2000, mẹ tôi bị giam giữ tại Trại lao động cưỡng bức nữ Tây An trong một năm. Bà bị buộc phải làm việc trong nhiều giờ mỗi ngày. Bà bị tra tấn, bị cấm ngủ, bị buộc phải đứng bất động trong thời gian dài, và bị ép phải gập người theo những tư thế đau đớn trong thời gian lâu.

568f2a0cc4e733ecd7f33e210014730e.jpg

Tái hiện cảnh tra tấn: “Lái máy bay”

Năm 2001, các cảnh sát từ Phòng cảnh sát Huyện Hộ lại bắt giam mẹ tôi trong ba tháng. Bà bị giam giữ ở Khu tạm giam Huyện Hộ và sau đó bị giữ ở Khu tạm giam Huyện Trường An.

Đầu tháng 8 năm 2002, các nhân viên từ Phòng 610 ở Tỉnh Thiểm Tây đã bắt mẹ tôi và thẩm vấn bà trong nhiều phiên kéo dài đồng thời cấm bà ngủ. Bà đã tuyệt thực để phản đối tra tấn và cuối cùng bị tuyên án ba năm tù.

Chị của tôi bị giam trong năm năm

Chị tôi, Lưu Xuân Hà, là một kỹ sư ở một công ty Huệ An. Chị bị sa thải do đức tin của mình và bị giam ở một trung tâm tẩy não. Chị bị buộc phải ghi lại những suy nghĩ của mình mỗi tuần. Đội giám sát ở công ty của chị sau đó đã tới nhà chị để kiểm tra chị ở đâu mỗi đêm.

Tháng 3 năm 2001, chị đã trốn thoát khỏi Đồn cảnh sát Huệ An và thành người vô gia cư để tránh bị bắt giữ thêm.

Bảy tháng sau, nhân viên an ninh công ty ở thành phố Bảo Kê, tỉnh Thiểm Tây đã bắt chị. Nhân viên cảnh sát Trình Khang Mạo đã đánh chị tôi, cấm chị tôi ngủ và còng tay chị tôi vào một chiếc ghế cho tới sáng hôm sau. Bởi nó là một hình thức tra tấn, chị bị ép phải kéo căng hai tay trong thời gian dài.

Tòa án Huyện Kỳ Sơn đã tuyên án phi pháp chị gái tôi năm năm tù giam. Chị không được tự bào chữa cho mình ở tòa và nằm trong số nhóm học viên Pháp Luân Công đầu tiên ở tỉnh Thiểm Tây bị tù giam.

Ở nhà tù nữ, chị tôi đã từ chối mặc đồng phục nhà tù, nên lính canh đã lột áo khoác của chị và bắt chị phải đứng ngoài trời trong mùa đông.

Chồng chị cũng bị giam phi pháp ở Nhà tù Vị Nam trong tám năm (từ 2008 tới 2016) vì đức tin của anh vào Pháp Luân Công.

Bố tôi cũng phải chịu đựng áp lực tột bực và mất ngủ do hậu quả của bức hại. Ông cũng thường gặp ác mộng về sự bắt bớ các thành viên gia đình. Ông trở nên hoảng sợ bởi tiếng gõ cửa và tiếng điện thoại của bất kỳ ai. Ông đã đột nhiên qua đời vào tháng 2 năm 2010.

Cả gia đình thu lợi ích từ Pháp Luân Công

Mẹ tôi, bà Lý Ngọc Hoa, mắc chứng khí thũng, căng thẳng, gai đốt sống cổ và u xơ cổ tử cung từ khi còn trẻ. Bà phải tới bệnh viện thường xuyên, và cha tôi bị bỏ mặc với ba đứa con gái. Bà mắc chứng u xơ cổ tử cung vào năm 1996. Trước khi bà đi phẫu thuật, hàng xóm của bà giới thiệu Pháp Luân Công cho bà. Bà bắt đầu tu luyện, và chỉ vài tháng sau, tất cả bệnh tật của bà được chữa khỏi mà không cần điều trị y tế.

Mẹ tôi là một thủ kho ở một công ty Huệ An, thành phố Tây An. Cũng như những người làm công khác, bà thường lấy trộm đồ trong kho. Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, mẹ tôi đã áp dụng các nguyên lý Pháp Luân Công về Chân-Thiện-Nhẫn vào cuộc sống của bà và trả lại tất cả đồ vật cho công ty mà trước đó bà đã lấy. Bà cũng ủng hộ một số tiền cho những đồ bị trả lại mà không thể bán được.

Trước sự cải biến về tâm và thân của mẹ tôi, hai người chị của tôi và tôi cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Chúng tôi trở thành những đứa con gái tốt sau khi tu luyện. Cha tôi cũng cho nhiều người biết rằng Pháp Luân Công là tuyệt vời!

Ngày dành cho Mẹ (Mother’s Day) sắp tới. Tôi hy vọng rằng mẹ tôi và chị tôi sẽ sớm về nhà. Tôi cũng kêu gọi nhà chức trách thả tất cả những học viên Pháp Luân Công đang bị giam cầm càng sớm càng tốt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/4/17/345764.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/4/24/162960.html

Đăng ngày 3-5-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share