[MINH HUỆ 12-06-2009] Cô Ngô Hâm, một sinh viên cao đẳng đến từ tỉnh Sơn Đông, đã hết lần này đến lần khác bị tước mất quyền được vào thăm người mẹ đang bị giam giữ tại trại giam Đại Sơn, thành phố Thanh Đảo. Chỉ gần đây cô mới được phép vào gặp mẹ. Lần đầu tiên khi cô nhìn thấy mẹ của mình, cô hầu như không thể tin vào mắt mình được, “Người phụ nữ già nua, hốc hác, và gầy còm này có phải là người mẹ xinh đẹp một thời của tôi mà tôi đã mong mỏi được gặp không?

Bà Ngô Tú Hân, một bác sĩ, đã bị bắt giam bất hợp pháp vì bà tập luyện Pháp Luân Công. Sau một thời gian ngắn bị giam tại Trại giam, bà đã bị gầy đi chỉ còn da bọc xương, và thật khó để nhận ra bà. Tình trạng này của bà là do các lính canh một phần tiêm và một phần ép bà ăn các loại thuốc độc. Thông thường các thuốc này được trộn trực tiếp vào thức ăn của học viên. Ngoài ra, bà thường xuyên bị tra tấn cả về thể xác lẫn tinh thần.

Trong suốt cuộc bức hại tàn bạo kéo dài 10 năm đối với Pháp Luân Công của Đảng Cộng sản Trung Quốc, hình tức tra tấn sử dụng thuốc được các lính canh sử dụng rộng rãi để hòng lấy được những lời thú tội và ép các học viên viết cái gọi là “cam kết bất tu luyện”. Các loại thuốc nguy hiểm này có tính kích thích rất mạnh ảnh hưởng đến hệ thống thần kinh trung ương và các hệ thống quan trọng khác trong cơ thể người. Chúng cũng có thể gây cho nạn nhân những cơn đau khủng khiếp, các cơn co thắt, chứng co giật, nôn mửa, hoa mắt chóng mặt, bị phù, suy nhược cơ thể, rối loạn tin thần, mất trí, và các triệu chứng khác. Hình thức tra tấn này dẫn đến kết quả là nhiều học viên trở nên mất khả năng hoạt động và bị trấn thương tinh thần. Nhiều học viên thậm chí đã chết vì các loại thuốc đó.

Bị bắt bởi các nhân viên cảnh sát

Bà Ngô là một bác sĩ làm ở khoa nội soi dạ dày thuộc Bệnh viện nhân dân thành phố Lai Tây tỉnh Sơn Đông. Vào một buổi tối, một tuần trước Olympics 2008, một nhóm cảnh sát dẫn đầu là Lý Hứa Tuy, Phó trưởng Ban Chính trị và Luật pháp thành phố Lai Tây, bất ngờ xông vào và lục soát nhà bà Ngô. Họ đã lấy đi nhiều đồ đạc của bà, và cưỡng chế bắt bà Ngô. Sau đó họ mang bà đến Sở cảnh sát thành phố Lai Tây.

Vài ngày sau khi bà Ngô bị bắt, bà đã bị tra tấn tàn bạo và bắt đầu có các triệu chứng của bệnh tim, với huyết áp lên đến 160 mmHg. Các nhân viên cảnh sát đã mang bà tới Trại giam Đại Sơn nhưng các lính canh không nhận bà vì sức khỏe của bà yếu. Cuối cùng một vài nhân viên Sở cảnh sát thành phố Lai Tây đã đút lót các lính canh để chấp nhận bà. Các nhân viên cảnh sát đã kéo lê bà Ngô trên suốt đoạn đường từ trước cổng vào tận bên trong của trại giam.

Hình thức bức hại

Bà Ngô đã thực hành y khoa được gần 30 năm. Các bệnh nhân của bà đều kính trọng và tin tưởng bà vì kỹ năng tuyệt vời và nhân cách cao thượng của bà. Mặc dù bà đã trên 50 tuổi, các lính canh vẫn còn bắt bà đeo cái cùm nặng 20 Pao (khoảng 9kg). Điều này không chỉ để làm nhục bà mà còn khiến bà rất khó đi lại, khiến bà phải chịu đựng cả về thể chất lẫn tinh thần. Không lâu sau, bà đã không thể tự đi đứng được và cần có sự giúp đỡ mỗi khi bà cần sử dụng nhà vệ sinh.

Lạm dụng thuốc

Các lính canh đã bí mật trộn nhiều thứ thuốc nguy hiểm vào trong thức ăn của bà Ngô khiến bà bị nôn mửa và trở nên rất ốm yếu. Sau đó họ ép bà Ngô uống một số “thuốc” để chữa “bệnh” của bà. Để tránh bị uống thuốc, mỗi ngày bà Ngô chỉ ăn một miếng rau dầm, khiến cho bà trở nên gầy mòn.

Ngụy tạo chứng cứ

Sau khi bị giam giữ gần 6 tháng, trường hợp của bà Ngô đã được đưa ra trước Tòa án và Kiểm sát trưởng thành phố Lai Tây. Tòa án đưa ra quyết định bác bỏ trường hợp của bà Ngô vì không đủ chứng cứ và yêu cầu cảnh sát phóng thích bà. Dưới áp lực của Phòng 610 thành phố Lai Tây, Thẩm Đào, một nhân viên của Sở cảnh sát thành phố Lai Tây, đã trình lại chứng cứ giả lên Tòa án và kết quả là bà Ngô bị kết án 3 năm tù giam.

Không có cách nào để chống án

Con gái của bà Ngô đã cố gắng giúp bà thuê một luật sư, nhưng vì có một luật ngầm nói rằng, “Các luật sư Trung Quốc không được phép bào chữa cho các học viên Pháp Luân Công”, bà Ngô đã không thể tìm được một luật sư sẵn lòng đảm nhiệm trường hợp của bà.

Cô đã kêu lên thảm thương, “Không có ai sẵn lòng giúp đỡ mẹ tôi à!” Hiện nay cô đã thức trắng rất nhiều đêm lo lắng cho sự an toàn của mẹ mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/6/12/202588.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/7/21/109349.html
Đăng ngày: 24-07-2009; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai cho sát với nguyên bản.

Share