Được kể lại bởi một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 15 -03-2017] 20 năm trước cuộc đời tôi vô cùng bi đát vì tôi mắc rất nhiều bệnh. Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi trở nên khỏe mạnh. Tôi cảm thấy mình như một người phụ nữ trẻ đầy sức sống mặc dù đã ở độ tuổi 50.

Bén duyên với Đại Pháp

Tôi có một giấc mơ trước khi Sư phụ truyền Pháp, trong giấc mơ tôi nhìn thấy một người đàn ông đưa cho tôi một quyển sách mà mỗi chữ trong sách đều tỏa sáng thập quang ngũ sắc. Ông ấy nói rằng nếu tôi có thể ngộ được nội hàm của quyển sách đó thì tôi sẽ khỏe mạnh trở lại.

Khi Giang Trạch Dân, cựu tổng bí thư của chính quyền Cộng sản, phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp thì các phương tiện truyền thông của nhà nước đã lăng mạ pháp môn tu luyện này và Người sáng lập pháp môn.

Khi nhìn thấy ảnh của Sư phụ và sách Pháp Luân Đại Pháp trên tivi, tôi nhớ ra mình đã nhìn thấy bức ảnh đó trong phòng làm việc của lãnh đạo năm 1995. Hồi đó tôi nhìn thấy bức ảnh đó nhưng không thực sự muốn theo học môn tu luyện này.

Thay vì quay lưng lại với Pháp Luân Đại Pháp, tôi bắt đầu tìm cuốn sách. Tôi nghĩ mình không thể bỏ lỡ cơ duyên và cuối cùng đã tìm thấy một cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi nhìn quyển sách và tất cả các con chữ đều tỏa sáng, hệt như trong giấc mơ của tôi.

Tôi đọc quyển sách năm lần trong tháng đầu tiên. Khi đọc lần thứ ba thì tôi không còn cảm thấy bất cứ triệu chứng bệnh tật nào. Khi đọc hết lần thứ năm thì tôi gần như có thể đọc thuộc toàn bộ nội dung quyển sách. Điều này quả là kỳ diệu đối với một người ít học như tôi.

Tốt xấu xuất tự một niệm

Sau khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được nửa năm thì các học viên ở gần nhà tôi bị bắt giữ phi pháp.

Một học viên nói với tôi: “Nếu ai đó mà phát hiện ra chúng ta tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thì chúng ta sẽ bị bắt và đưa đến trại giam hoặc một trại lao động cưỡng bức để bức hại.”

Tôi đứng trước ảnh Sư phụ và nói rằng tôi không muốn bị bắt vào tù, và rằng nếu tu luyện mà bị bắt vào tù thì tôi sẽ không học Pháp này nữa.

Sau khi ngừng học Pháp và luyện công trong nửa tháng thì tôi có một giấc mơ, trong đó tôi đang ngồi đả tọa. Sư phụ xuất hiện và điểm hóa cho tôi: “Nếu một học viên có ý nghĩ sẽ bị bắt vào tù, thì sẽ bị bắt vào tù. Nếu người đó giữ được niệm đầu rằng sẽ không phải vào tù, thì sẽ không vào tù.”

Đột nhiên, tôi ngộ ra được Pháp lý.

Dưới sự bảo hộ của Sư phụ, tôi bắt đầu học Pháp, luyện công, phát chính niệm, và nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Chưa từng có điều nào xấu xảy ra với tôi.

Phát tài liệu Pháp Luân Đại Pháp

Một học viên khác và tôi quyết định phát tài liệu Pháp Luân Đại Pháp ở những khu vực nông thôn xa xôi.

Thỉnh thoảng, chúng tôi phải đi bộ 40 cây số. Đôi khi, Sư phụ khích lệ chúng tôi bằng cách cho tôi thấy những tài liệu đó phát ánh hào quang.

Đôi khi, chúng tôi cũng bị can nhiễu và gặp một số khó khăn. Chúng tôi quyết định phát tài liệu ở một ngôi làng lớn, nơi mà có rất nhiều chó. Khi chúng tôi vào đến làng thì lũ chó bắt đầu sủa, ô tô đi khắp quanh làng, và mọi người bật hết đèn lên.

Chúng tôi phát chính niệm trong nửa giờ đồng hồ và xin Sư phụ hãy làm cho lũ chó yên lặng để chúng tôi không bị can nhiễu. Sau khi mọi thứ đã yên tĩnh trở lại, chúng tôi phát tất cả số tài liệu. Tuy nhiên, khi chúng tôi rời khỏi ngôi làng thì lũ chó lại bắt đầu sủa, và mọi người lại bật đèn.

Tôi ngộ được một Pháp lý khác khi Sư phụ giảng:

“Tà ác không dám phản đối việc giảng rõ chân tướng và cứu độ chúng sinh, điểm then chốt là ở chỗ tâm thái khi làm công tác không có sơ hở cho chúng dùi vào.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Boston năm 2002)

Được bảo hộ bởi uy lực của Đại Pháp

Trong suốt cuộc đàn áp, vài người đã được giao nhiệm vụ theo dõi tôi. Chúng tôi không muốn đánh động họ nên chúng tôi vẫn đi lại và sinh hoạt như bình thường. Tôi làm việc nhà và làm đồng. Tôi không bao giờ cảm thấy buồn ngủ hay mệt mỏi và có thể cảm nhận được uy lực của Đại Pháp.

Mặc dù chúng tôi đã thực hiện nhiều hình thức giảng chân tướng khác nhau ở quanh làng nhưng không hề có ai bắt gặp chúng tôi. Chúng tôi phun sơn những câu khẩu hiệu giảng chân tướng lên cột đèn hoặc những bức tường đá vào ban đêm và trở về nhà an toàn.

Khi chúng tôi bị lạc trong một vùng núi, một ánh sáng trắng đã chiếu rọi trước mặt chúng tôi. Ban đầu, chúng tôi nghĩ đó là ánh đèn pha ô tô, nhưng lại không có tiếng xe ô tô. Chúng tôi đi theo ánh sáng đó và đi hơn hai giờ đồng hồ trước khi tìm được lối đi lên đến đỉnh núi.

Chúng tôi phun sơn những thông điệp giảng chân tướng dọc lối đi đó cho đến lúc bình minh và trở về nhà an toàn. Tôi thực sự cảm nhận rằng miễn là chúng ta tín Sư và tín Pháp, chúng ta không phải lo sợ bất cứ điều gì vì luôn có Sư phụ ở bên chăm sóc cho chúng ta.

Tôi biết mình vẫn còn rất xa mới đạt được tiêu chuẩn mà Đại Pháp yêu cầu và rằng tôi cần phải nỗ lực hơn nữa làm tốt ba việc để xứng danh là đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/3/27/162636.html
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/3/15/344293.html
Đăng ngày 23-4-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share