Bài viết của Tịnh Lan, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-2-2017] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh. Tôi muốn chia sẻ với mọi người những trải nghiệm kỳ diệu và những lợi ích mà tôi và gia đình đã thu được kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã nếm trải đủ mọi đau khổ của đời người. Chồng tôi qua đời đột ngột khi tôi mới ngoài 20 tuổi, lúc đó con gái tôi chỉ mới một tuổi và tôi đang mang thai đứa con thứ hai. Tôi đã đau khổ tột cùng. Sau đó tôi tái hôn, nhưng người chồng thứ hai là một người lười biếng và hay cáu giận. Anh thường ngược đãi tôi và các con tôi. Anh cũng thường xuyên vay tiền của người khác và dùng số tiền đó để đi ngao du sơn thuỷ. Anh đi chơi một mình, còn tôi phải trả nợ cho anh.

Vì phải sống trong một hoàn cảnh khốn khổ nên tôi thường khóc rất nhiều, thậm chí tôi đã có ý định tự sát hai lần. Lý do duy nhất tôi còn muốn sống là vì những đứa con của mình. Chúng đã mất cha, chúng sẽ sống sao đây nếu mất đi cả mẹ? Để nuôi sống gia đình mình, tôi đã phải làm những công việc nặng nhọc, như cày cấy, bán đồ ăn, hay lên núi đốn củi, v.v. Vì thế, tuy tuổi còn trẻ nhưng tôi đã sớm mắc nhiều căn bệnh khác nhau. Con trai của tôi là một đứa trẻ nhút nhát, cháu bị trầm cảm vì bị cha dượng ngược đãi. Khi cháu mới 14 tuổi, cháu đã không thể tiếp tục đi học và phải ở nhà suốt một năm.

Tôi rất hận người chồng thứ hai, tôi nghĩ tôi sẽ không chăm sóc anh ta nếu một ngày nào đó anh ta bị bệnh. Nhưng trớ trêu thay, sức khoẻ của tôi ngày càng xấu đi. Điều tồi tệ nhất là tôi bị thoát vị đĩa đệm, nó khiến tôi đau đớn đến nỗi không thể di chuyển được. Uống thuốc hay châm cứu đều không giúp tôi giảm bớt cơn đau. Vào thời điểm tồi tệ nhất, tôi không dậy nổi khỏi giường bệnh, mọi việc vệ sinh cá nhân đều phải nhờ con gái giúp đỡ, thực sự là sống mà không bằng chết.

Sự sống hồi sinh

Sau khi được cả em gái và con gái tôi khuyên tập Pháp Luân Công, tôi đã bắt đầu tu luyện Đại Pháp vào tháng 6 năm 1996. Pháp Luân Công đã mang lại cho tôi một cuộc đời mới. Không lâu sau khi tôi bắt đầu luyện công, bệnh thoát vị đĩa đệm đã biến mất không còn dấu vết. Sức khoẻ của tôi ngày càng tốt hơn. Tôi trở thành một người khỏe mạnh và lạc quan.

Từ các nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp, tôi hiểu rằng tất cả mọi đau khổ trong cuộc đời mình là do nghiệp lực. Vì thế, tôi không còn ghét chồng mình nữa, và bắt đầu đối xử với anh theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp. Sau đó, chồng tôi bị đột quỵ và anh ấy phải nằm trên giường bệnh trong suốt 10 năm qua. Tôi đã chăm sóc chồng mà không một lời oán trách. Một trong những người hàng xóm của tôi đã nói với tôi rằng: “Các học viên Pháp Luân Công thật sự tốt bụng. Nếu tôi là cô, tôi sẽ không chăm sóc anh ta như thế. Anh ta thực sự đã được hưởng lợi từ Pháp Luân Công.”

Có một lần tôi đứng trên bệ cửa sổ để trát lại khe hở ở cửa sổ, và đã bị ngã xuống. Đầu tôi va xuống sàn nhà “bang” một tiếng rất to. Sau đó, tôi bị ngất xỉu. Khi tỉnh lại, tôi bắt đầu nôn mửa. Con trai tôi rất sợ hãi và cháu muốn đưa tôi đến bệnh viện. Tôi trả lời rằng: “Mẹ là người tu luyện và Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp sẽ chăm sóc cho mẹ. Mẹ sẽ khỏe lại ngay thôi.” Sau khi nôn mửa cả ngày, tôi đã trở lại bình thường. Gia đình và hàng xóm của tôi đều rất ngạc nhiên trước huyền năng của Đại Pháp. Tất cả họ đều tin rằng Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời. Một vài người trong số họ cũng đã bắt đầu tu luyện kể từ đó.

Dì của tôi bị viêm tụy và đã từng trải qua phẫu thuật. Nhưng một thời gian sau căn bệnh lại quay trở lại. Dì đã rất khổ sở và cảm thấy đau đớn vô cùng. Chồng và con trai của dì đã đưa dì đến bệnh viện; chi phí khám bệnh rất tốn kém. Bác sĩ nói với dì rằng dì không thể phẫu thuật được nữa. Điều duy nhất họ có thể làm cho dì là tiêm thuốc giảm đau. Dì đã nói với gia đình mình rằng: “Tôi sẽ không chữa bệnh nữa. Tôi không cần điều trị nữa!” Sau đó, dì bước ra khỏi bệnh viện. Chồng và con trai dì không cách nào ngăn được dì.

Dì gặp tôi ở bên ngoài và kể với tôi những gì bác sĩ vừa nói. Tôi nói với dì rằng: “Dì tập Pháp Luân Công đi! Dì nhìn cháu đây này. Cháu đã phục hồi rất nhanh.” Dì liền hỏi xin tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân để dì có thể bắt đầu tập luyện ở nhà. Bệnh viêm tụy của dì đã biến mất từ lúc nào mà dì không hay biết. Kể từ đó, lúc nào trông dì cũng khỏe mạnh và vui vẻ. Mặc dù đã hơn 70 tuổi, nhưng dì vẫn có thể tự mình quản lý một cửa hàng tạp hóa. Mọi người trong làng của dì đều ngưỡng mộ huyền năng của Đại Pháp.

Khỏe mạnh và hạnh phúc

Tôi năm nay 71 tuổi, nhưng không ai tin điều đó vì tôi trông giống như mới 60 tuổi. Tôi có thể mang một túi nặng hơn 20 kg đi bộ một mạch lên tầng sáu của tòa nhà mà không cần nghỉ ngơi. Một người hàng xóm nói với tôi rằng: “Bà khỏe hơn cả tôi! Nếu tôi phải mang một chiếc túi nặng như vậy thì chắc tôi phải nghỉ tới hai lần. Bà thật tuyệt!”

Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã khiến tôi thay đổi từ một người phụ nữ ốm yếu và đau khổ trở thành một người hoàn toàn khỏe mạnh và vui vẻ! Sư phụ từ bi vĩ đại của chúng ta đã ban cho tôi một cuộc đời mới! Không một từ ngữ nào của con người có thể mô tả lòng cảm ân sâu sắc của tôi đối với Sư phụ. Điều duy nhất tôi có thể làm là tinh tấn tu luyện bản thân, làm tốt ba việc và nói với nhiều người hơn nữa về sự tốt lành của Pháp Luân Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/2/22/343397.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/3/1/162346.html
Đăng ngày 21-4-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share