Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-2-2017] “Trong xã hội chỉ coi trọng tiền không coi trọng người như bây giờ, gia đình của cô thật hiếm có.” Đây là câu nói quen thuộc mà nhà chồng tôi hay gặp.

Nhà chồng tôi là một gia đình nông thôn rất bình thường, các thành viên trong gia đình cũng không có ai làm quan chức, không có ai là phú hào, đều là những người công nhân và nông dân phổ thông. Được nhiều người khen ngợi như vậy là vì mấy chục năm nay trong nhà không hề xuất hiện những chuyện tranh đoạt lợi ích vật chất, cãi vã đánh nhau, cũng không có chuyện oán giận lẫn nhau. Mọi người đều hiểu và tôn trọng lẫn nhau, hiếu kính bề trên, yêu quý con cái, mỗi khi gặp việc gì đều có thể suy nghĩ cho người khác, cũng không so đo được mất trong gia đình; nhà ai có khó khăn, đều coi như việc của nhà mình, chủ động giúp đỡ giải quyết.

Nhiều năm qua, những ngôi làng xung quanh đều biết gia đình chồng tôi nổi tiếng là một đại gia đình hòa thuận, bí quyết chính là trong nhà có nhiều người tu luyện Pháp Luân Công.

Chồng tôi có năm anh chị em, chồng tôi là con trai trưởng, trên còn có một chị gái, dưới có hai em trai và hai em gái. Bố chồng tôi đã qua đời cách đây 20 năm do mắc bệnh. Mẹ chồng tôi mắc bệnh nặng suốt 5 năm, đến tháng 10 năm 2015 qua đời, hưởng thọ 87 tuổi.

Lúc Đại Pháp hồng truyền đến vùng chúng tôi, tôi là người may mắn đắc Pháp đầu tiên. Sau đó không lâu, hai em chồng, chị em dâu, cha mẹ tôi và em gái đều lần lượt bước vào tu luyện Đại Pháp.

Sau khi tu luyện Đại Pháp, chúng tôi đã có những cải biến rất lớn về cả thân lẫn tâm. Trước đây mắc bệnh, nhưng hiện nay đều thân thể nhẹ nhàng vô bệnh, đều không còn bệnh nữa, thân thể tràn đầy năng lượng, phẩm chất đạo đức đều không ngừng thăng hoa. Trong sinh hoạt hàng ngày, mỗi khi xảy ra vấn đề, chúng tôi đều chiểu theo yêu cầu của Đại Pháp và hướng nội tìm, thông cảm và bao dung cho người khác, nên vấn đề được giải quyết rất nhanh chóng, có gì tốt đều nhường cho nhau. Các gia đình nhỏ đều quan hệ rất thân thiết với nhau.

Mấy năm trước, mẹ chồng tôi không có nhiều tiền gửi ngân hàng, nhưng đúng lúc đó em chồng lại xây nhà, mua máy cày, còn mua xe máy cho con nữa, liên tục mua mấy món lớn. Lúc ấy, điều kiện kinh tế của gia đình cậu ấy cũng không được tốt lắm, mẹ chồng mỗi lần đều chủ động đưa ít nhất 500 – 1.000 tệ cho nhà cậu ấy dùng. Đưa tiền xong, mẹ chồng cũng đều nói với chúng tôi. Tôi nghe xong cũng rất vui, hy vọng cuộc sống gia đình cậu ấy ngày càng tốt hơn. Tôi cũng thành tâm nói với mẹ chồng: “Mẹ ơi, gia đình các em bây giờ không có tiền, nếu cần mua sắm đồ đạc, tiền tiết kiệm của mẹ nếu không dùng thì cứ cho các em, cũng không cần nói với chúng con. Mẹ cũng không phải lo sau này thiếu tiền tiêu, nếu chúng con còn tiền tiêu thì nhất định sẽ không để mẹ phải túng thiếu, mẹ hãy yên tâm. Mẹ chồng nghe xong cũng rất vui, không còn lo lắng nữa.

Hai người em gái của chồng tôi cũng rất hiểu chuyện, mặc dù họ mới cưới chồng và cũng cần tiền, nhưng họ đều là học viên Pháp Luân Công và họ không muốn tạo áp lực cho mẹ nên không hỏi xin mẹ bất cứ thứ gì. Họ chỉ muốn mẹ được sống vui vẻ, không phải lo nghĩ. Họ cũng đối xử như vậy với mẹ chồng của mình.

Sau khi cuộc đàn áp bắt đầu, tôi bị bắt một vài lần do không chịu từ bỏ đức tin của mình. Tôi bị mất việc và phải sống dựa vào đồng lương ít ỏi của chồng. Vì con tôi năm đó cũng đi học đại học, nên tôi lâm vào tình trạng khó khăn tài chính.

Lúc đó mẹ chồng tôi rất muốn rút tiền trong ngân hàng để hỗ trợ chúng tôi. Tôi rất cảm động và nói: “Mẹ ơi, con biết mẹ rất lo cho chúng con, nhưng chúng con không thể nhận khoản tiền mà mẹ đã tiết kiệm cả đời. Chúng con sẽ xoay sở được. Con cảm ơn tấm lòng của mẹ. Chúng con rất trân trọng điều đó.”

Khi em rể xây nhà, tất cả chúng tôi đều giúp bằng cả tiền và sức người. Tất cả dân làng đều rất ấn tượng bởi đại gia đình hòa thuận của chúng tôi.

Ba năm trước khi con trai tôi kết hôn, mọi người trong nhà đều giúp đỡ và tôi gần như không phải làm gì nhiều. Tất cả khách mời đều rất bất ngờ vì sự gắn kết và hòa hợp của mọi người trong gia đình.

Năm năm trước mẹ chồng tôi đột nhiên bị đau tim và tràn dịch phổi – cả hai chứng bệnh đều rất nghiêm trọng. Bà phải nhập viện hai lần trong vòng 6 tháng. Chúng tôi đã thay nhau chăm sóc chu đáo cho bà cho đến khi bà qua đời. Mọi người trong làng đều chứng kiến và nói rằng chúng tôi đã để lại một tấm gương tốt cho những người khác về việc tôn trọng và chăm sóc cha mẹ già.

Chỉ cần chúng ta tuân theo các nguyên lý của Pháp Luân Công, những người xung quanh sẽ có thể nhận thấy sự khác biệt. Chúng con xin cảm tạ Sư tôn từ đáy lòng vì ơn cứu độ của Ngài!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/2/17/343194.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/3/9/162434.html
Đăng ngày 20-4-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share