[MINH HUỆ 2-3-2017]

Tôi là học viên 26 tuổi sống ngoài Trung Quốc. Tôi đã tu luyện được 5 năm. Tôi tốt nghiệp đại học khoảng 4 năm trước, do vậy thời gian làm việc của tôi tương đối ngắn.

Gần đây tôi bắt đầu tìm công việc mới. Trong khi tìm việc, tôi đã có rất nhiều cơ hội nhận ra những thiếu sót của mình và nhận thức sâu sắc hơn về việc phù hợp với xã hội người thường. Tôi cũng có cơ hội giảng chân tướng cho những người mà tôi gặp. Tôi học được cách cân bằng tốt hơn giữa việc thực thi tốt trong công việc mà không truy cầu và chấp trước vào danh vọng hay lợi ích.

Do khả năng không đáp ứng được, tôi phải rời bỏ công việc mà tôi gắn bó, khi đó tôi bị hạ cấp từ vị trí một nhà phân tích kinh tế xuống thành một nhân viên bán hàng. Đó là một hoàn cảnh hết sức áp lực đối với tôi bởi nhiều lí do. Đối với những người trẻ tuổi thì thị trường việc làm trong nước là rất khó khăn, và tôi chỉ có một năm kinh nghiệm làm nhân viên phân tích, trong khi phần lớn các công việc đó yêu cầu hơn hai năm kinh nghiệm. Nếu như tôi không thể tìm được công việc mới trước khi tôi bị hạ cấp xuống làm nhân viên bán hàng, hồ sơ làm việc của tôi trông sẽ tệ và tôi sợ rằng có thể dẫn đến việc tôi không được làm việc trong lĩnh vực mình yêu thích.

Điều này đã đặt tôi vào tình thế khó khăn. Tôi đã hướng dẫn cho người sẽ thay thế tôi và đồng ý rời khỏi vị trí đó, nhưng vì tôi vẫn đang tiến hành nốt công việc nên chức danh của tôi vẫn được duy trì. Trong khi tham gia phỏng vấn cho các vị trí mới, người ta thường hỏi tôi có còn làm phân tích kinh tế không.

Tôi không dám nói dối vì tôi biết rằng người tu luyện không được làm như vậy. Nhưng tôi cảm thấy áp lực do các chấp trước vào tự ngã, vào danh, và tâm sợ thất bại, nên tôi đã tìm mọi cách để có thể biện minh cho việc giải thích thiếu đầy đủ của mình. Chức danh của tôi vẫn được giữ nguyên trong hệ thống máy tính của công ty, tôi vẫn đang làm các loại công việc như trước, v.v. Tôi sẽ làm lệch hướng các câu hỏi của họ hoặc trả lời một cách mơ hồ để trên bề mặt thì tôi không nói dối, nhưng tôi đang che giấu sự thật.

Trải qua hai lần phỏng vấn và chia sẻ với học viên khác về điều này, tôi đã nhận ra cách mà một người tu luyện nên nhìn nhận vấn đề.

Khi tôi chuẩn bị cho cuộc phỏng vấn tại công ty A, thật khó có thể nhớ tên những người mà tôi được xếp gặp. Tôi đã trả lời phỏng vấn không tốt và không được nhận.

Đối với công việc tại công ty B, một nhà tuyển dụng đã hướng dẫn mọi thứ cho tôi một cách tỉ mỉ. Tôi hầu như nhanh chóng nhớ được tên của những người phỏng vấn mình. Mọi việc trơn tru và họ nhận tôi vào làm ngay ngày hôm đó.

Sư phụ giảng:

“Chúng tôi còn thấy một tình huống: vào lúc một cá nhân giáng sinh, thì ở trong một không gian đặc định đều có hình thức tồn tại của một đời của cá nhân ấy; nghĩa là, sinh mệnh của cá nhân này [khi] đến một [lúc] nào đó, [sẽ] cần phải làm gì đó, thì ở đấy đã có hết rồi. Hỏi ai an bài một đời cho cá nhân ấy? Quá hiển nhiên, chính là một sinh mệnh cao cấp hơn đã làm điều này. Nói thí dụ, chúng ta ở trong xã hội người thường, sau khi họ sinh ra, họ sẽ thuộc về gia đình ấy, thuộc về trường học ấy, lớn lên sẽ thuộc về đơn vị [công tác] ấy, thông qua công tác của mình và xã hội sẽ có được những liên hệ về rất nhiều phương diện; tức là bố cục của chỉnh thể xã hội đều được bố trí như thế cả. ”

(Bài giảng thứ bảy của Chuyển Pháp Luân)

Tôi nhận ra rằng biểu hiện kém cỏi của tôi trong cuộc phỏng vấn với công ty A không phải là lý do thật sự khiến tôi bị từ chối, những thứ đó chỉ là ở trên bề mặt. Cho dù tôi đã cố gắng hết sức, nhưng tôi không có đủ mối quan hệ tiền duyên với những người ở công ty A, thì có thể lý giải rằng tại sao mọi việc của tôi lại diễn ra không suôn sẻ với họ.

Tương tự, việc dễ dàng ghi nhớ tên của những người phỏng vấn và việc tôi được nhận vào công ty B một cách tự nhiên đã khiến tôi nhận ra rằng tôi thực sự có mối quan hệ tiền duyên với những người ở đó, đó là lý do tôi có thể làm được tốt trong buổi phóng vấn và cuối cùng được nhận vào làm.

Người thường thường nói dối trong các cuộc phỏng vấn và giả mạo các thành tích của mình với niềm tin rằng họ sẽ dành được các cơ hội việc làm tốt hơn. Chẳng phải tôi cũng cố gắng làm y như vậy sao? Trên thực tế, tôi nên thẳng thắn và trung thực trong mọi cuộc phỏng vấn về những điểm mạnh cũng như điểm yếu của mình, trong khi đó vẫn có thể thể hiện bản thân một cách chuyên nghiệp như xã hội hiện nay chấp nhận.

Cuối cùng, Sư phụ là người quyết định con đường tu luyện của tôi và mọi thứ khác trên bề mặt chỉ là huyễn tượng. Tôi chỉ cần bước đi thật tốt trên con đường Sư phụ đã trải ra với một tiêu chuẩn tâm tính cao.

Trên đây là thể ngộ của tôi. Nếu có điều gì không phù hợp trong bài chia sẻ, xin vui lòng chỉ rõ.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/3/2/162357.html
Đăng ngày: 25-3-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share