Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-01-2017]

Chúng tôi học Pháp ở nhà của Fanyi đã hơn 10 năm. Tôi đã giao tài liệu giảng chân tướng cho các học viên kể từ khi cuộc bức hại mới bắt đầu. Trong những năm qua, tôi đã bị chấp trước vào tình. Fanyi (bí danh), đang ở tuổi 70, đã đối xử với tôi giống như con gái của bà và thích bàn luận về những chuyện đời thường dù là ở nhà hay ở trong nhóm.

Fanyi có rất nhiều quan niệm người thường. Bà không biết cách hướng nội và không cho phép những người khác chỉ ra lỗi sai của bà. Những học viên khác không dám nói bất cứ điều gì về bà bởi vì họ hy vọng rằng tôi có thể thuyết phục được bà tìm ra những chấp trước của mình. Tôi nói với những học viên khác rằng họ cần phải hướng nội và khoan dung với Fanyi bởi vì bà ấy già hơn chúng tôi.

Thỉnh thoảng tôi nói với Fanyi về việc hướng nội nhưng những nỗ lực của tôi đều không có hiệu quả. Tôi phát hiện ra rằng thời gian qua đi bà ấy thậm chí còn tích thêm nhiều quan niệm người thường hơn. Bà ấy không thể vượt qua khảo nghiệm về nghiệp bệnh và đã đến bệnh viện rồi uống thuốc. Bà ấy không đồng ý với tôi khi tôi bàn luận với bà ấy về tình huống của bà, việc này đã khiến tôi có chút thất vọng.

Sau đó một học viên khác trong cùng nhóm học Pháp đã học cách làm tài liệu giảng chân tướng vì vậy tôi không cần phải mang tài liệu đến cho các học viên này hàng tuần nữa. Tôi đã chuyển trách nhiệm làm tài liệu cho học viên đó và dần dần tôi không đến nhà Fanyi nữa.

Điểm hoá từ Sư phụ

Khi tôi đang in một trong những bài giảng của Sư phụ vào năm 2015, máy in đã in ra hai trang với lỗ thủng có kích thước to bằng cả một hạt đậu. Tôi nhặt những trang đó lên để xem Sư phụ muốn chỉ cho tôi thấy điều gì.

Sư phụ giảng:

“Một số người phụ trách về cách làm quả thực cần suy nghĩ kỹ xem. Sư phụ bảo chư vị này, chư vị là người phụ trách thì cần đưa các học viên vùng sở tại hợp lại cùng nhau, thay Sư phụ mà đưa họ hội tụ lại, khiến họ có thể tiến lên trong tu luyện, giúp Sư phụ dẫn dắt họ cho thật tốt. Đó chính là trách nhiệm của chư vị khi làm người phụ trách địa phương. Nhưng chư vị cứ bài xích một số người, cứ bài xích những người không thuận theo chư vị, cứ dùng cách nghĩ của người thường để xét vấn đề, cứ dùng phương thức của người thường để xử lý vấn đề, cứ làm cho phối hợp của học viên địa phương không được tốt.” (Giảng Pháp tại Pháp hội NewYork năm 2015)

Tôi không nghĩ rằng Sư phụ đang nói về mình. Tôi là một điều phối viên địa phương nhưng tôi không bài xích bất cứ ai. Có phải Sư phụ bảo tôi hãy nhắc nhở vị điều phối kia? Tôi thường chỉ ra những thiếu sót cho anh ấy. Có lẽ anh ấy đã bài xích tôi. Tôi đã tìm được một cơ hội để đề cập đến đoạn giảng trên cho anh ấy, điều này chỉ khiến anh ấy bối rối. Suy nghĩ của tôi đã không chính xác.

Thời gian nhanh chóng trôi đi và tôi đã có một giấc mơ trước Pháp hội NewYork năm 2016.

Trong giấc mơ, tôi đang chuẩn bị làm việc gì đó với nhóm học Pháp của Fanyi và chúng tôi phải dùng đến phương tiện vận chuyển. Có hai chiếc xe tam mã. Xe của học viên Tianjie rất to. Chiếc xe của Fanyi rất nhỏ. Nhà của họ không cách xa nhau nhưng họ lại không ở cùng chung một nhóm học Pháp.

Tianjie (hoá danh) đắc Pháp từ trước năm 1999 và trẻ hơn Fanyi. Bà ấy cũng có thể ngộ tốt hơn về Đại Pháp.Tôi luôn hy vọng rằng Tianjie có thể đảm nhận trách nhiệm của cả hai nhóm học Pháp này. Trong giấc mơ, Tianjie lái xe lên thành phố để chăm sóc cho cháu gái của bà ấy. Tôi muốn mọi người lên chiếc xe của Tianjie nhưng bà ấy đã lái xe đi mất mà không hề nhìn lại.

Chúng tôi phải lên xe của Fanyi. Tôi ngồi ngay trên ở ghế trước, bên cạnh bà ấy còn bà ấy thì phải lái xe. Đột nhiên Fanyi bị lên cơn đau tim và do tôi có hai quả xoài trong túi, tôi đã bỏ một chút vào miệng của bà ấy rồi sau đó tôi tỉnh dậy.

Tôi hiểu điều mà Sư phụ đang muốn nói với tôi qua giấc mơ rằng Fanyi tổ chức một nhóm học Pháp, điều mà đã được an bài từ trước đây rất lâu, tôi nên giúp bà ấy làm tốt công việc. Tôi đã quay lại với nhóm học Pháp ở nhà bà ấy nhưng tôi thấy rằng cũng chẳng có chuyển biến. Tôi cảm thấy thật vô vọng.

Sư phụ giảng:

“Tôi bảo chư vị này, giữa chư vị và ai đó phối hợp không tốt, làm người phụ trách, người phụ trách hạng mục, thì chư vị đều là hữu lậu trong tu luyện, chư vị đều cần sửa đi. Chư vị sửa không được thì là hữu lậu, trong viên mãn của chư vị chính là có vấn đề. Chư vị không tin ư? Tôi vẫn luôn nhấn mạnh chư vị phải phối hợp với nhau cho tốt. Làm một người phụ trách, chư vị lẽ nào không có năng lực như thế? Chư vị cứ bài xích người khác, [thử hỏi] kiên nhẫn thuyết phục thì mất nhiều công sức lắm sao? Bản thân việc đó chẳng phải tu luyện sao? Chuyên chọn cái dễ dàng là tu luyện ư? Tâm bình khí hoà giảng rõ đạo lý cho người ta, trao đổi với học viên thì khó đến vậy sao? Chư vị năng lực kém, rất nhiều việc làm không được tốt, chư vị còn muốn hiển thị hiển thị, biểu hiện biểu hiện, có cần vậy không? Thần nhìn ấy không phải bề mặt của chư vị, nhìn ấy là dụng tâm cá nhân của chư vị! Cũng không nhìn năng lực của chư vị, mà là nhìn dụng tâm của chư vị có đúng không. Tâm chư vị có tại Pháp hay không. Chư vị tại Pháp, Thần bèn giúp chư vị phối hợp. Tâm chư vị không tại Pháp, tâm chư vị tại làm việc, ai nghe lời thì dùng người đó, ai không nghe lời thì không dùng, [người] nghe lời ấy tương lai sẽ không nghe lời, là vì chư vị chưa vượt qua quan này, ai không nghe lời thì đều để chư vị khiến rời đi, chư vị bèn không còn người nữa, chư vị còn gì tu nữa, cuối cùng còn lại bản thân chư vị thôi. Lẽ nào không có năng lực như thế? Các đệ tử Đại Pháp, quá khứ tôi vẫn giảng, tôi nói, rằng ở thiên thượng chư vị đều là Vương, bản sự đâu cả rồi? Người ta nói chư vị từ tầng thứ cao tới, hẳn phải mang theo một chút nhân tố chứ, một chút trí huệ chứ, “những bản sự đó đâu cả rồi?”” (Giảng Pháp tại Pháp hội NewYork năm 2016)

Thay đổi quan niệm con người để giúp đỡ bà ấy

Khi tôi học đoạn giảng Pháp này, tôi nhận ra rằng Sư phụ đã chỉ ra cho tôi từ năm 2015 rằng tôi đang bài xích những học viên trong nhóm học Pháp của Fanyi. Tuy nhiên, tôi vẫn không nhận ra được điều đó vì vậy Sư phụ đã từ bi chỉ ra cho tôi lần nữa trong giấc mơ.

Than ôi, tôi cảm thấy mình thật ngu ngốc khi tạo thành gánh nặng quá nhiều như vậy cho Sư phụ! Khi bình tâm nhìn nhận vấn đề, tôi nhận ra rằng mình chưa bao giờ xem trọng Fanyi. Tôi chỉ đơn giản nghĩ rằng mọi người học Pháp với bà ấy vào mỗi buổi chiều đã là tốt rồi bởi vì bà ấy đã già và phải sống một mình trong một ngôi nhà rất rộng.

Trong tâm tôi bà ấy chỉ như một người ngoài. Tôi cảm thấy rằng những người khác nên đảm nhận trách nhiệm đối với bà ấy bởi vì tâm tính của Fanyi quá kém. Rõ ràng tôi đã bài xích bà ấy. Tôi không thể giúp bà ấy đề cao tâm tính bởi vì tôi có định kiến đối với bà ấy.Tâm của tôi không chính vì vậy tôi đã không thể thể hiện cho bà ấy thấy được uy lực của Pháp.

Tôi đã thay đổi những suy nghĩ của mình và thành tâm phát nguyện muốn giúp đỡ Fanyi hoàn thành sứ mệnh của bà ấy. Đến mùa hè năm 2016, bà ấy là người còn lại duy nhất trong nhóm học Pháp. Tôi đã nỗ lực hết sức để tham gia vào nhóm học Pháp này để nó có thể tiếp tục duy trì. Giờ đây đã có khoảng 10 người trong nhóm học Pháp.

Sau khi tôi thay đổi tâm thái của mình, Fanyi cũng thay đổi và bà ấy đã học được cách hướng nội. Mặc dù thỉnh thoảng vẫn có những chủ đề không liên quan được bàn thảo trong buổi học Pháp, tôi không còn phê phán bà ấy nữa. Thay vào đó tôi đã hướng nội và sau đó sẽ bàn luận về vấn đề tu luyện với bà ấy một cách thiện chí. Bà ấy không còn công kích hay bao biện nữa. Bà ấy cũng đã ra ngoài giảng chân tướng cứu người vào các buổi sáng.

Có lần, Fanyi đã nói chuyện với một cậu thanh niên về Pháp Luân Công. Cậu thanh niên đã nói với bà ấy rằng, “Nếu tôi mà có một khẩu súng, tôi đã bắn bà rồi.”

Khi trở về, bà ấy đã đưa vấn đề này ra để thảo luận với tôi. Bà ấy nói: “Tôi đã thực thi không chính. Tôi không chỉ nên nhân tiện giảng chân tướng trong khi tôi đi mua sắm, tôi nên chủ động giảng chân tướng cho mọi người vào mọi lúc.”

Tôi cảm thấy rất vui khi bà ấy đã nhận ra điều này. Tôi đã khen ngợi bà ấy vì bà ấy đã đề cao qua việc hướng nội. Và bà ấy đã mỉm cười với chút bối rối.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2017/1/23/341258.html
Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2017/2/12/162159.html
Đăng ngày 15-3-2017. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share