Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại nước ngoài

[MINH HUỆ 24-01-2017] Là con cưng trong gia đình, thưở nhỏ, tôi rất được cưng chiều. Khi đi làm, tôi là người nổi tiếng. Nhiều đàn ông đã theo đuổi tôi, và thậm chí các học viên còn chú ý đến tôi. Sự chú ý này đã làm cho tôi rất kiêu căng và không thể chịu được thất bại. Sau đó, tôi đã gặp một học viên rồi cưới anh ấy, và chúng tôi chuyển ra nước ngoài.

Cuộc hôn nhân của tôi không giống như tôi đã tưởng tượng. Anh là con út trong gia đình, cũng được nuông chiều như tôi. Anh rất dễ cáu giận, nóng tính, điều đó dẫn đến những cuộc tranh cãi và thậm chí đánh lộn. Ngoài ra, chúng tôi đã không tu luyện nghiêm túc, mặc dù anh đã đắc Pháp từ năm 1994.

Tu luyện là hết sức nghiêm túc

Sau khi đọc kinh văn của Sư phụ tại Pháp hội Bờ Tây năm 2015, tôi nhận ra rằng mình đã buông lơi trong tu luyện và thề sẽ trở thành một học viên tinh tấn.

Tôi đã tu luyện tinh tấn khoảng một năm nên đã vượt qua được nhiều khổ nạn và khảo nghiệm. Sau đó, tôi bắt đầu buông lơi một lần nữa và quên mất rằng tu luyện là nghiêm túc phi thường. Vì vậy, tôi lại gặp phải nhiều mâu thuẫn dẫn đến trận ẩu đả và bị một chấn thương ở đầu.

Hai vợ chồng tôi đã không còn tìm được tiếng nói chung và tôi dự định ly hôn. Để tìm hiểu thêm về bạo lực gia đình giữa những người không phải học viên, tôi đã lên mạng tìm kiếm. Tuy nhiên, những gì tôi tìm được không phải là một lựa chọn đúng, vì nó gợi đến ‘‘ăn miếng trả miếng’’.

Để giải quyết vấn đề thậm chí tôi còn có ý định bỏ tu luyện. Trước khi biến suy nghĩ này thành hành động, tôi đã chia sẻ với một học viên lâu năm. Cô ấy đề nghị tôi nên xem vấn đề này như thể nó là nghiệp bệnh và phát chính niệm.

Sau khi đặt điện thoại xuống, tôi đã nhẩm ‘‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’’ trong vài phút.

Bảo trì thanh tỉnh

Sau một số lần hướng nội, tôi đã nhận ra rằng hai vợ chồng đã bị cựu thế lực bức hại. Do đó, tôi phát chính niệm để thanh trừ cựu thế lực. Tôi cũng nhận ra rằng mình đã không buông bỏ được tình và cần phải thanh lý những thứ đó.

Đầu não của tôi đã thanh tỉnh sau nửa giờ phát chính niệm. Tôi nhận ra rằng tất cả mọi việc đều là giả tướng và nhiều vấn đề do cựu thế lực cưỡng chế lên.

Sau khi hướng nội, tôi tìm thấy rất nhiều chấp trước. Tôi nghĩ rằng chỉ có mình mình đang bị trừng phạt, trong khi chồng tôi vẫn ổn và được nhiều đồng tu ngưỡng mộ như một học viên tinh tấn. Nhưng, đây là những suy nghĩ của người thường và trái ngược với suy nghĩ cần có của một học viên.

Bây giờ, tôi nhận thức được rằng tu luyện nên là vô điều kiện. Bất cứ người tu luyện nào cũng sẽ được hưởng lợi. Chồng tôi có thể là một học viên, nhưng nếu anh ấy buông lơi và hành động như vậy, thì anh ấy phải giải quyết những hậu quả cho hành động của mình. Tuy nhiên, nếu tôi ngừng tu luyện, cả hai chúng tôi sẽ gặp rắc rối và cựu thế lực sẽ đắc chí. Tôi phải thanh tỉnh và không để chuyện đó xảy ra.

Suy xét vượt khỏi tình

Gần đây tôi có đọc một bài viết trên Minh Huệ. Nó tạo cho tôi cảm hứng học thuộc Chuyển Pháp Luân. Trong khi học thuộc, Sư phụ đã triển hiện cho tôi thấy rất nhiều Pháp lý mà tôi đã không thể ngộ được trước đây. Tôi không thể ngừng học thuộc từng đoạn Pháp một. Tôi đã bị thu hút bởi các Pháp lý và đã không cảm nhận được như vậy trong một thời gian dài.

Những học viên nào không buông bỏ được tình phải suy xét vượt khỏi với tình và ngừng hỏi tại sao. Đây là cách mà một học viên có thể hướng nội vô điều kiện.

An bài của Sư phụ cho chúng ta hết sức tinh vi mà chúng ta không thể hiểu được hết. Tuy nhiên, Sư phụ an bài tất cả và sẽ giúp chúng ta đạt tới viên mãn trong tu luyện.

Không gì có thể làm chúng ta do dự trên con đường tu luyện của mình, bởi vì chúng ta sẽ mất hết nếu ngừng tu luyện. Tại sao chúng ta không chiểu theo Pháp một cách kiên định?


Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2017/2/11/162145.html
Bản tiếng Trung:https://www.minghui.org/mh/articles/2017/1/24/真修-就无条件向内找-341552.html
Đăng ngày 15-03-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share