Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-12-2016] Một ngày, trên đường từ siêu thị trở về nhà, tôi bị một chiếc xe hơi đâm khi đang băng qua làn đường dành cho người đi bộ. Tôi bất tỉnh ngay lập tức.

Khi tỉnh lại, tôi thấy bàn chân mình vẫn nằm dưới bánh xe ô-tô và rất nhiều người quây xung quanh.

Người lái xe rất hoảng sợ vì giấy phép lái xe của anh ấy đã bị cảnh sát tịch thu. Mọi người nói anh ấy hãy nhanh chóng đưa tôi tới bệnh viện, ở Trung Quốc, đó là thực tế phổ biến khi ai đó gây tai nạn giao thông và khiến người khác bị thương.

Tôi nói với cảnh sát giao thông: “Tôi không sao cả. Anh hãy trả lại giấy phép lái xe cho anh ấy.”

Tôi nghe một người đứng ngoài nói rằng người lái xe hôm nay thật may mắn.

Tôi nói với người lái xe: “Tôi tu luyện Pháp Luân Công. Tôi sẽ không gây khó khăn cho anh hoặc đòi anh phải bồi thường tiền. Anh cũng không cần bận tâm việc đưa tôi tới bệnh viện. Anh chỉ cần đưa tôi về nhà là được rồi.”

Người lái xe nói: “Tôi có thể cảm nhận thấy xe mình đã chạy đè lên bàn chân chị. Tôi phải đưa chị tới bệnh viện, nếu không tôi sẽ cảm thấy không đúng. Trong trường hợp nếu chị không muốn tới bệnh viện, tôi phải bồi thường tiền cho chị để tránh những rắc rối sau này.”

Sau đó tôi nhớ lại những lời Sư phụ Lý Hồng Chí đã giảng:

“Người lái xe phóng nhanh, nhưng anh ấy phải chăng cố ý đâm người ta? Anh ta chẳng phải vô ý là gì?“ (Chuyển Pháp Luân)

Tôi nói: “Tôi biết anh không cố ý đâm vào tôi. Vì tôi tu luyện Pháp Luân Công, nên anh hãy tin chắc rằng tôi sẽ không gây bất kỳ khó khăn nào cho anh. Nhưng tôi muốn nói chuyện với anh một chút. Anh đã nghe về việc thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó để được an toàn chưa?”

Anh ấy nói rằng đã nghe về việc đó nhưng chưa làm. Tôi nói với anh ấy rằng các học viên Pháp Luân Công là những người tốt và nhà sáng lập Pháp Luân Công yêu cầu các đệ tử của Ngài trở thành những người tốt nhất trên thế giới, luôn suy nghĩ cho người khác dù có chuyện gì xảy ra.

Tôi nói tiếp: “Người dân trên toàn thế giới tu luyện Pháp Luân Công. Chỉ có ĐCSTQ là đang bức hại Pháp Luân Công.”

Anh ấy lắng nghe những gì tôi nói về cuộc bức hại và những lợi ích thu được từ tu luyện Pháp Luân Công. Anh ấy nói với tôi muốn thoái ĐCSTQ. Anh ấy cũng đón nhận chiếc bùa hộ mệnh của Pháp Luân Công mà tôi tặng, và treo ngay trong xe.

Tôi bảo anh ấy: “Để bảo vệ bản thân và được bình an, anh hãy nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo.’”

Anh ấy nói sẽ kể cho mọi người nghe về cuộc gặp gỡ của chúng tôi và nói cho họ biết rằng các học viên Pháp Luân Công là người tốt.

Khi đưa tôi về tới nhà, anh ấy nói sẽ giúp tôi lên cầu thang. Tôi nói mình có thể tự đi và anh ấy có thể ra về.

Về đến nhà, tôi lên giường nằm và sau đó bàn chân của tôi vô cùng đau đớn. Tuy nhiên tôi biết rằng mình đã hoàn trả một món nợ nghiệp rất lớn mà theo thể ngộ của mình, tôi đã mắc ở đời trước.

Tôi bật khóc trước ảnh của Sư phụ và nói: “Con chắc chắn sẽ vượt qua khổ nạn này. Con nhất định phải vượt qua nó.”

Tôi bắt đầu học Pháp, phát chính niệm và hướng nội.

Tối hôm đó, bàn chân của tôi sưng to như quả cà tím. Tôi biết rằng là một người tu luyện tôi không nên dựa dẫm vào người khác. Tôi đi rất chậm xuống nhà bếp để ăn tối, sau đó tiếp tục học Pháp và phát chính niệm.

Sáng hôm sau, tôi không thể tự đứng lên để luyện các bài công pháp. Tôi phải đứng dựa vào giường. Tôi cũng không thể luyện bài công pháp số năm trong tư thế song bàn.

Tôi biết mình phải luyện hết các bài công pháp dù có đau đớn thế nào. Người tôi ướt đẫm mồ hôi vì đau, nhưng tôi tiếp tục nhẩm những lời giảng Pháp của Sư phụ:

“Nan Nhẫn năng Nhẫn, nan hành năng hành.” (Chuyển Pháp Luân)

Không lâu sau, bàn chân tôi không còn đau nữa. Cuối cùng tôi cũng hoàn thành hết năm bài công pháp.

Ba ngày sau khi bị tai nạn, tôi đã có thể ra khỏi giường. Chân tôi bớt sưng mỗi ngày và một tuần sau, bàn chân của tôi đã khỏi hoàn toàn.

Tôi biết Sư phụ đã giúp tôi vượt qua khổ nạn khó khăn này. Tôi không biết diễn tả sao cho hết lòng biết ơn của mình đối với Sư phụ, ngoài việc làm tốt ba việc và không để Sư phụ thất vọng.

Con xin cảm tạ Sư phụ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/12/27/-329827.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/1/9/161066.html

Đăng ngày 22-2-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share