[MINH HUỆ 14-11-2016] Ngày nay nhiều nhân viên chính quyền Trung Quốc đã bày tỏ thái độ phản đối cuộc bức hại Pháp Luân Công. Họ đã minh bạch được chân tướng của Pháp Luân Công và nhìn thấu được những lời tuyên truyền dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc nhằm phỉ báng, vu khống môn tu luyện. Dưới đây là hai ví dụ.

Gạch bỏ những nhận xét vu khống

Cách đây bốn năm, bà Tiểu Trịnh, một người bán đồ ăn dạo trên phố đã được chẩn đoán bị mắc một căn bệnh đe dọa tới tính mạng. Một học viên khi biết chuyện đã tới nói chuyện với bà Trịnh về Pháp Luân Công là gì và tại sao các học viên vô tội lại bị ngược đãi ở Trung Quốc chỉ vì đức tin của họ vào Pháp Luân Công.

Người học viên đó đã khuyên bà Trịnh niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.”

Không những sức khỏe của bà Trịnh đã được cải thiện mà công việc làm ăn của bà cũng thuận lợi. Được khuyến khích bởi điều này, bà đã nói với con trai bà phải tôn trọng các học viên Pháp Luân Công, và khi nhìn thấy các học viên dán thứ gì đó thì tuyệt đối không được xé và cũng nói với người xung quanh không được xé. Con trai bà đã đồng ý và cháu cũng nhận được phúc báo của Đại Pháp.

Con trai bà Trịnh đã nộp đơn thi tuyển vào một cơ quan chính quyền. Mặc dù không có chút hy vọng nào sẽ thành công, nhưng con trai bà Trịnh đã vượt qua được bài thi và trúng tuyển vào làm việc ở Phòng Tuyên truyền của Viện Kiểm sát. “Chuyện này dù có nằm mơ tôi cũng không bao giờ nghĩ tới.” Bà Trịnh nói. Bà cho rằng sự thành công mà con trai đạt được là do cả hai mẹ con bà đều có thái độ tích cực về Pháp Luân Công.

Một hôm tại nơi làm việc, con trai bà Trịnh nhìn thấy một trang bản thảo có ba câu vu khống Pháp Luân Công. Không do dự, cháu đã lấy bút gạch bỏ những câu trên vì không muốn những lời nói dối đó tiếp tục lừa dối người dân thêm nữa.

Từ chối tiếp nhận tin tố cáo

Một học viên tới thăm một người bạn làm việc trong một cơ quan chính phủ để giảng chân tướng cho anh ấy cùng các đồng nghiệp của anh về Pháp Luân Công.

Một nhân viên khác bước vào phòng và chứng kiến những gì đang diễn ra. Anh ta lớn tiếng dọa: “Nếu anh còn dám nói nữa, tôi sẽ gọi cho Phòng 610 tới bắt anh.”

“Tôi hy vọng anh sẽ không làm như vậy, bởi nó không có gì là tốt cho anh cả.” Người học viên bình tĩnh đáp.

Nhưng người đó không nghe, anh ta nhấc điện thoại trên bàn và bắt đầu quay số. Một nhân viên khác tiến tới bàn điện thoại, giằng lấy ống nghe và đặt xuống.

Người nhân viên đó không chịu bỏ cuộc, anh ta lấy điện thoại di động ra ấn số và gọi cho Phòng 610: “Ở đây có một học viên, anh ta đang tuyên truyền với mọi người về Pháp Luân Công. Hãy tới bắt anh ta đi.” Người ở đầu dây bên kia không nói gì và cúp máy.

Người đàn ông cố gọi lại một lần nữa. Lần này, ở đầu bên kia là một phụ nữ nghe máy, cô ấy trả lời: “Chúng tôi không còn làm việc ấy nữa [bắt giữ các học viên].”

Âm lượng của điện thoại rất to và mọi người trong phòng đều nghe được người phụ nữ nói. Quá xấu hổ, người đàn ông kia không nói được gì và rời khỏi phòng.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/11/14/337606.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/12/18/160373.html

Đăng ngày 27-1-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share