Một học viên Đại Pháp cao tuổi ở tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc thuật lại

[MINH HUỆ 3-12-2016] Đầu năm 1999, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp). Năm 2000, vợ tôi cũng trở thành một học viên. Từ năm 2004, vợ chồng tôi kiên trì luyện công ở công viên. Được Đại Pháp ban phúc và được Sư phụ (nhà sáng lập Pháp Luân Công) bảo hộ, chúng tôi đã vượt qua can nhiễu của tà ác.

Trở thành một học viên Đại Pháp

Đầu năm 1999, khi đang ở một thành phố khác để chăm sóc cho một người thân, tôi nhận được một cuốn Chuyển Pháp Luân từ một người họ hàng.

Do không được học hành tử tế, nên tôi luôn ngủ gật khi đọc sách. Phải mất hơn ba ngày tôi mới đọc hết được một bài giảng.

Sau khi về nhà, tôi quyết định tu luyện Đại Pháp. Tôi tham gia vào nhóm luyện công ở công viên và đọc các sách Đại Pháp.

Huyền năng trị bệnh của Đại Pháp

Tôi bị bệnh trĩ và đau vai nghiêm trọng. Tôi không thể giơ cánh tay phải lên và xuống trong bài công pháp thứ ba (Quán Thông Lưỡng Cực Pháp). Thời gian đầu, tôi cũng bị đi ngoài ra máu, nhưng tôi không lo lắng vì biết Sư phụ sẽ chăm lo cho mình.

Sư phụ đã tịnh hóa thân thể tôi. Sau khoảng 10 ngày tu luyện, tất cả những vấn đề về sức khỏe của tôi đều biến mất.

Tôi đã chứng kiến huyền năng trị bệnh thần kỳ của Đại Pháp. Đại Pháp quả thật siêu thường! Sự kỳ diệu này đã tăng cường tín tâm của tôi đối với Đại Pháp.

Kiên định chứng thực Pháp

Sau khi Giang Trạch Dân, cựu độc tài Trung Quốc, phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, nhóm luyện công chúng tôi bị buộc phải dừng lại. Không biết nơi các học viên khác sống, vì vậy tôi tiếp tục học Pháp và luyện công ở nhà.

Thời điểm đó, vợ chồng tôi không biết cách sử dụng internet và chứng thực Pháp như thế nào.

Năm 2004, chúng tôi trở lại quê nhà của mình. Vợ chồng tôi không biết học viên nào ở đó. Để mọi người biết Pháp Luân Công là tốt, chúng tôi quyết định công khai luyện công.

Gia đình chúng tôi tin vào Đại Pháp sau khi chứng kiến những cải thiện sức khỏe của chúng tôi. Họ ủng hộ chúng tôi mặc dù lúc đầu họ có lo lắng cho sự an toàn của chúng tôi.

Sáng sớm mỗi ngày, chỉ trừ những ngày trời mưa hoặc thời tiết quá lạnh, vợ chồng tôi lại bắt đầu [luyện công]. Chúng tôi đã thực hiện như vậy liên tục kể từ đó. Trong 12 năm qua, chúng tôi đã thay đổi các địa điểm luyện công để nhiều người hơn có thể thấy được.

Một lần, một nhân viên an ninh của công viên đến điểm luyện công của chúng tôi. Anh ta nghe nhạc luyện công một lúc và sau đó nói với vợ tôi: “Thưa bà, môn bà đang luyện tập bị cấm. Tại sao bà không luyện ở một nơi vắng vẻ hơn?”

Anh ta rời đi sau khi vợ tôi trả lời rằng chúng tôi không vi phạm pháp luật khi luyện các bài công pháp.

Giải thể can nhiễu của tà ác

Nhiều người biết chúng tôi luyện Pháp Luân Công ở công viên. Một số người khuyên chúng tôi luyện ở nhà để tránh bị bắt, nhưng chúng tôi không sợ. Là học viên Pháp Luân Đại Pháp, chúng tôi làm những gì chúng tôi nên làm.

Vì chính niệm của chúng tôi đạt được yêu cầu của Pháp, nên Sư phụ đã bảo hộ chúng tôi. Dù thế nào, cựu thế lực cũng tuyệt đối không dám can nhiễu hay bức hại chúng tôi.

Sau đó, các học viên địa phương đã đưa cho chúng tôi các bài giảng Pháp gần đây nhất của Sư phụ và tài liệu giảng chân tướng. Qua tài liệu và kinh nghiệm tu luyện của các học viên, chúng tôi biết rằng chúng ta đang ở giai đoạn Chính Pháp và các đệ tử Đại Pháp phải gánh vác trách nhiệm chứng thực Pháp và cứu độ chúng sinh.

Chúng tôi bắt đầu đi treo áp phích. Thời gian đầu, vì tâm chúng tôi không kiên định, nhiều áp phích đã bị xé rách. Khi chia sẻ với các học viên khác, chúng tôi nhận ra rằng khổ nạn luôn liên quan đến trạng thái tu luyện của chúng tôi. Chúng tôi chỉ có thể chứng thực Pháp tốt nếu tư tưởng là chính.

Chúng tôi hướng nội và phát chính niệm. Chúng tôi biết rằng trợ Sư Chính Pháp và cứu người là việc chân chính nhất. Không ai có thể can nhiễu. Chúng tôi không chấp nhận bất kỳ an bài nào của cựu thế lực. Chúng tôi không sợ hãi.

Chúng tôi quy chính lại tâm và phát hiện thấy ngày càng ít áp phích bị gỡ xuống.

Chúng tôi hiểu rằng học Pháp tinh tấn và hướng nội khi vấn đề phát sinh là căn bản để đảm bảo chúng ta sẽ kiên định bước đi trên con đường tu luyện của mình.

Sinh mệnh được kéo dài nhờ tu luyện

Một thầy bói nói rằng tôi chỉ sống được đến 69 tuổi. Một ngày vào năm 2004, khi đó tôi 69 tuổi, bụng tôi đột nhiên đau và tôi cảm thấy rất yếu. Tôi chạy vào nhà vệ sinh và gần ngất xỉu. Khi được đưa đến bệnh viện, tôi gần như bất tỉnh.

Bác sĩ không thể tìm thấy nguyên nhân chứng bệnh của tôi và đề nghị phẫu thuật bụng, nhưng vợ tôi kiên quyết từ chối. Sau đó bác sĩ nói rằng chân phải của tôi có vấn đề. Tôi đã dùng điện xung trị liệu hơn 20 ngày nhưng không có tác dụng.

Sau đó, tôi xuất viện và tu luyện Pháp Luân Công tại nhà. Sau đó một khoảng thời gian, tôi đã hồi phục sức khỏe.

Vì tu Đại Pháp và được Sư phụ bảo hộ, nên sinh mệnh của tôi đã được kéo dài. Tôi bây giờ đã 81 tuổi. Tôi rất hạnh phúc và khỏe mạnh.

Sư phụ giảng:

“Nhưng có một tiêu chuẩn: khi vượt qua tiến trình sinh mệnh thiên định ban đầu, [thì] sinh mệnh được kéo dài thêm kia, hoàn toàn chỉ để cho chư vị dùng để tu luyện; chư vị suy nghĩ chỉ chệch đi chút xíu, là sinh mệnh gặp nguy hiểm ngay; bởi vì quá trình sinh mệnh của chư vị đã qua lâu rồi” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Vào một ngày trong năm nay, khi đi mua sắm, tôi đột nhiên thấy yếu và gần ngất đi trong khi đi lên cầu thang ở một cửa hàng.

Chúng tôi nhanh chóng về nhà và cảm thấy buồn ngủ. Nhưng vợ tôi đề nghị tôi phải học Pháp và luyện công. Bốn ngày sau, các triệu chứng kia biến mất.

Sau đó tôi hướng nội và nhận ra rằng mình đã buông lơi tu luyện và quá chấp trước vào truyền hình.

Nhờ tu luyện, Sư phụ đã kéo dài sinh mệnh cho tôi. Tôi phải trân quý cơ duyên này, toàn tâm tu luyện Đại Pháp và tinh tấn bước đi trên con đường chứng thực Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/12/3/338416.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/12/15/160338.html

Đăng ngày 22-1-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share