Bài viết của một học viên Trung Quốc

[Minh Huệ 4-12-2016] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công cùng với mẹ tôi mười năm trước, nhưng tôi đã không tu luyện tinh tấn. Sư phụ Lý (người sáng lập Pháp Luân Công) vẫn bảo hộ tôi mọi lúc, để đảm bảo rằng tôi không mất phương hướng trên con đường tu luyện của mình.

Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, tôi là một người vị kỷ chỉ biết chạy theo danh và lợi. Tâm tính tôi hẹp hòi và dễ nổi nóng. Tôi còn tự hào rằng bản thân có khả năng hơn các đồng nghiệp khác.

Tu luyện Pháp Luân Công đã khiến tôi thay đổi. Tôi trở thành một con người khác, người luôn cư xử theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn và từ bỏ những lợi ích cá nhân.

Ví dụ, khi ông chủ của tôi phát tiền thưởng, cấp trên của tôi nói rằng mức thưởng của tôi thuộc loại thấp nhất bởi vì tôi đang làm việc cho công ty con. Điều đó có nghĩa là tôi bị xếp hạng thấp hơn nhiều so với các đồng nghiệp khác.

Cấp trên đã nghĩ rằng tôi sẽ tức giận, nhưng tôi đã chấp nhận điều đó ngay lập tức. Anh ấy rất chấn động bởi sự thay đổi thái độ này của tôi.

Tôi chịu trách nhiệm mua đồ dùng văn phòng cho đơn vị công tác của tôi. Tôi không bao giờ nhận hoa hồng và các thẻ quà tặng từ các nhà cung cấp. Nếu như không tu luyện Pháp Luân Công, tôi hẳn đã không thực hành được việc tự giữ mình như thế.

Sư phụ giảng:

“Hễ tâm tính chư vị đề cao, thì thân thể chư vị sẽ phát sinh biến đổi to lớn; hễ tâm tính chư vị đề cao lên; thì vật chất của thân thể chư vị bảo đảm sẽ biến đổi. Biến đổi gì? Những truy cầu chấp trước những thứ xấu của mình, chư vị sẽ quẳng chúng đi.” (Chuyển Pháp Luân)

Tâm tính của tôi đã đề cao cùng với sức khỏe của tôi. Tôi đã từng phải thường xuyên đến bệnh viện để chữa đủ loại bệnh tật, nhưng từ khi bắt đầu tu luyện tôi chỉ đến bệnh viện duy nhất một lần khi tôi sinh con. Tôi cũng trông trẻ hơn 10 tuổi so với tuổi của mình.

Dàn xếp tốt đẹp mối quan hệ với các thành viên gia đình

Tôi đã bị bức hại bởi Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) sau khi Giang Trạch Dân phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công. Chồng tôi, vốn không phải là học viên, đã can nhiễu việc tu luyện của tôi và làm tôi kiệt sức.

Qua hướng nội, tôi nhận ra bản thân mình còn tâm tranh đấu và tâm vị kỷ. Tôi thấy chồng tôi bị điều khiển bởi tà linh và lạn quỷ trong những không gian khác. Tôi biết rằng tôi cần phải đề cao tâm tính.

Một buổi tối, khi tôi ngồi đả tọa trên giường, chồng tôi gần như đã nhảy ra khỏi giường. Anh ấy chửi mắng tôi, đánh đập tôi, và cố gắng tháo chân tôi ra. Tôi vẫn bất động và không cảm thấy đau đớn hay sợ hãi. Sư phụ đã gánh chịu tất cả những đau đớn ấy cho tôi.

Chồng tôi đánh tôi mãi đến lúc anh ấy bị đau tay. Anh ấy đi ra ngoài và nói, “Tôi biết các người là những người không bình thường.” Lát sau anh ấy buộc tôi phải lựa chọn giữa anh ấy và tu luyện. Tôi đã nghĩ rằng nếu tôi chọn Đại Pháp, tôi sẽ mất anh ấy và gia đình của chúng tôi.

Tôi bình tĩnh nói với anh ấy, “Pháp Luân Công là niềm tin của em. Anh nên tôn trọng niềm tin của em bởi vì em có quyền lựa chọn niềm tin cho chính mình, và tu luyện cũng là quyền của em. Em sẽ không từ bỏ Đại Pháp, hoặc từ bỏ anh hay từ bỏ gia đình. Không có mâu thuẫn gì ở đây cả. Đại Pháp và tu luyện đã dạy em hành xử theo Chân – Thiện – Nhẫn và điều này tốt cho gia đình chúng ta.”

Anh ấy bình tĩnh lại và từ đó không can nhiễu đến việc học Pháp, luyện công và phát chính niệm của tôi nữa.

Đột phá tâm sợ hãi và vứt bỏ nhân tâm để cứu người

Giảng chân tướng cứu chúng sinh là một trong ba việc mà Sư phụ yêu cầu học viên Đại Pháp phải làm, nó thực sự rất quan trọng. Tôi đã thực hiện việc này không tốt vì tôi thiếu chính niệm và có tâm sợ hãi. Tôi đã phát chính niệm để thanh lý tâm sợ hãi.

Tôi thường sử dụng tiền mặt để mua hàng hóa thay vì mua trên mạng Internet. Những học viên Pháp Luân Đại Pháp viết các thông điệp sự thật về Đại Pháp trên các tờ tiền giấy, và tôi dùng các tờ tiền này kèm với các tờ tiền giấy bình thường để mua hàng. Những ai nhận được những tờ tiền đặc biệt này luôn luôn cảm ơn tôi. Tôi hiểu rằng những lời cảm ơn ấy đến từ phần biết của họ.

Tôi giảng chân tướng cho một chủ cửa hàng quen biết. Cô ấy theo Phật Giáo và là một người tử tế. Tôi nói với cô ấy rằng ĐCSTQ đã tuyên truyền thuyết vô thần và đang tiếp tục bức hại những người có tín ngưỡng. Tôi cũng nói với cô ấy sự thật về Pháp Luân Công (nhằm đính chính những gì cô ấy có thể đã nghe thấy từ các chiến dịch tuyên truyền lừa dối của ĐCSTQ). Cô ấy đã đồng ý thoái ĐCSTQ và nhận bùa hộ mệnh của Đại Pháp. Cô ấy cảm ơn tôi nhiều lần và liên tục nói rằng điều này thật tốt.

Đạo đức của người thường đang trượt dốc một cách nhanh chóng, và một số người trong đó cư xử rất xấu xa vì họ đã bị đầu độc bởi ĐCSTQ. Nhưng tất cả mọi người vẫn đang chờ đợi các học viên Pháp Luân Đại Pháp đến cứu, và tôi sẽ thực hiện điều đó, bất kể điều gì xảy ra, để hoàn thành thệ ước của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/11/17/337794.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/12/4/160214.html

Đăng ngày 20-1-2017. Bản dịch có thể được hiệu chính trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share