Bài viết của Minh Tâm, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Bắc Kinh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-8-2016] Tôi là một học viên Pháp Luân Công 78 tuổi, tôi bắt đầu tu luyện vào năm 1998. Gia đình tôi rất nghèo, nên tôi ít học và đã gặp rất nhiều khó khăn trong cuộc sống. Tu luyện Pháp Luân Công là điều hạnh phúc nhất mà tôi có được trong cuộc đời này!

Thật không may, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Công vào năm 1999, gia đình tôi và tôi đều là nạn nhân của cuộc đàn áp tàn bạo này. Tuy nhiên, vì nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp đã bám rễ sâu trong tim tôi, nên tôi vẫn duy trì được chính niệm bất chấp tuyên truyền vu khống của ĐCSTQ.

Học Pháp nhóm tại nhà của tôi

Tôi trở thành một học viên Pháp Luân Công vào tháng 4 năm 1998. Tại thời điểm đó sách Pháp Luân Công rất khan hiếm, tôi chỉ có thể tham gia học Pháp nhóm tại địa phương hai lần một tuần và được một đồng tu đọc cho nghe. Tôi nhớ rằng ban đầu tôi không thể hiểu được tất cả các từ trong cuốn Chuyển Pháp Luân.

Cuối cùng, tôi cũng có cơ hội mua được một cuốn sách và bắt đầu học các chữ một cách chăm chỉ. Hai tháng sau, tôi đã có thể tự đọc toàn bộ cuốn sách.

Tôi thường đi học Pháp nhóm ở nhà của một học đồng tu. Tuy nhiên, sau khi cuộc đàn áp bắt đầu, đồng tu đó yêu cầu chúng tôi không đến nhà ông nữa do ông và gia đình đã trải qua nhiều năm đấu tranh vận động của Trung Cộng nên họ có tâm sợ hãi.

Tôi là một học viên mới vào thời điểm đó, nhưng tôi không hề sợ hãi hay lo lắng. Các con của tôi cũng không phản đối việc các đồng tu đến nhà chúng tôi học Pháp.

Kiên định tu luyện

Trò lừa bịp tự thiêu giả tại quảng trường Thiên An Môn được phát sóng vào đầu năm 2001 nhằm khiến mọi người hiểu nhầm và phỉ báng Pháp Luân Công. Trước đó, hầu hết người Trung Quốc, bao gồm các quan chức chính phủ, đều thông cảm với Pháp Luân Công và không đồng tình với chính sách đàn áp của ĐCSTQ.

Nhiều học viên đã đến Bắc Kinh để phản đối cuộc bức hại, nhưng ĐCSTQ đã chỉ thị cho các khách sạn và nhà hàng không được phục vụ họ. ĐCSTQ cũng tiến hành bắt bớ nhiều học viên ở Bắc Kinh, khiến cho nhiều người lâm vào cảnh vô gia cư.

Tôi đã quyết định hỗ trợ chỗ ở cho các học viên trong căn hộ của mình. Họ có thể ăn, ngủ, và chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của mình. Họ cũng sẽ đi đến quảng trường Thiên An Môn để tập các bài công pháp và giơ cao biểu ngữ với những thông điệp như “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, “Sư phụ Lý Hồng Chí vô tội”.

Cùng với các đồng tu, tôi thường phát tờ rơi ở Bắc Kinh. Sau đó, chúng tôi đã đi đến 60 ngôi làng ở ngoại ô để tiếp tục phân phát tài liệu Pháp Luân Công. Tôi đã chứng kiến nhiều vụ bắt giữ các học viên. Cuối cùng, tôi cũng bị bắt và bị đưa đến một trại lao động cưỡng bức trong một năm rưỡi. Vào thời điểm đó, tôi đã ngoài 60 tuổi.

Khi đến trại tạm giam, tôi nhớ lại rằng tôi không hề sợ hãi. Lo lắng duy nhất của tôi là sự an toàn của các tài liệu mà tôi đã để lại trong căn hộ của mình. May mắn thay, sau đó tôi được biết rằng các tài liệu đó vẫn an toàn.

Sau khi tôi được thả ra khỏi trại lao động cưỡng bức, hơn chục quan chức chính quyền địa phương đã đến nhà tôi và hỏi tại sao tôi lại vi phạm pháp luật khi phân phát tài liệu về Pháp Luân Công. Họ cũng hỏi tôi liệu tôi có tiếp tục tu luyện sau khi được thả ra không.

Tôi đã trả lời họ bằng việc nói về sự tốt đẹp của Pháp Luân Công. Tôi nói với họ rằng tất nhiên tôi vẫn tiếp tục tu luyện, vì Pháp đã dạy tôi làm thế nào để trở thành người tốt. Tôi cho họ biết rằng chỉ có ĐCSTQ mới sợ người tốt.

Họ cũng hỏi ý kiến của tôi về vụ tự thiêu ở quảng trường Thiên An Môn. Tôi đã giải khai từng bước và nói rõ cho họ hiểu đây chỉ là trò lừa bịp, đồng thời lật tẩy những tuyên truyền vu khống của ĐCSTQ.

Để giúp giải thích rõ hoạt động tuyên truyền của ĐCSTQ là sai trái, tôi đã nói với họ rằng tôi từng là thợ sửa xe khi còn trẻ, vì vậy tôi hiểu mùi vị của xăng khủng khiếp như thế nào. Chỉ cần nhấp một ngụm xăng thì nó sẽ khiến bạn phát nôn ngay lập tức. Vậy làm thế nào mà một người xuất hiện trên truyền hình lại có thể uống cả một ngụm xăng đầy như vậy?

Thứ hai, tại sao họ lại chùm chăn lên người đứa bé ngay sau khi nó bị cháy? Và làm thế nào mà cô bé vẫn có thể hát sau khi bị khói xông vào khí quản? Sau khi ngồi im lặng nghe tôi giải thích, họ đã rời đi. Kể từ đó, họ không đến nhà tôi nữa, ngoại trừ một viên cảnh sát thỉnh thoảng đến kiểm tra.

Nghĩ cho người khác trước

Vài năm sau đó, tôi sống trong một tòa nhà cũ thuộc quyền sở hữu của ông chủ tôi. Tòa nhà không được bảo dưỡng định kỳ trong suốt 12 năm. Một hộ gia đình thay bệ vệ sinh mới và vứt bệ vệ sinh cũ ra ngay phía trước tòa nhà. Dần dần mọi người đều ném rác ra đó, khiến cổng của toà nhà biến thành một đống rác. Tôi đã thuê người dọn dẹp đống rác đó đi.

Tôi cũng chủ động dọn dẹp rác thải bất cứ khi nào tôi nhìn thấy chúng. Cuối cùng, những người hàng xóm của tôi cũng trở nên sạch sẽ hơn, khiến cho môi trường vệ sinh của tòa nhà dần dần được cải thiện.

Ngoài ra, các đường ống thoát nước cũng thường xuyên bị rò rỉ và nước ngập toàn bộ tầng hầm lên đến tận mặt phố. Người dân đã phải đi qua một tấm ván gỗ mới tới được lối ra vào ở tầng trệt.

Trung tâm cộng đồng đã phải sửa đường ống nước nhiều lần trong năm 2014, nhưng chỉ giải quyết được tạm thời. Họ nói rằng phải mất ít nhất 1.100 nhân dân tệ thì mới sửa chữa triệt để được, và mỗi gia đình phải đóng góp kinh phí.

Một gia đình ở tầng một kiên quyết không trả tiền. Những hộ khác cũng nói rằng đó là trách nhiệm của trung tâm cộng đồng. Tuy nhiên, trung tâm đã từ chối, và nói rằng quỹ bảo trì của họ không có đủ tiền. Vài người khác thì đe dọa sẽ đưa vấn đề này ra báo chí để không ai trong tòa nhà phải trả tiền.

Mùa hè đang đến gần. Là một học viên Pháp Luân Công, tôi không hề bị đau ốm trong nhiều năm và tôi biết rằng mình luôn khỏe mạnh. Nhưng những người khác có thể sẽ mắc bệnh nếu sống trong điều kiện sinh hoạt thế này.

Tôi quyết định đưa 500 nhân dân tệ cho trung tâm cộng đồng để giúp họ bổ sung vào quỹ bảo trì. Các nhân viên đã vô cùng cảm động và liên tục cảm ơn tôi. Tôi nói với họ hãy cảm ơn Sư phụ của tôi, bởi vì Sư phụ là người đã dạy tôi trở thành người tốt.

Sau đó trung tâm đã thuê người đến sửa các đường ống nước. Những người hàng xóm đã xúc động trước sự hào phóng của tôi, và họ đã hoàn trả phần tiền của mình sau khi họ biết rằng tôi là người trả tiền. Kết quả là tôi không phải trả nhiều tiền để sửa chữa đường ống nước. Việc này khiến tôi nghĩ đến lời giảng của Sư phụ: “Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh” (Chuyển Pháp Luân)

Lợi ích của Pháp Luân Công

Tôi đã tu luyện Pháp Luân Công suốt 18 năm nay. Mặc dù hiện giờ tôi đã 78 tuổi, nhưng tôi vẫn luôn khỏe mạnh.

Tuy nhiên vào đầu năm 2015, tôi đã có một vài vấn đề về sức khỏe. Một lần, cánh tay và xương sống của tôi bị đau dữ dội và tim tôi đập nhanh đến nỗi tôi hầu như không thể thở được. Bác sĩ nói rằng tôi nên đi đến bệnh viện.

Là một người tu luyện, tôi biết rằng tôi không nên đến bệnh viện. Hơn nữa, gia đình tôi không đủ khả năng để chi trả viện phí. Tôi đã thuyết phục các con tôi đưa tôi về nhà và cầu xin sự giúp đỡ của Sư phụ.

Một phép lạ đã xảy ra! Trái tim tôi bắt đầu hoạt động bình thường trở lại, và tôi đột nhiên có thể ngủ ngon. Một tuần sau đó, tôi có thể làm việc nhà hàng ngày mà không gặp bất kỳ rắc rối nào. Tôi đã vứt bỏ những hộp thuốc mà gia đình đã mua cho tôi.

Con trai út của tôi mắc bệnh tiểu đường. Cậu ấy không tu luyện Pháp Luân Công, nhưng lại tôn trọng các học viên Pháp Luân Công và thường giúp đỡ khi chúng tôi cần. Vào đầu năm 2015, con trai tôi phải phẫu thuật. Thông thường, những vết thương của bệnh nhân tiểu đường thường mất nhiều thời gian để lành lại, nhưng con trai tôi lại hồi phục nhanh chóng. Tôi hiểu rằng con trai tôi được như vậy là nhờ phúc báo từ việc giúp đỡ các học viên Pháp Luân Công.

Cháu trai tôi đã giúp tôi cài đặt phần mềm vượt tường lửa để tôi có thể truy cập trang Minh Huệ. Hai lần cháu bị sỏi thận, tôi đều khuyên cháu hãy niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Cháu đã làm theo, và sỏi thận đã biến mất hoàn toàn. Cháu cũng hiểu rằng Pháp Luân Công thực sự tốt sau những trải nghiệm của cháu và những người thân trong gia đình chúng tôi.

Gia đình tôi đã gặp rất nhiều khó khăn về tài chính và phải chịu nhiều đau khổ, thiệt thòi từ cuộc đàn áp tàn bạo này. Mặc dù vậy, mọi người trong gia đình vẫn luôn ủng hộ tôi và tin rằng Chân-Thiện-Nhẫn là tốt. Vì vậy, chúng tôi luôn sống vui vẻ, hòa thuận và tin rằng một tương lai tươi sáng đang chờ đón gia đình chúng tôi ở phía trước.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/8/29/333629.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/10/8/159455.html

Đăng ngày 19-1-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share