Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-11-2016] Năm 2009, tôi có mở một cửa tiệm nhỏ khoảng 20 mét vuông trong khu dân cư chỗ tôi ở. Trước đó, tôi thấy có nhiều chủ doanh nghiệp móc túi khách hàng của họ. Mục đích của tôi là quản lý một doanh nghiệp nhỏ theo cách của một học viên Pháp Luân Đại Pháp nên làm và điều đó sẽ chứng thực sự tốt lành của Pháp Luân Đại Pháp.

Cho đến nay tôi đã vận hành cửa hàng này được bảy năm. Tôi đảm bảo rằng mình có những sản phẩm chất lượng và bán chúng với giá hợp lý. Tôi cố gắng nghĩ từ góc độ của người mua hàng và cung cấp nhiều mặt hàng khác nhau để đáp ứng những nhu cầu khác nhau. Khách hàng quen của tôi không mặc cả về giá vì họ biết các học viên Pháp Luân Đại Pháp đáng tin cậy.

Tuy nhiên cũng luôn có những người không tin, họ cố gắng giành được chút lợi nhỏ qua mỗi giao dịch. Tôi rất thông cảm với họ, vì cuộc sống ở Trung Quốc không dễ dàng chút nào, ở đây mọi người phải tranh giành ngay cả vì chút lợi nhỏ nhất và cũng là nơi mà tiêu chuẩn đạo đức đã suy đồi nhiều.

Sư phụ đã giảng:

“Bình thường chư vị luôn luôn bảo trì trái tim từ bi, [bảo trì] tâm thái hoà ái; [khi] gặp vấn đề thì sẽ xử lý được tốt, bởi vì nó có một khoảng hoà hoãn. Chư vị luôn từ bi, lấy Thiện đãi người, làm việc gì đều luôn luôn cân nhắc đến người khác, mỗi khi gặp vấn đề thì trước hết nghĩ rằng: ‘Việc này đối với người khác có thể chịu được không, đối với người khác có phương hại gì không’; như vậy sẽ không xuất hiện vấn đề gì. Do đó chư vị luyện công cần theo tiêu chuẩn cao, tiêu chuẩn cao hơn nữa mà yêu cầu bản thân.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Tôi chiểu theo các nguyên lý của Sư phụ một cách chặt chẽ và thật sự cung cấp giá trị tốt nhất cho các khách hàng. Họ luôn tin tưởng tôi cho dù trong những mặt khác của cuộc sống họ là những người khôn ngoan.

Một ngày kia, có một khách hàng muốn mua một chiếc áo lót. Cô dành rất nhiều thời gian để xem các mặt hàng. Khi chuẩn bị trả tiền thì cô muốn tôi giảm giá cho cô. Khi tôi từ chối, cô nói: “Tôi biết giá ở cửa hàng của chị không cao quá. Nhưng tôi không đòi chị phải giảm giá cho tôi nhiều. Chị không thể giảm cho tôi 10 nhân dân tệ được sao? Nếu chị không linh hoạt thì ai sẽ quay lại cửa hàng của chị để mua nữa?“ Sau đó cô ấy ra khỏi cửa hàng.

Không lâu sau, cô ấy đã quay lại với một nụ cười trên môi. Cô lấy cái áo và trả nguyên giá. Tôi nói: “Tôi đối xử với tất cả các khách hàng của mình đều như nhau. Tôi sẽ không bán đắt cho chị và cũng không thể bán cho chị giá khác. Chị cứ tin tôi đi.” Kể từ đó, cô ấy đã trở thành một người bạn của tôi và không bao giờ mặc cả với tôi nữa.

Một lần khác, có một khách hàng đã bỏ quên túi trong cửa hàng của tôi và trong túi có chứa nhiều thứ có giá trị. Tôi tìm thấy chiếc điện thoại của anh trong túi và đã gọi cho một trong những người họ hàng của anh để báo cho anh biết rằng tôi đang cầm chiếc túi. Khi vị khách hàng gọi lại cho tôi, tôi đã dời khỏi cửa hàng và về nhà chuẩn bị bữa tối. Ngay khi biết tin, tôi tạm gác lại những gì đang làm và quay lại cửa hàng để lấy chiếc túi cho anh. Anh đã mang một ít dâu tây tới để cảm ơn tôi.

Tôi từ chối món quà của anh và bảo rằng tôi đang chiểu theo các nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp. Anh rất biết ơn tôi và nói rằng: “Pháp Luân Đại Pháp hảo.”

Những sự cố như thế này xảy ra thường xuyên. Một khách hàng bỏ quên chiếc ví trong cửa hàng của tôi đã nói với tôi rằng: “Tôi không lo lắng gì, vì tôi biết chị sẽ không giữ chiếc ví và tôi có thể đến lấy nó bất cứ khi nào. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp không giống với những gì Đảng Cộng sản Trung Quốc nói.”

Tôi nói với các khách hàng của mình rằng tôi cũng chẳng đặc biệt gì. Nếu tôi không chiểu theo các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp thì có lẽ tôi cũng sẽ là người rất ích kỷ.

Tôi cảm thấy rằng Sư phụ đang quản công việc kinh doanh nhỏ của tôi, vì mọi thứ đều rất suôn sẻ. Mặc dù kinh tế khó khăn, nhưng tôi vẫn có thể kiếm sống được nhờ cửa hàng của mình.

Các khách hàng có thể cảm nhận được lòng tốt của tôi, tôi nghĩ đây là điều mà tất cả mọi người cần.

Tôi cũng trung thực với những nhà cung cấp của mình. Ví dụ, đôi lúc tôi nhận được nhiều hàng hoá hơn số hàng mà tôi đã mua. Ngay khi phát hiện ra, tôi sẽ gọi cho nhà cung cấp và cho họ biết. Họ đều rất xúc động. Nếu tôi muốn lừa đảo thì tôi đã không để họ biết. Họ sẽ tin tưởng tôi tuyệt đối.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/11/16/337693.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/12/9/160275.html

Đăng ngày 17-1-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share