Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 12-11-2016] Tôi là đệ tử Đại Pháp sống ở một vùng nông thôn. Mùa đông năm 1996, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, lúc đó tôi cũng chưa hiểu được nhiều về Pháp lý lắm, chỉ biết là làm đệ tử Đại Pháp thì cần phải chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn mà hành xử, dùng tiêu chuẩn của Đại Pháp mà yêu cầu bản thân.

Tôi có một nông trại trồng hơn 4 mẫu đào. Đào của tôi luôn bán chạy nhất ở chợ đầu mối. Tôi bán đào theo từng giỏ. Tôi tuân thủ nghiêm ngặt quy trình trồng trọt, tiêu chuẩn chất lượng mà khách hàng yêu cầu và đảm bảo rằng mỗi trái đào trong giỏ phải tươi ngon. Tôi cũng đưa ra mức giá bán hợp lý. Nhiều nhà sản xuất muốn mua đào của tôi. Khi họ biết tôi là người tu luyện Pháp Luân Công, thì nhiều người mua thậm chí còn quyết định không cần kiểm tra chất lượng đào của tôi.

Trong mùa thu hoạch đào, ở chợ đầu mối, nông dân bán đào và người mua xếp thành hàng dài. Đôi khi bầu không khí giữa người bán và người mua rất căng thẳng—người nông dân thì muốn bán đào với giá tốt, còn người mua thì lại lo rằng có thể có đào chất lượng không tốt ở trong giỏ. Khi người mua dành thì giờ để kiểm tra chất lượng đào, thì rất dễ phát sinh xung đột.

Đến phiên tôi thì khách hàng thường có thời gian nghỉ ngơi, bởi họ không cần phải kiểm tra đào của tôi mà chỉ việc chất thẳng chúng lên xe tải của họ.

Một khách hàng từng bảo tôi: “Nếu người bán đào nào cũng là học viên Pháp Luân Công thì tốt biết mấy. Công việc của tôi cũng đỡ cực nhọc hơn và tôi có thể kiếm được nhiều lãi hơn.”

Nhiều người nói rằng trái đào của tôi nhìn bắt mắt và dễ bán và họ chỉ muốn mua đào của tôi. Nhiều nông dân khác ở chợ thường hỏi rằng liệu họ có thể đi sang phía hàng của tôi và bán đào ở phía trước tôi không, bởi nếu khách hàng trông thấy đào của tôi trước, thì họ sẽ không mua đào của những nông dân kia nữa. Tôi tận sức giúp họ.

Có lần, một khách hàng mới đến khu chợ, người quản lý chợ giới thiệu tôi với anh ấy và bảo anh ấy rằng tôi là người tu luyện Pháp Luân Công, và rằng khỏi phải nghi ngờ gì về chất lượng đào của tôi. Vị khách đó đã mua đào của tôi và không nói gì thêm. Vị quản lý đó sau đó đã bảo tôi rằng sau khi tôi rời đi, vị khách hàng kia đã lấy đào từ hai giỏ đào ra và kiểm tra từng trái một, rồi tự lẩm bẩm: “Quả đúng là như vậy; đúng là rất tốt, rất tốt.”

Khi tôi quay trở lại chợ vào ngày hôm sau, vị khách hàng mới này đang chất đào lên xe. Anh ấy ngừng tay và vẫy tôi qua chỗ anh ấy. Anh ấy đứng trên xe tải và hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”

Sự việc đó diễn ra vào năm 2001, khi cuộc bức hại Pháp Luân Công đang ở giai đoạn khắc nghiệt nhất. Việc anh ấy hô lớn câu đó trước hàng bao nhiêu người như vậy quả là việc không nhỏ.

Một khách hàng khác từng nói với tôi: “Tôi không thể trả bạn với giá này được.” Ban đầu tôi không hiểu ý tứ là gì, rồi anh ấy nói tiếp: “Đào của anh chất lượng vượt cả tiêu chuẩn mà tôi đặt ra, tôi sẽ trả anh thêm 4 đồng cho mỗi cân đào.”

Trong thời gian mấy năm bán đào, nhiều người tôi tiếp xúc đã biết đến chân tướng Đại Pháp. Họ biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, và rằng những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đều rất thiện lương và đáng tin cậy.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/11/12/337300.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/11/23/160053.html

Đăng ngày 28-12-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share