Bài viết của một học viên ở Mỹ

[MINH HUỆ 27-10-2016] Quan nghiệp bệnh bắt đầu bằng một trận cảm cúm thông thường. Vì cả đời là một học viên, tôi đã không lo về điều đó, vẫn tiếp tục tới lớp học theo thói quen như thường lệ của mình. Tôi thấy rằng nghiệp bệnh kéo dài lâu hơn so với bình thường, nó mất khoảng một tuần. Sau khi nghiệp bệnh qua đi, tôi thấy rằng mình đã trở nên yếu hơn.

Tôi có kinh nguyệt vào ngày hôm sau, nhưng cơ thể tôi đã quá yếu để vượt qua sự căng thẳng đó. Tôi đã tới lớp học như thường lệ và cố gắng cho qua ngày, nhưng tôi thấy mình vô cùng yếu. Đêm đó, tôi trở về căn hộ của mình, vẫn còn rất yếu và đau dữ dội ở buồng trứng phía bên phải.

Tôi nôn hai lần đêm đó và thức trắng đêm trên giường. Các cơn đau ở buồng trứng phía bên phải của tôi không liên tục, thường xuyên lúc đau lúc không. Tôi đã mất cả ngày cuối tuần chìm trong đau đớn, nằm trên giường và bị đau thắt buồng trứng. Máu ra khá ít, nhưng đau đớn vô cùng. Sau đó tôi bắt đầu bị tiêu chảy.

Một người bạn không phải là một học viên liên tục cố gắng thuyết phục tôi uống thuốc hoặc đi bệnh viện, nhưng tôi đã từ chối. Tuy nhiên, vì tình trạng trở nên tồi tệ và cơn đau kéo dài, tôi nghi ngờ bản thân mình và cân nhắc việc đi đến bệnh viện.

Vào cuối tuần, cha mẹ đưa tôi về nhà, phát chính niệm, học Pháp, và luyện công cùng với tôi. Tôi yếu đến nỗi tôi không thể luyện được bài công pháp thứ nhất mà gần như ngất xỉu.

Gia đình quây quần xung quanh tôi, quan tâm, và hỏi tôi đang nghĩ gì. Họ đang phân vân xem liệu tôi xử lý việc này như là một học viên hay như một người thường. Thật khó nói đối với tôi, vì sau khi bị đau khủng khiếp, tôi cảm thấy rằng không ai còn quan tâm đến tôi nữa. Tôi bắt đầu nghi ngờ rằng liệu mình có còn là một học viên hay không.

Tôi nói với họ rằng tôi muốn xử lý vấn đề này với tư cách là một học viên. Họ bảo tôi cần có chính niệm và cần đối mặt chính diện với đám lạn quỷ. Tôi ép mình luyện đủ năm bài công pháp với cha mẹ và thấy rằng mình có thể làm được. Cơn đau buồng trứng của tôi đã không thuyên giảm, cứ vài phút tôi lại bị đau. Tôi thấy rằng vùng bụng này rất căng , và dường như có một chất dày bên trong tôi.

Tôi đã cố gắng để đến lớp như bình thường trong tuần đó, nhưng quần áo của tôi đã làm cơn đau thêm trầm trọng. Tuy nhiên, chính niệm của tôi mạnh hơn và hàng ngày tôi tiếp tục luyện công. Tôi nhận ra chỗ đó bắt đầu sưng lên và cơn đau giảm đi. Vào thời điểm đó tôi không còn chút sức lực nào, một vài giờ đi lại hoặc đến lớp học đã lấy đi toàn bộ sức lực của tôi.

Tôi cố gắng gia cường chính niệm của mình, tập trung nghe Pháp, và mỗi đêm trước khi đi ngủ, tôi nghĩ về các chấp trước của mình và gốc rễ của vấn đề. Tôi nhận thấy mình chấp vào tiền, trường học, và tương lai của bản thân. Hằng đêm, tôi gặp ác mộng liên quan đến sự căng thẳng và thất bại, đó là hai trong những chấp trước chính của tôi.

Mặc dù buồng trứng của tôi bị sưng, cơn đau bắt đầu thuyên giảm, và nó không còn căng thẳng như trước. Tôi ngộ ra rằng, miễn là tôi muốn trở thành một học viên và cố gắng hành xử như một học viên, thì khi đó tôi sẽ là một học viên. Tôi nhận rằng Sư phụ đang dõi theo tôi và tôi không đơn độc.

Chỗ sưng bắt đầu xẹp đi và tôi cảm thấy khoẻ hơn. Tôi cảm nhận được một ý chí mạnh mẽ muốn sống, và làm một học viên tinh tấn xứng đáng với lời thệ nguyện của mình và trợ Sư đến cùng.


Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2016/10/27/159712.html

Đăng ngày 23-12-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share