Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 6-11-2016] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính! Xin chào các bạn đồng tu!

Tôi năm nay đã ở độ tuổi 60, là học viên Pháp Luân Đại Pháp mới tu luyện. Sư phụ giảng rằng chúng ta có trách nhiệm cứu người, do đó tôi đã vô cùng nỗ lực để đề cao và giảng chân tướng cho mọi người.

Trong hai năm tu luyện, tôi đã giúp hơn 2.000 người thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Khi nói chuyện với họ, tôi hết sức cố gắng để họ minh bạch những chân tướng cơ bản. Tôi nói chuyện từ từ và từng lời đều xuất phát từ tâm của tôi.

Người đến muộn

Trước khi bắt đầu tu luyện, tôi mắc rất nhiều bệnh tật và đã trải qua bốn lần phẫu thuật từ năm 1998 đến năm 2012. Lần phẫu thuật gần nhất của tôi là phẫu thuật sọ não vì có một khối u trong não. Tôi chịu ảnh hưởng mạnh từ tác dụng phụ của thuốc và xuất viện trước khi hoàn toàn hồi phục.

Vì các vấn đề về dạ dày, tôi chỉ có thể ăn cháo và dưa muối. Cân nặng của tôi từ 68kg giảm xuống còn hơn 47kg. Cuối năm 2012, tôi phải nhập viện vì suy dinh dưỡng.

Một năm sau, tôi được chẩn đoán bị loét dạ dày và ruột nặng, suy gan và suy thận, có vấn đề về tim mạch. Tôi đã thử nhiều loại thuốc, nhưng không loại nào giúp cải thiện đáng kể tình trạng của tôi.

Chứng kiến sự thống khổ của tôi, con gái tôi đã mượn mẹ chồng sách của Pháp Luân Đại Pháp. Cách đây 20 năm, bà thông gia đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho tôi. Bà biết Pháp Luân Đại Pháp giúp cải thiện sức khỏe vô cùng hiệu quả.

Lần đầu tiên mở cuốn sách ra, tôi nhìn thấy ảnh của Sư phụ. Ngài vô cùng từ bi và quen thuộc. Cuốn sách hay tới mức tôi không muốn đặt xuống. Tôi hối tiếc rằng mình đã không nghe theo lời khuyên của bà thông gia và để lỡ cơ duyên suốt 20 năm qua.

Sau khi đọc xong cuốn sách, tôi nhận thấy rằng việc học Pháp để truy cầu trị bệnh là hoàn toàn sai lầm. Sau khi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân ba lần, tôi minh bạch ra rằng Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện có thể giúp mọi người phản bổn quy chân. Tôi đã rất vui mừng.

Mẹ chồng của con gái tôi hướng dẫn tôi tập các bài công pháp. Tôi cảm nhận được Pháp luân đang xoay trên hai vai, trên đầu và khắp cơ thể. Trong chưa đầy hai tháng, tất cả bệnh tật của tôi đã khỏi và tôi ăn ngon hơn, ngủ ngon hơn.

Có lần, tôi đã ngủ bốn ngày liền. Sau đó, tôi tràn đầy năng lượng và có thể làm tất cả việc nhà. Thật thần kỳ. Khi đọc lại sách Chuyển Pháp Luân, tôi hiểu ra rằng vì tôi có bệnh trong não, nên Sư phụ đã điều chỉnh bộ não của tôi trong khi tôi ngủ. Con xin cảm tạ Sư phụ đã cấp cho con một cuộc đời mới!

Tôi cũng muốn cứu người

Trong sáu tháng đầu sau khi bắt đầu tu luyện, hàng ngày tôi đều học Pháp và luyện công, nhưng tôi không biết chút gì về việc cứu chúng sinh.

Tôi đã xem một số tài liệu giảng chân tướng và dần ngộ ra rằng, là một đệ tử Đại Pháp, chúng ta phải trợ Sư Chính Pháp và làm tốt ba việc. Tôi không biết ba việc đó là gì. Tôi chỉ mới biết rằng chúng ta phải cứu chúng sinh.

Đại Pháp đã ban cho tôi một cuộc đời mới. Mặc dù là học viên mới, tôi vẫn cần làm các việc mà Sư phụ muốn chúng ta làm, do đó tôi đã bắt đầu giảng chân tướng cho mọi người.

Một khởi đầu đầy khích lệ

Lần đầu tiên tôi ra ngoài giảng chân tướng trực diện là vào tháng 7 năm 2014. Tôi bước vào một cửa hàng. Hai thanh niên trẻ đang làm việc trên máy tính. Tôi nói chuyện và khuyên họ hãy thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản. Họ nói rằng họ không vào Đảng nhưng có gia nhập Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên tiền phong. Cả hai đều đồng ý thoái xuất khỏi các tổ chức liên đới của ĐCSTQ. Tôi cảm thấy mừng cho họ và cũng mừng cho bản thân mình bởi vì tôi đã có một bước đột phá trong việc cứu người.

Tôi gặp một người đàn ông trẻ tuổi khác sau khi rời cửa hàng. Cậu ấy cũng đồng ý thoái ĐCSTQ. Khởi đầu thuận lợi này đã giúp tôi cảm thấy như được khích lệ và tràn đầy tự tin.

Tu Thiện

Tôi nói chuyện với một thanh niên và bảo cậu ta hãy thoái ĐCSTQ. Cậu ta không biết chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và đã công kích môn tu luyện. Tôi cố gắng giải thích, nhưng cậu ấy không nghe. Điều này khiến tôi khó chịu. Tôi tự nhủ: “Sao mình lại gặp kiểu người này nhỉ! Cậu ta thật là cứng đầu. Mình sẽ không cứu cậu ta dù cho cậu ta có cầu xin mình.”

Sau khi về nhà và bình tĩnh lại, tôi nhận ra rằng mình đã sai. Tôi không nhẫn hay thiện với cậu ấy. Tôi thực sự đã đẩy cậu ấy ra. Tôi hứa với Sư phụ rằng tôi sẽ không mắc sai lầm tương tự nữa.

Kể từ đó, tôi đặc biệt chú ý tới việc tu thiện.

Một buổi sáng mùa xuân, tôi đi tới một khu chợ nông sản. Tôi thấy một cậu thanh niên trẻ, trông rất giống một sinh viên đại học, đang bán táo. Cậu ấy bảo tôi rằng cậu đã tốt nghiệp được hơn một năm nhưng vẫn chưa tìm được việc làm. Cậu ấy đã bán táo ở đây được hai ngày rồi nhưng cũng không bán được nhiều.

Tôi bảo cậu hãy thoái Đảng. Cậu bảo cậu vừa vào Đảng cách đây mấy năm và không muốn thoái. Tôi nói rằng Đảng sẽ sớm bị giải thể và tất cả những Đảng viên cũng sẽ phải chịu trách nhiệm về những tội ác của Đảng.

Cậu thanh niên nói rằng cậu cần suy nghĩ về điều này. Tôi không bỏ cuộc và tự nhủ rằng: “Mình phải cứu cậu ta.”

Nhận thấy rằng tôi không muốn rời đi, cậu ấy bắt đầu di chuyển sang chỗ khác, nhưng vì khu chợ đông người nên cậu ta không thể đi nhanh được. Tôi đi theo và tiếp tục nói chuyện với cậu ấy trong lúc di chuyển.

Tôi nói: “Tôi cảm thấy cậu giống con của tôi vậy. Cậu còn quá trẻ và tôi không muốn chứng kiến cậu trở thành con dê thế mạng cho Đảng. Tôi chân thành muốn giúp cậu.”

Có lẽ điều này đã khiến cậu bé cảm động. Cậu ấy quay lại và nói với tôi: “Cháu có thể dùng bí danh để thoái không?”

“Tất nhiên là được rồi!” Tôi đã nghĩ cho cậu một bí danh và đưa cho cậu một bùa hộ mệnh. Tôi nói: “Tôi hi vọng cậu sẽ sớm tìm được một công việc tốt và có một tương lai tươi sáng.”

Tôi nhớ rằng Sư phụ đã giảng:

“Nếu chư vị có chính niệm rất mạnh, thì tà ác sẽ bị giải thể. Lực lượng từ bi chân chính có thể giải thể hết thảy nhân tố bất chính; khi chư vị giảng cho họ thì chính là năng lượng đang phát phóng ra ngoài, thì sẽ giải thể những thứ của tà ác; tà ác ở không gian khác sẽ không dám đến gần và khống chế người ta nữa. Bấy giờ giảng đạo lý cho người ta thì họ sẽ nghe; chư vị chính là phá trừ những điều giả dối mà tà đảng Trung Cộng nhồi nhét vào, là đả khai khúc mắc trong tâm của họ.” (Giảng Pháp tại Manhattan [2006])

Sư phụ đã trải đường cho các đệ tử Đại Pháp cứu người. Pháp thật vô cùng kỳ diệu. Con xin cảm tạ Sư phụ.

Chúng sinh đang chờ được cứu

Tôi và một học viên khác gặp một nhóm người đang đứng ở trạm xe buýt. Tôi muốn giảng chân tướng cho họ và trong tâm tôi xin Sư phụ gia trì cho tôi. Tôi đi tới chỗ một người đàn ông trung niên và đưa cho anh ta một cuốn tài liệu có nội dung về việc kiện Giang Trạch Dân trên toàn thế giới.

Một người đàn ông khác nhìn thấy điều này và nói với tôi: “Chị là học viên Pháp Luân Công à? Tại sao mọi người lại khởi kiện Giang Trạch Dân?” Anh ta cũng hỏi tôi về Vụ tự thiêu giả mạo ở quảng trường Thiên An Môn. Tôi biết anh đã bị tuyên truyền của ĐCSTQ lừa dối, vì vậy tôi đã cho anh xem cuốn tài liệu giải thích rõ về trò lừa bịp này. Tất cả họ sau đó đã minh bạch mọi chuyện và đồng ý thoái Đảng. Những người khác cũng hỏi tài liệu. Tôi bảo họ hãy chia sẻ với gia đình và bạn bè của họ.

Tôi đã gặp một người đàn ông ở độ tuổi 40. Anh đang trên đường đi làm về. Tôi hỏi xem anh đã từng nghe về việc thoái ĐCSTQ chưa. Anh ấy vô cùng vui sướng và bắt tay tôi: “Cuối cùng tôi cũng tìm thấy người như chị! Tôi muốn thoái Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên Tiền phong.”

Anh ấy cũng nhờ tôi giúp vợ anh ấy thoái các tổ chức liên đới của ĐCSTQ. Anh ấy vô cùng vui mừng và liên tục nói “cảm ơn” tôi.

Một phụ nữ ở gần đó đã nghe được cuộc nói chuyện của chúng tôi và cũng đồng ý thoái ĐCSTQ.

Tôi vô cùng hạnh phúc đến mức không cảm thấy có chút mệt mỏi nào. Chúng sinh đang đợi được cứu!

Sư phụ đã giảng:

“Từ bi năng dung thiên địa Xuân

Chính niệm khả cứu thế trung nhân.”

(Pháp Chính Càn Khôn, Hồng Ngâm II)

Diễn nghĩa:

“Từ bi có thể hòa tan trời đất thành mùa Xuân

Chính niệm có thể cứu con người ở thế gian.”

Tôi lui tới trạm xe buýt thường xuyên hơn để giảng chân tướng trực diện cho mọi người. Tôi không hề sợ hãi và tôi không nghĩ về việc tôi có thể bắt chuyện được với bao nhiêu người. Tôi chỉ tập trung vào việc giảng chân tướng.

Nếu lần thứ nhất họ không nghe tôi, tôi sẽ cố gắng thêm lần nữa. Một số người đã thay đổi suy nghĩ và sau đó đồng ý thoái Đảng.

Với sự kiên định của tôi và giúp đỡ của Sư phụ, tôi đã tiến bộ nhanh chóng trong việc giảng chân tướng. Trong suốt chín tháng giảng chân tướng cho mọi người ở trạm xe buýt, tôi đã giúp được khoảng 1.300 người thoái Đảng.

Đột phá tình thân quyến

Chồng tôi thấy tôi giảng chân tướng cho một người bán rau ngoài phố và không vui một chút nào. Ông sợ cảnh sát sẽ bắt giữ tôi. Ông bảo các con của chúng tôi và chúng cũng bắt đầu lo lắng – không chỉ cho bản thân tôi, mà còn lo rằng chúng có thể bị liên lụy. Chúng cố gắng thuyết phục tôi không đi ra ngoài giảng chân tướng nữa.

Tôi bảo con gái và chồng tôi rằng Sư phụ luôn trông nom tôi và tôi sẽ chú ý tới vấn đề an toàn. Họ vẫn không hiểu tại sao tôi phải làm như vậy và đã tranh cãi với tôi.

Nhưng dù cho họ có nói gì, tôi vẫn tiếp tục ra ngoài và tìm cách để giảng chân tướng.

Một buổi sáng, con gái tôi tới thăm và bảo tôi rằng một số học viên vừa mới bị bắt. Cháu hỏi liệu tôi vẫn tiếp tục ra ngoài và nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp không. Tôi không trả lời, nhưng chồng tôi đã nói với con bé điều gì đó, và con tôi bắt đầu nổi giận và liên tục đặt câu hỏi với tôi.

Tôi cũng khó chịu. “Con đã chứng kiến Sư phụ chữa khỏi tất cả bệnh tật của mẹ như thế nào. Con nên cảm tạ Ngài. Nếu con tiếp tục can nhiễu việc của mẹ, mẹ sẽ rời khỏi nhà.”

Tôi chỉ có ý định dọa họ và để họ ngừng gây áp lực cho tôi, nhưng trước sự ngỡ ngàng của tôi, chồng tôi bảo tôi hãy lập tức rời khỏi nhà. Ngay lập tức tôi nhận ra rằng mình đã sai. Tôi nghĩ rằng tôi nên nhẫn trong tình huống này, do đó tôi đã quay về phòng để học Pháp.

Con gái tôi bắt đầu lớn tiếng. Cháu nói rằng nếu biết sự việc sẽ như thế này, cháu sẽ không bao giờ mượn sách của Pháp Luân Đại Pháp từ mẹ chồng cháu cho tôi. Cháu trách tôi không quan tâm và không dành nhiều thời gian cho mọi người trong gia đình. Tôi nghĩ lúc này tôi nên để cháu lại một mình, do đó tôi đã tiếp tục học Pháp mà không nói một lời nào. 15 phút sau con gái tôi mới rời đi trong khi vẫn đang khóc.

Con gái gọi cho tôi suốt giờ nghỉ trưa và xin lỗi tôi. Cháu hỏi xem tôi có giận cháu không. Tôi bảo rằng, là người tu luyện, tôi nên nhẫn và không tức giận về bất kỳ điều gì.

Chồng tôi vẫn không nói chuyện với tôi. Tôi biết ông ấy giận tôi. Ngày hôm sau tôi xin lỗi ông ấy và hỏi tại sao ông ấy lại sợ cảnh sát bắt giữ tôi.

Ông nói: “Cảnh sát có bắt giữ bà thì cũng không phải việc lớn. Điều tôi lo lắng là họ sẽ cắt lương hưu của tôi.” Tâm tôi lặng xuống trước những gì ông ấy nói. Trong tâm, tôi bắt đầu oán giận ông.

Khi học Pháp, cụm từ “ma tính” xuất hiện trong đầu tôi. Tôi ngộ ra rằng đối với những thành viên trong gia đình tôi, Sư phụ đang dùng phía ma tính của họ để giúp tôi đề cao tâm tính. Hiểu ra nguyên do, tôi cảm thấy nhẹ nhàng và thoải mái. Tôi hứa với Sư phụ rằng tôi biến khuất nhục thành từ bi.

Trên thực tế, sau khi nhận ra vấn đề của mình, chồng và con gái tôi không bao giờ can nhiễu tới việc giảng chân tướng của tôi nữa.

Vứt bỏ tâm lý hiển thị

Mùa hè năm ngoái tôi bị ngã hai lần và thâm tím hết cả tay chân. Điều này nhắc nhở tôi rằng tôi đã nảy sinh tâm hoan hỷ và tâm hiển thị sau khi tôi tiến bộ trong việc cứu người.

Tôi bắt cặp với một học viên khác đi giảng chân tướng. Chúng tôi phối hợp cùng nhau rất tốt. Sau một lúc, khi tôi giúp được nhiều người thoái ĐCSTQ hơn, học viên kia nảy sinh tâm tranh đấu và muốn bắt kịp tôi. Cô ấy càng muốn đuổi kịp số lượng với tôi, thì kết quả giảng chân tướng của cô ấy càng tệ. Cô ấy cũng bị ngã và bị đau thắt lưng.

Đó là khi tôi phát hiện ra tâm lý hiển thị của mình. Tôi bảo: “Đừng cạnh tranh với nhau nữa. Cả hai chúng ta đều nên hướng nội.”

Sư phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân rằng:

“Bản thân [tâm] hiển thị là một loại tâm chấp trước rất mạnh, tâm hết sức không tốt, là tâm [chấp trước] mà người tu luyện phải bỏ.” (Chuyển Pháp Luân)

Gần đây, tôi cũng phát hiện ra rằng tôi còn kén chọn người để giảng chân tướng. Đây là một chấp trước rất không tốt mà tôi quyết tâm phải tu bỏ.

Sư phụ đã giảng:

“Nếu như trong những con người trên thế gian hiện nay, tuyệt đại đa số thật sự là đến để đắc Pháp, mọi người nghĩ xem, họ có thể không phải là một sinh mệnh đơn giản đâu.” (Giảng Pháp Luân lưu tại Bắc Mỹ)

Tôi tự nhủ trước khi bắt đầu học Pháp rằng: “Hôm nay mình cần phải học Pháp bằng tâm thuần tịnh.” Sau suy nghĩ đó, tôi nhìn thấy những ánh sáng đầy màu sắc chiếu rọi vào tay tôi và vào cuốn sách. Thật vô cùng huyền diệu!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/11/6/337159.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/11/16/159971.html

Đăng ngày 18-12-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share