Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-10-2016] Tôi là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp cao tuổi. Trải qua mười mấy năm tu luyện mưa gió với nhiều lần bị bắt giam, nhưng tôi vẫn tín tâm kiên định tin vào Sư phụ, tin vào Đại Pháp. Hàng ngày tôi đều đi ra phố để giảng chân tướng cho người dân về Pháp Luân Công và cuộc bức hại.

Vào tháng 7 khi đang đi chợ thì tình cờ tôi gặp hai vị đồng tu. Chúng tôi đã nói chuyện với nhau một lúc. Ngay khi chúng tôi định đi thì ở đâu bỗng xuất hiện ra bốn năm cảnh sát và họ vây quanh chúng tôi.

Cả ba chúng tôi bị đưa về đồn cảnh sát. Trong túi tôi lúc đó có các đồng tiền được in các thông điệp chân tướng. Vậy nên khi họ cố tình lục túi của tôi, tôi đã giữ rất chặt. Một viên cảnh sát đã chửi tôi.

Tôi nhìn thẳng vào mắt anh ta và nói: “Cảnh sát có trách nhiệm bảo vệ người dân. Tại sao anh lại sử dụng những từ ngữ bẩn thỉu với người dân như vậy? Tôi lớn tuổi bằng mẹ anh. Anh không có chút tôn trọng nào sao?” Anh ta im lặng.

Tôi bị đưa đến một phòng thẩm vấn, nơi họ khóa tôi vào một cái ghế. Nên tôi đã ngồi xếp bằng và bắt đầu phát chính niệm.

Tôi rất bình tĩnh và không hề sợ hãi. Một trường năng lượng mạnh mẽ bao bọc xung quanh tôi và không khí trở nên rất hòa ái. Một cảnh sát nói: “Bà không đau chân khi ngồi ở tư thế đó sao? Hãy thư giãn đi.” Họ cởi khóa cho tôi.

Một viên cảnh sát khác hỏi tôi về các bài công pháp. Tôi nói rằng Pháp Luân Đại Pháp có bốn bài động công và một bài tĩnh công, sau đó tôi chỉ cho họ xem cách để ngồi song bàn.

Tất cả các cảnh sát trong phòng ngồi xuống và cố hết sức để ngồi song bàn.

Một trong số họ hỏi: “Chúng tôi có phải nói gì khi ngồi như thế này không?”

Tôi trả lời: “Có, hãy nói: Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”

Tôi nói thêm cho họ về Pháp Luân Đại Pháp dạy làm người tốt như thế nào và hiện đã được phổ truyền ở hơn 100 quốc gia trên toàn thế giới. Chỉ duy nhất có chính phủ Trung Quốc là không cho phép người dân luyện tập! Tôi cũng nói với họ là cựu chủ tịch Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) Giang Trạch Dân đã phát động cuộc đàn áp vì sự đố kỵ. Bè phái của ông ta đã đi quá xa khi giết hàng ngàn học viên và bán nội tạng của họ kiếm lời.

Tôi nói rằng Giang đã bị kiện ở hơn mười quốc gia, và ở Trung Quốc đã có hơn 200.000 học viên và gia đình của họ đã ký vào đơn kiện ông ta.

Tôi khuyên họ: “Đừng có làm theo Giang và con đường ma quỷ của ông ta!”

Một viên cảnh sát nói: “Tôi đã nhìn thấy thông tin về Pháp Luân Công ở ngoại quốc. Họ có các băng rôn và tặng các cuốn sách nhỏ cho mọi người. Những đất nước khác thực sự có tự do và tín ngưỡng!”

Một số bắt đầu tìm trong túi của tôi và khi họ nhìn thấy những thông điệp được in trên tiền giấy, họ hỏi ai làm nó. Anh ta ngay lập tức bị một cảnh sát khác chặn lại. Một cảnh sát hỏi liệu anh ta có thể lấy một tờ được không và nói: “Nó đẹp quá.”

Tôi nói: “Tất nhiên là được, thông điệp được in trên tiền là để truyền rộng sự thật.”

Họ hỏi Sư phụ của tôi ở đâu. Tôi nói rằng ngài đang ở Mỹ và vẫn tiếp tục giảng Pháp và xuất bản kinh văn.

Họ thực sự rất tò mò. Tôi tiếp tục giảng chân tướng và nói với họ hãy thường xuyên niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Sau đó tôi giải thích làm sao để thoái xuất khỏi các tổ chức của Đảng Cộng sản. Ngay lập tức, một viên cảnh sát đã thoái Đảng và hai người khác đã thoái Đội.

Người cảnh sát thoái Đội thiếu niên ngồi gần tôi la lên: “Xung quanh bà có rất nhiều hoa sen. Tôi có thể nhìn thấy!”

Tôi biết rằng Sư phụ đã cho cậu ta nhìn thấy. Cậu ta đã được phúc báo!

Ba cảnh sát lái xe đưa tôi về trưa hôm đó.

Con xin cảm tạ Sư phụ đã cho con cơ hội này để cứu những viên cảnh sát đó!


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2016/10/7/335877.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/11/2/159788.html

Đăng ngày 4-12-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share