Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-10-2016] Cuộc đàn áp tàn bạo Pháp Luân Đại Pháp hiện vẫn đang diễn ra ở Trung Quốc. Cuộc bức hại này là nguyên nhân trực tiếp gây ra cái chết của một học viên Pháp Luân Công trong khu vực chúng tôi vào năm 2012. Khi vợ và con gái của học viên kháng cáo để đòi lại công lý thì họ bị đưa đến một trại lao động cưỡng bức. Những học viên địa phương thỉnh cầu người dân địa phương ký vào đơn thỉnh nguyện để yêu cầu chính quyền trả tự do vô điều kiện cho vợ và con gái của người học viên.

“Tôi muốn lên tiếng cho công lý và ngay cả tính mạng của mình tôi cũng không sợ”

Tôi đã tới hơn 20 hộ gia đình, phần lớn họ đã ký vào đơn thỉnh nguyện. Một số người bày tỏ sự cảm thông nhưng họ lại sợ bản thân bị bức hại. Họ nói họ không muốn ký vào đơn thỉnh nguyện nhưng họ sẽ ủng hộ tiền để hỗ trợ cho chúng tôi.

Tôi thực sự cảm động bởi lòng tốt của họ và nói: “Tôi hiểu được sự sợ hãi của bạn. Đảng Cộng sản Trung Quốc(ĐCSTQ) thật là hủ bại. Không một ai dám đứng lên vì công lý vì sợ bị bắt, bị đánh, bị đưa tới trại lao động cưỡng bức hoặc bị kết án.”

Tôi tới nhà ông Lý và giải thích mục đích mà chúng tôi tới thăm. Vợ ông Lý rất lo sợ nói họ không thể giúp vì điều đó rất nguy hiểm. Ông Lý đã ngắt lời bà và nói ông sẽ ký vào đơn thỉnh nguyện.

Vợ ông Lý hét lên: “Đầu óc ông có bị làm sao không? Ông dùng tên thật để ký đơn thỉnh nguyện. Không còn nơi nào có thể trốn được nữa. Thậm chí chính quyền còn có thể tịch thu số đất còn lại của ông.”

Ông Lý kiên quyết nói: “Tôi không sợ. Tôi muốn lên tiếng cho công lý và ngay cả tính mạng của mình tôi cũng không sợ.”

Chúng tôi thực sự đã được chứng kiến bản tính lương thiện của nhiều người dân trong suốt hoạt động thỉnh nguyện này.

Cô là người tốt một trăm phần trăm

Tôi đệ đơn kiện Giang Trạch Dân – cựu lãnh đạo của ĐCSTQ, người phát động và trực tiếp chỉ đạo cuộc bức hại và bắt bớ học viên.

Khi tôi bị bắt, những người hàng xóm của tôi đã ngăn cản và yêu cầu cảnh sát thả tôi ra, họ nói, “Cô ấy là người tốt. Tại sao các anh bắt cô ấy?”

Họ đi theo xe cảnh sát và khi tới đồn thì cảnh sát trưởng nói với họ hãy về nhà và sau 15 ngày tôi sẽ được thả.

Cảnh sát trưởng nói với tôi: “Những người hàng xóm của cô chắc hẳn rất yêu quý và tôn trọng cô.”

Tôi nói với ông ta rằng học viên Pháp Luân Đại Pháp đều là người tốt và họ [những người hàng xóm] là nhân chứng rõ ràng nhất về điều đó.

Ông ấy nói trong nhiều năm qua ông đã tiếp xúc với nhiều học viên và thừa nhận: “Sự thực là cô là người tốt một trăm phần trăm.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/10/27/336732.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/11/9/159871.html

Đăng ngày 1-12-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share