Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc.

[MINH HUỆ 6-11-2016] Chính quyền Đảng Cộng sản Trung Quốc đã xử tôi tám năm tù giam một cách bất hợp pháp. Sau đó, họ tống tôi vào trại cưỡng bức lao động trong hai năm, tất cả chỉ vì tôi tu luyện Pháp Luân Công. Tôi được trả tự do vào ngày 21 tháng 11 năm 2011.

Nhưng vợ tôi không cho tôi bước vào nhà và dọa sẽ ly hôn với tôi. Bà ấy hét lên và trách móc tôi về cái chết của mẹ tôi và của bố mẹ bà trong lúc tôi ở trong tù. Tất cả hàng xóm của tôi đều chứng kiến cảnh này. Tôi chỉ đứng đó, lặng yên nghe cô mắng.

Mặc dù rất muốn khóc, nhưng tôi tự nhủ mình là một người tu luyện vì thế mình phải nhẫn.

Sư Phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp đã giảng:

“Đã làm người luyện công thì trước hết phải làm được ‘đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu’, phải Nhẫn. Nếu không, thì chư vị là người luyện công [loại] gì vậy?” (Chuyển Pháp Luân)

Có lẽ tôi đã cãi nhau với bà ấy nếu tôi không tu bỏ phần lớn tâm tranh đấu của mình trong suốt nhưng năm tháng gian khổ trong tù. Trước khi về nhà, tôi đã tự nhủ với bản thân rằng tôi phải nhẫn, bởi bà ấy đã phải chịu đựng rất nhiều gian khổ vì tôi. Nhưng nói thì dễ làm mới thực là khó.

Tôi đã giảng chân tướng về Pháp Luân Công khi ở tù và trại cưỡng bức lao động, nên tôi nghĩ mình cũng có thể làm được việc này ở nhà. Tôi thấy mình cần cứu bà ấy trước tiên. Vì vậy tôi đã phát chính niệm thanh trừ tà ác đứng đằng sau điều khiển bà ấy và cầu xin Sư Phụ giúp đỡ.

Dường như vợ tôi đã thấy mệt sau khi tôi phát chính niệm. Hàng xóm thuyết phục bà bĩnh tĩnh lại và chấp nhận tôi. Cuối cùng tôi đã có thể vào trong nhà.

Mâu thuẫn ly hôn

Ngày hôm sau, bà ấy cố gắng ép tôi ký vào hai tờ đơn ly hôn và cùng bà đến tòa án.

Tôi nói: “Ly hôn là một chuyện xấu. Bà là người thường có thể làm chuyện đó, nhưng tôi là một đệ tử Đại Pháp, tôi không thể làm điều sai trái chỉ vì bà hiểu lầm Pháp Luân Công.

“Bà đã gần 50 tuổi rồi lại còn mang bên mình đủ thứ bệnh tật. Thử hỏi nếu bà bệnh nặng thì lấy ai chăm sóc cho bà? Con trai chúng ta còn chưa học xong. Nó sẽ khổ sở thế nào nếu chúng ta ly hôn? Bà đã hỏi ý kiến của con chưa? Nếu tôi đồng ý ly hôn với bà, thì tương lai của bà, của con trai chúng ta, của họ hàng thân thích, và bằng hữu chúng ta nữa sẽ ra sao? Tôi không đồng ý ly hôn với bà, và tôi mong bà cũng hãy từ bỏ ý định này.”

Bà ấy trấn tĩnh lại và nói: “Ông nói rằng ly hôn sẽ ảnh hưởng đến tương lai của tôi. Tôi không hiểu. Ông hãy nói rõ xem nào.”

Tôi giải thích rằng hầu hết người dân trong thị trấn đều biết tôi tu luyện Pháp Luân Công. Nếu tôi ly hôn với bà ấy thì sẽ bôi nhọ thanh danh của Pháp Luân Công. Nhiều người đã tin vào tuyên truyền giả dối của ĐCSTQ và do đó sẽ càng hiểu lầm Pháp Luân Công hơn nữa.

“Pháp Luân Công dạy con người ta hướng thiện và tin rằng có sự tồn tại của Thần Phật. Pháp môn này còn giúp chính lại xu hướng đạo đức đang tụt dốc của xã hội”, tôi giải thích. “Chân – Thiện – Nhẫn là đặc tính căn bản của vũ trụ, toàn bộ Phật Đạo Thần trong vũ trụ đều đang bảo vệ cho đặc tính này.”

“Nếu ly hôn với tôi, bà sẽ làm trái với Chân – Thiện – Nhẫn. Các vị Thần hộ Pháp làm sao có thể buông tha cho bà? Vậy bà vẫn còn có tương lai tốt đẹp ư?”

Tôi nói với bà ấy rằng bất cứ sinh mệnh nào trong vũ trụ này đều có quan hệ với Chân – Thiện – Nhẫn. “Tất cả mọi vật chất, kể cả con người đều do Đại Pháp khai sáng. Cho nên, bất luận ai cũng có thể khám phá sự tồn tại của Chân – Thiện – Nhẫn trong bản thân mình.”

“Chẳng hạn như mỗi lần con trai nói dối hay lừa dối bà, bà sẽ thấy tức giận. Bà thực sự hy vọng con là người trung thực. Bà còn lo lắng về tính bạo lực của con, và thực sự mong con có thể nhẫn nhịn và thiện lương với người khác. Tất cả những ví dụ này đều là biểu hiện của Chân – Thiện – Nhẫn tồn tại trong con người bà.

”Trái lại, một sinh mệnh ngay cả điểm cơ bản này cũng không có thì sẽ không thể tồn tại trong vũ trụ. Hôm nay ở Trung Quốc phát sinh nhiều thiên tai, nhân họa thì cũng là do những sinh mệnh này không chịu nghe chân tướng về Pháp Luân Công và đi trái lại với Chân – Thiện – Nhẫn. Chẳng phải họ đang tự làm hại mình, hại con cái và họ hàng thân thích hay sao? Vì vậy tôi hy vọng bà sẽ không ly hôn với tôi và sẽ không thù hận Pháp Luân Công nữa.”

Vợ tôi nói rằng bà ấy không hoàn toàn hiểu những gì tôi nói, nhưng bà ấy sẽ khiến tôi phải khổ sở nếu tôi vẫn muốn sống cùng bà.

Đối xử với vợ bằng nguyên lý của Đại Pháp

Tôi không sợ khi vợ tôi nói rằng bà ấy sẽ khiến tôi phải khổ sở. Mục tiêu của tôi là cứu bà ấy. Tôi nghĩ tôi cần thực sự quan tâm đến bà ấy để thu hẹp khoảng cách giữa chúng tôi.

Tôi mua cho vợ đồ ăn mà bà ấy thích, nhưng bà ấy lại nói: “Từ ngày lấy nhau đến giờ, ông chưa bao giờ mua cho tôi thứ gì tôi thích cả. Ông làm việc này là để nịnh bợ tôi. Tôi sẽ không bị rơi vào bẫy của ông đâu. Bây giờ, ngày nào ông cũng phải lau nhà, giặt quần áo, và rửa bát.”

Tôi làm tất cả việc nhà và tận lực làm cho tốt. Nhưng vợ tôi vẫn còn tức giận và không ngừng nhục mạ tôi.

Đôi khi thái độ của vợ khiến cho tôi rất khó chịu. Trước khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi chưa bao giờ đối xử với bà ấy tốt như thế này. Bây giờ, tôi càng đối xử tốt với bà ấy thì bà ấy lại càng nhục mạ tôi; nghĩ đến chuyện này mà tôi càng thấy khổ sở.

Tuy nhiên, tôi nhận ra rằng đây không phải là trạng thái đúng đắn của một người tu luyện. Nếu tôi cứ nghĩ như thế thì đã tự coi mình là người thường. Tôi cần phải hướng nội. Đây chẳng phải là tâm oán hận, tâm tranh đấu đang biểu hiện ra sao? Chẳng phải bà ấy đang tạo cho mình một cơ hội tốt để đề cao tâm tính và trừ bỏ quan niệm người thường ư? Trong tâm mình cần hết mực cảm ơn bà ấy.

Sư Phụ giảng:

“Trong vũ trụ này còn có một [Pháp] lý: chư vị đã chịu đựng thống khổ rất lớn, vậy nên nghiệp lực tự thân của chư vị cũng phải được chuyển hoá. Bởi vì chư vị đã phó xuất; chịu đựng lớn đến đâu, chuyển hoá lớn đến đó; đều biến thành đức. Người luyện công chẳng phải muốn đức ấy là gì? Chẳng phải chư vị lưỡng đắc; nghiệp lực cũng được tiêu trừ. Nếu hắn không tạo hoàn cảnh ấy cho chư vị, thì chư vị làm sao đề cao tâm tính được? Chư vị [đối đãi tôi] tốt, tôi cũng [đối đãi chư vị] tốt, tất cả hoà ái ngồi đây rồi sẽ tăng công; lẽ nào có chuyện ấy? Chính là vì hắn tạo cho chư vị mâu thuẫn như vậy, tạo ra cơ hội đề cao tâm tính, [nên] chư vị mới từ trong đó mà có thể đề cao tâm tính của mình; tâm tính chư vị chẳng phải đã đề cao lên là gì? Tam đắc. Chư vị là người luyện công, tâm tính chư vị nâng lên thì công của chư vị chẳng phải cũng nâng lên? Nhất cử tứ đắc. Chẳng phải chư vị nên cảm tạ người ta? Trong tâm chư vị phải hết mực cảm ơn người ta, thật sự là như vậy.” (Chuyển Pháp Luân)

Sau đó, mỗi khi vợ tôi gây mâu thuẫn, tôi đều nghĩ đến đoạn Pháp này để có thể nhẫn nhịn và kiềm chế bản thân.

Một buổi sáng, bà ấy bảo tôi giúp bà ấy đi làm vệ sinh khu phố cộng đồng. Tôi rất lưỡng lự vì lo rằng mình sẽ bị cười chê, bởi trước đây tôi từng được mọi người ở cơ quan và trong thị trấn tôn trọng. Nhưng rồi, tôi cũng nhận ra đây chính là biểu hiện của tâm giữ thể diện, và Sư Phụ đang cho tôi cơ hội để tu bỏ nó.

Bà ấy hỏi: “Ông có đi hay không?” Tôi trả lời: “Có, tôi sẽ đi.”

Tôi đẩy xe goòng giúp bà ấy đi quét dọn vệ sinh. Nhiều người quen nhìn thấy chúng tôi, nhưng không ai cười chê tôi cả.

Thay vào đó, họ còn nhận xét: “Người tu luyện Pháp Luân Công thật tốt, ông ấy còn giúp vợ dọn vệ sinh nữa kìa.”

Một số phụ nữ còn bảo chồng ra xem và nói: “Ông nhìn kìa, người tu luyện Pháp Luân Công quả là người tốt, biết quan tâm đến vợ! Ông có làm được như thế này không?”

Tôi cảm thấy rất vui khi nghe được những điều ấy. Tôi biết Sư Phụ đã thấy tôi vượt qua quan này, và đã sử dụng lời nói của người thường để khích lệ tôi.

Tôi xúc động rơi nước mắt mỗi khi nhớ lại ngày hôm đó. Sau hôm ấy, vợ tôi đã thay đổi rất nhiều. Bà ấy đã bắt đầu đối xử với tôi tốt hơn và không còn sai vặt tôi nhiều như trước. Bà ấy thích nói chuyện với tôi về bất kỳ chủ đề gì ngoại trừ chân tướng về Pháp Luân Công.

Cuối cùng vợ tôi đã chấp nhận chân tướng

Tôi nhận ra rằng vợ tôi chưa nguyện ý nghe chân tướng về Pháp Luân Công bởi vì tôi vẫn chưa đủ từ bi.

Vì vậy, hàng ngày tôi dành nhiều thời gian hơn để học Pháp và phát chính niệm. Tôi xem nhiều DVD giảng chân tướng để nắm rõ hơn thông tin về Pháp Luân Công. Tôi cũng xem lại nhiều lần DVD Cửu Bình.

Một buổi tối, khi tôi đang xem tư liệu giảng chân tướng Đại Pháp trên máy MP4, vợ tôi đột nhiên bước ra khỏi giường và chộp lấy máy MP4 của tôi. Tôi sợ hết hồn vì lo cô ấy sẽ đập vỡ nó.

Cô nói: “Có hay không? Để tôi xem nào.”

“Bà xem đi”, tôi nói, “Xem cái này rất tốt – nó có thể giúp bà cải thiện chứng hoa mắt chóng mặt và sức khỏe đấy. Những chương trình này đều nói về những điều thần kỳ.”

Bà ấy xem được một lúc và không nói lời bài xích nào cả. Tôi gợi ý bà xem trên màn hình TV bởi máy MP4 quá nhỏ. Cô đồng ý và ngồi xem gần hai tiếng đồng hồ.

Vì ốm đau đã nhiều năm nên vợ tôi luôn khao khát có được một cuộc sống khỏe mạnh. Những câu chuyện cảm động trên đĩa DVD đã cho bà ấy hy vọng.

Bà nói một cách nghiêm túc: “Thật sự có những điều thần kỳ như vậy ư? Thế nhưng chẳng phải nhiều người sau khi tu luyện Pháp Luân Công đều sẽ tự thiêu sao?”

Tôi nói: “Bà biết tôi khá rõ rồi còn gì. Suốt 12 năm nay tôi chẳng bao giờ cảm sốt, và cũng không phải uống thuốc hay tiêm thuốc gì cả. Sức khỏe của bà sẽ cải biến nếu bà thực tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.”

“Vụ tự thiêu ở Thiên An Môn là vụ dàn dựng để kích động lòng thù hận đối với Pháp Luân Công. Tôi có đĩa DVD giải thích rõ chân tướng của vụ việc này. Bà hãy xem đi.” Tôi mở đĩa DVD cho vợ tôi xem, và phát chính niệm giải thể hết thảy can nhiễu.

Bà ấy xem rất chăm chú và cuối cùng thốt lên: “Pháp Luân Công vô tội, ông cũng vô tội!”

Cuối cùng, vợ tôi đã đồng ý thoái xuất khỏi Đội Thiếu niên và còn nhờ tôi giúp nghiêm chính thanh minh tất cả những lời nói nhục mạ Sư Phụ và Đại Pháp của bà. Kể từ hôm đó, lúc nào bà ấy cũng nhẩm đi nhẩm lại chín chữ bảo an, và giúp tôi giảng chân tướng cho họ hàng và bằng hữu.

Khoảng 90% họ hàng của tôi minh bạch chân tướng về Pháp Luân Công và đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Con trai tôi cũng đồng ý thoái xuất khỏi Đội Thiếu niên và Đoàn Thanh niên. Cháu cũng không còn thù hận Pháp Luân Công nữa, và hàng ngày luôn thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo.”

Gần đây cháu còn gửi tin nhắn cho tôi qua WeChat: “Bố, con đã tránh được một vụ tai nạn xe hơi. Con biết Sư Phụ Lý đang bảo hộ cho con.”

Thay mặt tất cả mọi người trong gia đình, con xin cảm ơn và khấu tạ Sư Phụ!

Hợp thập!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/11/6/337136.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/11/12/159915.html

Đăng ngày 30-11-2016; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share