Bài viết của Phúc Tử, đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-9-2016] Hai năm trước, con trai tôi đã kết hôn, vợ cháu đã sinh được một bé trai khỏe mạnh và kháu khỉnh vào năm ngoái. Hàng xóm đều nhận xét rằng: “Đúng là một phép màu.”

Mọi người đều rất ngạc nhiên trước sự thay đổi trong hành vi ứng xử cũng như sự cải thiện về sức khỏe của con trai tôi sau khi cháu bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Khi chưa đầy 20 tuổi, con trai tôi đã nghiện ma túy. Vào năm 1998, cháu bị hội chứng suy thận, nhiễm trùng đường tiết niệu và phù nề nặng. Mặt cháu sưng tấy đến nỗi hai mắt không thể mở ra được.

Bác sỹ ở bệnh viện nói chi phí để điều trị bệnh cho con tôi sẽ lên tới 100.000 Nhân dân tệ nhưng cũng không đảm bảo chắc chắn được rằng các phương pháp điều trị này có hiệu quả hay không. Gia đình tôi cũng không có đủ khả năng để chi trả điều trị bệnh tật cho cháu.

Lúc bấy giờ tôi đã là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi nhận ra rằng chỉ có Đại Pháp mới có thể cứu con trai mình. Tôi nói với cháu: “Giờ đây chỉ có Sư phụ mới có thể cứu được con. Con sẽ tu luyện cùng mẹ chứ?”. Con trai tôi trả lời rằng cháu sẽ tu luyện.

Chưa đầy một tuần sau đó, cháu bắt đầu nôn ra những cục máu đông lớn màu đỏ sẫm. Ngoài ra, những ổ áp xe nhỏ xuất hiện bên trong hai đùi của cháu cũng liên tục rò rỉ mủ. Chẳng bao lâu sau, tình trạng phù nề ở bụng cháu đã giảm, nhưng sức khỏe của cháu quá yếu đến nỗi không thể tự lo cho mình được.

Ngay sau đó, con dâu tôi đã đưa cháu đến bệnh viện, bác sỹ nói rằng họ cũng không thể giúp được gì nhiều cho cháu.

Tám tháng sau, con trai tôi chỉ còn da bọc xương; tây chân của cháu cứng ngắc, các chất lỏng tích tụ trong bụng làm cháu trông giống như một phụ nữ mang thai.

Các bác sỹ nói rằng việc hút chất lỏng khỏi cơ thể có thể sẽ khiến cháu tử vong vì lỗ chọc ổ bụng sẽ khó có thể lành lại được. Nhưng ngược lại, nếu không loại bỏ các chất dịch này thì sẽ dẫn đến nhiễm trùng khoang bụng cũng có thể làm chết người.

Các bác sỹ đều cho rằng con trai tôi không thể chữa trị được và sắp chết. Một lần nữa, tôi đã nói với cháu rằng: “Mẹ có niềm tin vào Sư phụ. Con hãy nhớ đến việc sức khỏe của mẹ đã phục hồi như thế nào? Con hãy cầu xin Sư phụ giúp đỡ.”

Con trai tôi đã trả lời: “Con không nên đến bệnh viện nữa. Chỉ có Sư phụ mới có thể cứu con.” Cháu đã đề nghị tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân cho cháu nghe.

Thời điểm này rất gần với thời điểm bắt đầu xảy ra cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999. Vì thế mà tôi đã tới thủ đô Bắc Kinh để thỉnh nguyện quyền được tu luyện Đại Pháp, cảnh sát đã theo dõi nhất cử nhất động của tôi và thậm chí còn tịch thu cả sách Đại Pháp của tôi.

Tuy nhiên, khi cảnh sát biết rằng con tôi sắp chết, họ đã đồng ý trả lại sách Chuyển Pháp Luân. Do đó, hàng ngày tôi đều đọc Pháp cho cháu nghe.

Theo đề nghị của con dâu tôi, bệnh viện đã hút bỏ toàn bộ chất dịch trong ổ bụng của con trai tôi. Ngạc nhiên thay, lỗ chọc phẫu thuật chưa đầy hai giờ sau đó đã lành hẳn lại.

Một lần nữa con trai tôi đã thoát chết. Lần này cháu đã tuyên bố rằng: “Mẹ, con không muốn ở bệnh viện nữa. Chúng ta hãy về nhà và tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”

Sau khi trở về nhà, mỗi ngày con trai tôi đều đọc một bài giảng Pháp trong cuốn Chuyển Pháp Luân. Chẳng bao lâu sau, sức khỏe của cháu đã hoàn toàn bình phục.

Tôi biết rằng đó là do Sư phụ từ bi vĩ đại làm những điều này cho con trai tôi và gia đình tôi. Từ đáy lòng mình, tôi chân thành nói: “Sư phụ, con xin cảm tạ Người!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/9/18/333851.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/10/24/159670.html

Đăng ngày 18-11-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share