Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-8-2016] Các học viên ở địa phương gần đây có ý kiến khác nhau về việc đối đãi như thế nào với một học viên từ nơi khác. Tất cả chúng tôi đều hướng nội và một số người trong chúng tôi đã chia sẻ rằng họ nhận thấy họ có tâm chấp trước vào việc thần tượng học viên đó. Tôi muốn chia sẻ những gì mình đã học được qua sự việc này. Tôi hy vọng nó sẽ hữu ích cho mọi người.

Tôi muốn được bên cạnh học viên ấy càng nhiều càng tốt. Tôi sẽ gọi cô là “Amy.” Thiên mục của Amy đã khai mở. Thỉnh thoảng, cô chia sẻ với tôi những cảnh tượng huy hoàng và thần thánh mà cô nhìn thấy ở những không gian khác. Cô cũng miêu tả biểu hiện của công khi cô luyện công.

Lúc đầu, tâm tôi rất thuần tịnh, không có bất cứ truy cầu nào. Tôi tò mò và nghĩ chuyện này thật tốt. Điều đó chứng tỏ rằng tất cả những gì Sư phụ giảng đều là sự thật! Mặc dù bản thân tôi không thể tự nhìn thấy những điều này, nhưng Amy đã nhìn thấy. Điều đó đã tăng cường tín tâm của tôi vào Pháp.

Dần dần, tôi bắt đầu thần tượng Amy. Cô chia sẻ với tôi những nguyên lý mà cô ngộ được. Tôi chưa bao giờ nghe được những điều đó từ các học viên khác, bản thân tôi cũng không ngộ được. Tôi tin rằng cô đã tu luyện rất tốt vì cô có thể ngộ được những nguyên lý ở tầng thứ cao như thế.

Tôi nghĩ mình sẽ học được nhiều điều hơn nếu đi theo Amy. Có thể một ngày nào đó tôi cũng có thể ngộ được những nguyên lý ở tầng thứ cao. Do đó tôi đã theo cô đến mọi nơi. Tôi chỉ muốn ở cạnh cô. Thậm chí khi cô bị giam trong trại tạm giam, tôi cũng đến đó.

Điều đó là hoàn toàn sai. Thuận theo chấp trước thần tượng [người khác] của mình, tôi sẽ nói những điều cô thích nghe và tán dương cô. Điều này đã nuôi dưỡng tâm hoan hỷ của cô, nhưng tôi đã không nhận ra. Tôi luôn đứng về phía cô ấy khi cô phát sinh mâu thuẫn với các học viên khác. Tôi đi theo cô ấy một cách mù quáng và tin rằng mọi điều cô làm đều đúng.

Cuối cùng Amy cũng nhận ra rằng tôi đang thần tượng cô hơn là chiểu theo Pháp. Có khoảng thời gian, cô đã nổi giận với tôi. Cô phớt lờ tôi và phản đối tôi bằng những lời lẽ gây tổn thương. Cô nói tôi đã can nhiễu đến việc tu luyện của cô.

Tôi cảm thấy bất công: “Tôi làm bất cứ điều gì bạn yêu cầu, tôi can nhiễu bạn thế nào được?” Bây giờ tôi biết rằng cô ấy đang giúp tôi vứt bỏ tâm chấp trước của mình và bước đi trên con đường tu luyện của chính tôi. Nhưng lúc đó tôi cảm thấy tổn thương và oán giận, tôi đã không biết phải làm gì.

Pháp của Sư phụ đã giúp tôi tỉnh ngộ. Sư phụ giảng:

“Chư vị không được [phép vì] thấy người ta [có] công năng, thần thông, nhìn thấy một số điều, rồi sau đó theo người ta, nghe theo người ta. Chư vị rồi sẽ làm hại họ, họ sẽ sinh tâm hoan hỷ, cuối cùng những gì mà họ có sẽ bị mất hết, đóng lại hết; rốt cuộc [họ] sẽ bị rớt xuống.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi nhận ra rằng thần tượng một học viên là đang hại họ. Đó là mang thêm khổ nạn đến cho họ. Nếu những khổ nạn ấy quá lớn không vượt qua được, họ sẽ rớt. Nếu nhiều người thần tượng một học viên, anh/cô ấy sẽ rơi vào tình huống vô cùng nguy hiểm.

Sau đó, cựu thế lực có thể nhìn thấy sơ hở này và cướp đi sinh mệnh của học viên ấy. Đã có một số trường hợp như vậy ở địa phương chúng tôi. Tất cả họ đều đã giảng chân tướng rất tốt, nhưng cuối cùng, họ đã bị rớt.

Thần tượng một người nào đó và không chiểu theo Pháp cũng là làm hại chính mình. Khi bạn phụ thuộc vào những người khác và muốn tu luyện theo đường tắt, điều đó cũng giống như bạn để họ kiểm soát bạn. Cuối cùng, bạn sẽ đánh mất chính tín của mình và bắt đầu nghi ngờ Sư phụ và Pháp.

Kết quả, bạn sẽ không thể tu luyện được nữa. Họ cũng là một người tu luyện. Chưa rõ họ có thể viên mãn hay không. Nó không giống với những điều trong xã hội người thường, nơi mà một người bạn có thể giúp đỡ bạn đạt được mục tiêu; điều đó không bao giờ xảy ra trong tu luyện.

Nhiều tâm chấp trước như tật đố, hoan hỷ, hiển thị, truy cầu viên mãn và tự tâm sinh ma đều ẩn sau chấp trước thần tượng [người khác].

Khi ở bên cạnh Amy, tôi cảm thấy mình giỏi hơn, tôi xem thường những người khác và không lắng nghe những ý kiến khác.

Để vứt bỏ tâm chấp trước vào việc thần tượng người khác và không chiểu theo Pháp, chúng ta cần học Pháp nhiều hơn và buông bỏ tâm truy cầu. Chúng ta nên dành nhiều thời gian hơn để học Pháp với tâm thuần tịnh. Bây giờ, bất cứ khi nào gặp khổ nạn và muốn hỏi ý kiến của Amy, tôi nhớ lại những lời Sư phụ giảng:

“Nếu muốn học Pháp thật tốt, chỉ có là không ôm giữ bất kể mục đích nào mà học thì mới đúng.” (Học Pháp, Tinh tấn yếu chỉ)

Sau đó, tôi cảm thấy bình tĩnh và có thể đối mặt với khổ nạn như một học viên. Vì đã vứt bỏ được tâm chấp trước này, nên Amy không còn khó chịu với tôi nữa.

Thực tế, chúng ta không cần thần tượng bất kỳ ai. Tất cả chúng ta đều là học viên và cần tu luyện chiểu theo Pháp của Sư phụ. Chúng ta nên đối đãi với các học viên bằng từ bi, dù họ có thể hiện ra những điểm mạnh hay điểm yếu. Chúng ta nên từ bi chỉ ra những khuyết điểm của họ và chính lại bản thân dựa trên Pháp. Đó là mục tiêu chung. Nếu chúng ta làm được điều này, tất cả chúng ta sẽ tiến bộ nhanh hơn trong tu luyện.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/8/28/333567.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/9/27/159325.html

Đăng ngày 24-10-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share