Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-6-2016] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công năm 13 tuổi. Mặc dù vào thời gian đó tôi không ngộ được nhiều điều, tôi vẫn tin vào những gì Sư phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân: “Chân – Thiện – Nhẫn là tiêu chuẩn duy nhất nhận định người tốt xấu.”

Sáu tháng sau khi tôi bắt đầu tu luyện, Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu cuộc bức hại Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp). Tôi không để cho cuộc bức hại ngăn cản mình, và tiếp tục học các bài giảng Pháp Luân Công và luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công.

Do tôi không biết các học viên khác trong khu vực của mình cũng như không biết cách truy cập các tài liệu về Pháp Luân Công trên mạng Internet, tôi dần từ bỏ việc tu luyện. Thời gian học đại học, tôi đã hoàn toàn ngưng đọc các sách Pháp Luân Công. Mặc dù tôi vẫn còn nhớ lời Sư phụ giảng:

“[Làm] một người tốt thì trong bất kỳ hoàn cảnh nào, chư vị đều phải làm người tốt. Chư vị là học sinh thì chư vị phải học tập tốt, chư vị là một người làm công, chư vị phải hoàn thành tốt công tác” (Giảng Pháp tại Pháp hội Houston) (tạm dịch)

Tôi nhận được một học bổng 3 năm cao học và đạt đủ tín chỉ để tốt nghiệp sớm 1 năm trước thời hạn.

Vượt qua những trở ngại trong công việc nhờ học thuộc những bài giảng Pháp Luân Đại Pháp

Tôi đi làm trong công ty của bố tôi và bạn của ông ấy sau khi tốt nghiệp đại học. Mặc dù ông chủ của tôi là một người luôn đòi hỏi rất cao, nhưng chúng tôi luôn hòa hợp với nhau bởi vì chúng tôi có nhiều điểm chung liên quan đến tinh thần trách nhiệm trong công việc. Là một quản lý, tôi cư xử nghiêm khắc với các nhân viên của mình.

Chẳng mấy chốc, tôi phát hiện ra vài nhân viên không làm việc nghiêm túc và để phí hoài thời gian khi giải quyết công việc, hoặc họ không biết làm thế nào để khắc phục một sự cố lặp đi lặp lại. Tôi bắt đầu mất kiên nhẫn với họ. Sau đó tôi chợt nhớ đến lời Sư phụ giảng:

“Chư vị luôn từ bi, lấy Thiện đãi người, làm việc gì đều luôn luôn cân nhắc đến người khác, mỗi khi gặp vấn đề thì trước hết nghĩ rằng: ‘Việc này đối với người khác có thể chịu được không, đối với người khác có phương hại gì không.” (Chuyển Pháp Luân)

Mặc dù tôi nhớ những lời của Sư phụ và cố gắng không nổi giận, tôi vẫn nhận thấy mình rất khó làm chủ cảm xúc và thường xuyên trách mắng họ, làm cho mối quan hệ giữa chúng tôi trở nên căng thẳng.

Nhớ đến những lời giảng của Pháp Luân Công, cuối cùng tôi nhận ra những vấn đề mà tôi gặp ở nơi làm việc là để tôi đề cao tâm tính. Tôi nên từ bi khi giải quyết công việc với người khác hơn là than phiền về những thiếu sót của họ.

Sau đó tôi chủ động chào hỏi các đồng nghiệp. Khi có sự cố xảy ra, tôi giải thích với họ một cách kiên nhẫn và đưa ra giải pháp. Mối quan hệ của chúng tôi dần dần được cải thiện và tư tưởng của chúng tôi thoải mái hơn. Tâm trí tôi cũng minh bạch hơn.

Ngày nọ, một đồng nghiệp nói với giọng điệu trang nghiêm: “Tôi thấy rằng chị thực sự đã thay đổi.” Tôi rất sửng sốt vì cô ấy nổi tiếng là người khó hợp tác khi làm việc trong công ty.

Tôi đã chứng kiến sức mạnh của Đại Pháp và qua đó, tôi bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về việc tu luyện trở lại.

Ngay khi có suy nghĩ này, tôi đã gặp một xung đột khác và đã thất bại trong khảo nghiệm. Tôi cảm thấy không xứng làm học viên Pháp Luân Công và với lời giảng của Sư phụ, do đó tôi đã từ bỏ hoàn toàn ý định tu luyện.

Thiếu Pháp chỉ đạo, tôi nhanh chóng bị lạc lối trong cõi mê của con người và quan hệ với những đồng nghiệp lại trở nên căng thẳng.

Trở lại tu luyện

Sau 5 năm làm việc ở công ty của bố tôi, tôi quyết định tìm công việc mới vào năm 2013. Quản lý của tôi và những đồng nghiệp thâm niên lo lắng rằng tôi không thể thích nghi với một môi trường làm việc khác, do đó người quản lý đã đề nghị tôi học cách đọc suy nghĩ của người khác thông qua việc quan sát họ. Tôi nghiên cứu rất nhiều sách và xem các video online về việc làm thế nào để đọc được hành vi và ngôn ngữ cơ thể của con người nhằm chuẩn bị cho công việc mới của tôi.

Ở công ty mới, tôi rất cẩn trọng, quan sát mọi cử động của mọi người và cố gắng đoán xem chúng có ý nghĩa gì. Tuy nhiên, tôi cảm thấy cả thể chất và tinh thần gần như cạn kiệt khi làm điều đó.

Trong thời gian ở công ty mới, tôi có cơ hội đọc được các bài kinh văn mới nhất của Sư phụ vào khoảng tháng 6. Không có từ ngữ nào có thể diễn tả được niềm hạnh phúc của tôi. Sau đó tôi quyết tâm quay lại tu luyện Pháp Luân Công.

Với sự giúp đỡ của các đồng tu vào lúc đó, tôi có thể đọc tất cả các bài kinh văn của Sư phụ. Cách suy nghĩ và quan niệm của tôi bắt đầu chuyển biến khi tôi đọc Pháp nhiều hơn.

Tôi nhận ra công việc thực sự đơn giản vì không cần phải tranh đấu chính trị. Tôi chỉ cần thực hiện công việc được phân công, không ngại khó khăn, và đối xử với các đồng nghiệp tử tế và chân thành. Tôi biết mình không nên khiển trách người khác mà phải hướng nội khi xung đột xảy ra.

Tôi dừng việc cố gắng đoán xem người khác nghĩ gì và làm gì. Thay vào đó, tôi tập trung vào việc cải thiện bản thân theo Chân – Thiện – Nhẫn. Tôi trở nên hạnh phúc hơn và tâm tôi trở nên trong sáng hơn.

Tôi đã đi phỏng vấn cho một công việc kiểm toán vào cuối năm 2014, thậm chí tôi chưa từng làm qua lĩnh vực này trước đó. Mọi thứ đều mới mẻ với tôi, từ phần mềm đang được sử dụng cho đến cách làm việc.

Trong quá khứ, tôi thường hay lo lắng và sợ hãi, tuy nhiên vào lúc đó tâm trí tôi bình tĩnh và an hòa. Tôi biết rằng Sư phụ đã an bài cho tôi làm việc ở môi trường mới và sẽ cho tôi trí huệ để thực hiện công việc đó.

Tôi học tất cả những gì cần thiết cho công việc mới một cách nhanh chóng. Người đồng nghiệp thường làm công việc kiểm toán đã nghỉ hậu sản 2 tháng, nhưng tôi đã có thể hoàn tất công việc mà không có vấn đề nào. Vị giám đốc điều hành rất hài lòng với công việc của tôi và sau đó thường nhờ tôi giúp mỗi khi gặp khó khăn.

Với sự cải tiến trong việc sắp xếp phân công công việc, nhân sự trong bộ phận của tôi có thể hoàn thành nhiệm vụ một cách hiệu quả hơn mà không còn phải mất quá nhiều thời gian như trước.

Tôi chính thức được tuyển dụng sau tháng thứ hai và được áp dụng chế độ bảo hiểm vào tháng thứ ba. Thông thường các công ty không mua bảo hiểm cho nhân viên sau tháng thứ ba hoặc tháng thứ sáu.

Một lần sau khi tôi nghỉ phép nửa ngày, một đồng nghiệp kể lại với tôi rằng giám đốc điều hành đã đề nghị điều chỉnh lương của tôi để sau này lương của tôi bị trừ ít nhất khi tôi nghỉ phép nửa ngày. Tôi cảm thấy được khích lệ.

Trở thành người tốt ở nơi làm việc

Sư phụ giảng:

“…bình thường chúng ta [luôn] phải bảo trì tâm từ bi, tâm thái hoà ái. Khi đột nhiên gặp một vấn đề nào đấy, thì chư vị sẽ có thể xử lý nó được tốt. [Nếu] thông thường toàn tâm của chư vị luôn hoà ái từ bi như thế, [thì] khi đột nhiên xuất hiện vấn đề, chư vị sẽ có thêm một khoảng hoà hoãn, [để] cân nhắc thêm..” (Chuyển Pháp Luân)

Cuối cùng tôi đã bỏ công việc kiểm toán và đi làm cho một công ty mới. Theo chương trình đào tạo, tôi được phân công làm việc tại bộ phận đăng ký của công ty, mặc dù nó không liên quan đến chuyên môn của tôi là kế toán công chứng. Nhiều nhân viên trong bộ phận đó là sinh viên chưa tốt nghiệp đại học đang chạy các việc vặt cho cơ quan thuế.

Một số đồng nghiệp nghĩ rằng tôi dư khả năng cho việc đó, nhưng là một học viên Đại Pháp, tôi biết mình phải là một người tốt ở bất cứ nơi nào. Chạy việc vặt cũng là một phần của công việc, nên tôi rất vui và không bao giờ phàn nàn khi được phân công nhiệm vụ này.

Một lần, một khách hàng muốn mở một tài khoản ngân hàng không hài lòng với dịch vụ của chúng tôi khi có vấn đề với thẻ căn cước của cô ấy vì phần lớn thời gian cô ấy ở nước ngoài và chỉ có vài ngày ở trong nước.

Người đồng nghiệp phụ trách vấn đề này chịu áp lực rất lớn và đã nhờ tôi giải quyết vấn đề đó.

Khi tôi đến ngân hàng, vị khách hàng nọ có thái độ không tốt, nhưng tôi vẫn mỉm cười chào cô ấy. Tôi cam kết sẽ giải quyết vấn đề của cô ấy ngay lập tức. Tôi điền thông tin vào các biểu mẫu dưới sự hướng dẫn của nhân viên ngân hàng và mọi việc đều diễn ra rất êm xuôi. Thái độ của vị khách hàng cuối cùng đã thay đổi và cô ấy đã mỉm cười.

Sau khi vấn đề được giải quyết, vị khách hàng này quay trở lại văn phòng cùng với tôi và nói với giám đốc công ty về trải nghiệm của cô ấy. “Các anh tuyển nhân viên mới này từ đâu thế? Chất lượng công việc của cô ấy thật tốt!”

Bị sa thải vì niềm tin

Tuy nhiên, một tháng sau khi bắt đầu làm việc tại công ty mới, giám đốc công ty đã biết tôi tu luyện Pháp Luân Công và đề nghị trưởng phòng nhân sự nói với tôi ý định cho tôi nghỉ việc.

“Mặc dù chị ở đây không lâu,” trưởng phòng nói, “nhưng chị chưa bao giờ từ chối công việc nào và luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác. Thật hiếm có người như chị ở công ty này. Tôi thực sự muốn làm việc với chị lần nữa!”

Tôi biết trưởng phòng nhân sự chỉ làm theo mệnh lệnh và tôi không oán giận cô ấy. Thay vào đó, tôi tận dụng cơ hội để nói với cô ấy, với giám đốc và phó giám đốc công ty về Pháp Luân Công. Mặc dù giám đốc không thoái Đảng, nhưng bà ấy đã có ấn tượng tốt đẹp về Pháp Luân Công.

Vị giám đốc công ty nói rằng bà ấy bị giằng xé bởi quyết định này. Bà ấy phải chịu áp lực của ĐCSTQ và sợ rằng sẽ có hậu quả xấu nếu không sa thải tôi. Bà ấy chưa bao giờ đọc các thông tin về Pháp Luân Công và cuộc bức hại, tuy rằng rất kính trọng các học viên đã đứng lên vì niềm tin của mình. Cuối cùng bà đã thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó.

Mặc dù vị giám đốc công ty đã biết được chân tướng về Pháp Luân Công, nhưng bà ấy đã không chịu nổi áp lực từ ĐCSTQ và đã yêu cầu tôi nghỉ việc vì quá lo sợ.

Đó là một dẫn chứng minh xác cho việc ĐCSTQ đã thao túng tinh thần con người đến mức độ nào. Nếu không có cuộc bức hại, sẽ có biết bao nhiêu công ty được hưởng lợi từ việc thuê các học viên Pháp Luân Công làm nhân viên trong công ty của họ?

Vào thời gian đó, tôi nhận ra nhiều chấp trước từ sự việc này.

Tôi tìm được công việc khác hai tuần sau đó với giờ làm việc và tiền lương tốt hơn. Tại cơ quan, tôi đối chiều bản thân mình với các tiêu chuẩn của Đại Pháp. Khi những người đồng nghiệp gặp khó khăn, tôi cố gắng giúp đỡ họ. Sau một thời gian, tất cả đồng nghiệp của tôi đều thoái Đảng.

Lúc đầu, vài người trong số họ không hiểu tại sao tôi thuyết phục họ thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó. Người quản lý nói: “Đó là tín ngưỡng của cô ấy. Cô ấy đang làm điều này vì chính các bạn đấy. Các bạn có thể chọn lựa không tin điều đó, nhưng cô ấy không có ý định làm hại các bạn đâu.”

Mặc dù người quản lý không thoái ĐCSTQ, nhưng cô ấy tán đồng nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn.

Pháp Luân Công dạy tôi luôn luôn làm điều tốt và trở thành người tốt ở nơi làm việc. Đại Pháp đã giúp cho tôi có tâm thái thanh tĩnh. Thật may mắn là tôi đã quay lại tu luyện Pháp Luân Công!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/5/27/师父教我工作中做好人-327534.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/7/22/157917.html

Đăng ngày 21-8-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share