Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 7-6-2016] Tôi sống ở phía đông Trung Quốc, trong khi hầu hết người thân của tôi sống ở phía tây. Năm ngoái, trong dịp Tết Nguyên đán, người thân gọi cho tôi nhiều lần và năn nỉ tôi trò chuyện với họ qua video WeChat (có tên là Vi Tín ở Trung Quốc, là một ứng dụng di động được phát triển bởi công ty Tencent của Trung Quốc). Nhưng điện thoại của tôi không thể tải được phần mềm WeChat.

Tuy nhiên, con trai tôi đã không ngần ngại giúp tôi. Cháu cho tôi chiếc điện thoại của mình, và không nói với tôi là đã cài đặt mạng và phần mềm WeChat trên điện thoại cho tôi. Trong 2 giờ tôi đã có thể sử dụng phần mềm sau khi con dâu dạy tôi cách dùng.

Một ngày, lần đầu tiên có một người thân gọi cho tôi qua WeChat. Tôi phấn kích khi nhìn thấy cô ấy qua video trò chuyện đến mức đã bật khóc.

Sau đó, cô bắt đầu mời tôi trò chuyện hầu hết thời gian. Cô cũng gửi cho tôi nhiều bài viết và các bức ảnh động mà cô thích. Thành thật mà nói, tôi không hề quan tâm đến những bài viết mà người thường viết, nhưng tôi thực sự thích xem những bức ảnh động đó và nói chuyện với cô mỗi lần cô gửi chúng cho tôi.

Hầu hết một ngày của tôi bị WeChat chiếm dụng. Kết quả là, tôi bắt đầu buông lơi việc học Pháp, hay luyện năm bài công pháp, và phát chính niệm. Đặc biệt trong khi học Pháp, tâm trí tôi chạy loạn lên và liên tục buồn ngủ.

Thời gian trôi qua, tôi đã tăng trưởng một lượng lớn các chấp trước người thường, đặc biệt là chấp trước sợ hãi và sắc dục. Đôi khi trong lúc ngồi đả tọa, chân tôi đau dữ dội đến mức tôi phải bỏ chân xuống ngay lập tức. Tôi cũng trở nên nghiện xem tivi, đặc biệt là chương trình về các nhân vật lịch sử.

Tôi không nhận ra rằng có điều gì không đúng với điều này cho đến khi tôi bắt đầu bị đau đầu hàng ngày. Nó như thể có một tấn khí đang ép lên đầu tôi, phát chính niệm hay ngồi đả tọa cũng không thể gỡ bỏ nó được.

Nó cảm giác giống như một bàn tay vô hình nắm chặt lấy tim, cổ họng và lắc mạnh người tôi. Tôi bị rơi vào trạng thái ảo giác và mơ màng, nửa thức nửa ngủ. Đồng thời bụng của tôi sưng lên như một chiếc trống. Tôi bị chướng đến mức không thể gập người, và tôi sẽ bị đau bụng ngay lập tức khi cố gắng cúi xuống. Tôi không biết lý do tại sao điều này lại xảy ra.

Một đêm tôi cảm thấy như muốn nôn ra khi nhìn thấy một bộ ảnh kinh dị, dơ bẩn xuất hiện trong khi tôi đang lướt WeChat. Tôi đã rất thất vọng và nói với con trai mình: “Mẹ không thể hiểu tại sao những hình ảnh dơ bẩn như vậy lại được phép tải lên WeChat. Tại sao chính quyền Trung Quốc không lo ngại về những bức ảnh dơ bẩn đó có thể làm bại hoại đạo đức của người dân?”

Tôi tắt điện thoại và đi học Pháp. (Lúc đó tôi không biết làm thế nào để gỡ bỏ phần mềm WeChat.)

Là một người tu luyện, tôi hiểu rằng chỉ Sư phụ mới có thể cứu được chúng sinh và chỉ Pháp Luân Đại Pháp mới có thể tịnh hoá nhân tâm và đề cao đạo đức của người thường. Theo thời gian, sau khi dành nhiều thời gian học Pháp, luyện các bài công pháp, và phát chính niệm, tình trạng thân thể của tôi bắt đầu cải thiện.

Ngay sau sự cố với những bức ảnh dơ bẩn đó, tôi tình cờ thấy bài chia sẻ “Sau khi gỡ bỏ phần mềm Vi Tín” trên Tuần báo Minh Huệ. Nó giúp tôi nhận ra rằng các vấn đề sức khỏe của mình có liên quan đến cách đối đãi của bản thân đối với WeChat. Ngay lập tức, cơn đau đầu của tôi biến mất và bụng của tôi cảm thấy tốt hơn. Tuy nhiên, cảm giác tức ngực mạnh thì vẫn còn.

Sau đó, tôi thấy một bài viết khác có tên là “Xin hãy ngừng sử dụng WeChat để liên lạc lẫn nhau”, đã gợi ý cho tôi nên gỡ bỏ cài đặt WeChat, mặc dù tôi vẫn chưa biết làm thế nào.

Tuy nhiên, ngay sau đó, Sư phụ đã ban trí huệ cho tôi gỡ bỏ WeChat trong điện thoại của mình.

Đột nhiên, cơn đau thắt ngực của tôi biến mất, và tôi cảm thấy tâm trí mình trống không, ở trạng thái không suy nghĩ gì. Tôi cảm thấy rất bình yên và thoải mái, giống như toàn bộ cơ thể biến mất và chỉ còn lớp da bên ngoài tồn tại. Tôi cảm nhận được trạng thái thông suốt, trống không, và nhẹ bẫng từ đầu đến chân. Tôi đã bật khóc.

Nó giống như Sư phụ giảng:

“Đệ tử chính niệm túc

Sư hữu hồi thiên lực”

(Sư Đồ Ân, Hồng Ngâm II)

Tạm dịch:

“Đệ tử chính niệm mà đầy đủ

Thì Sư phụ sẽ đủ sức đưa trở về trời”

Tôi thở phào nhẹ nhõm lấy lại khí thế làm ba việc mà đệ tử Đại Pháp nên làm, thay vì thay đổi theo người thường.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/6/7/329621.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/7/30/158031.html

Đăng ngày 17-08-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share