Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-5-2016] Cuộc sống của tôi đầy khó khăn sau khi kết hôn. Mẹ chồng của tôi phải trả cho ngôi nhà của chúng tôi bằng các khoản vay nội thất và thẻ tín dụng. Sau đó, bà không chỉ bảo chúng tôi hoàn lại các khoản vay của chúng tôi mà còn phải trả các khoản vay cho ngôi nhà hiện tại của bà và mua nội thất của anh chồng. Bà sợ rằng cô vợ chua ngoa của anh chồng tôi sẽ đòi ly dị nếu bà bảo họ phải trả hết các khoản vay nội thất của họ, trong khi tôi luôn luôn cố gắng để trở thành một người tốt.

Tổng số nợ lên đến hơn 20.000 nhân dân tệ, với lãi xuất lên đến 1.500 tệ trong khi thu nhập hàng năm của chúng tôi chỉ có 2.000 nhân dân tệ. Chồng tôi và tôi chỉ có thể trả tiền lãi, chứ không thể trả tiền gốc. Chúng tôi phải mất 10 năm để trả hết số nợ này.

Ngoài các khoản nợ, chồng tôi còn uống rượu và cờ bạc. Anh đánh tôi khi tâm trạng không vui. Anh thường về nhà lúc nửa đêm, thậm chí nhiều đêm không về nhà. Là một con bạc lâu năm, anh thường hay xin tiền tôi. Sau khi mua thức ăn và trả các khoản nợ thì tôi chẳng còn tiền, vì thế tôi bị anh đánh đập rất tàn nhẫn.

Tôi phải chịu đựng những điều này và cũng đã hơn một lần định tự tử. Tuy nhiên, tôi không thể chịu nổi khi nghĩ mình sẽ bỏ lại đứa con nhỏ của mình trơ trọi trong thế giới này, vì thế tôi đã kiềm chế cảm xúc của mình và duy trì cái gia đình bất ổn này.

Tôi cảm thấy vô cùng chán nản và trong tâm chỉ toàn những lời oán trách. Tôi sẽ huyên thuyên mãi với bạn bè của mình mỗi khi gặp họ. Đôi mắt tôi đờ đẫn và gần như đã suy sụp tinh thần. Tôi tiết kiệm được 800 nhân dân tệ và dự định ly hôn chồng khi con trai tôi lớn.

Đắc Đại Pháp

Trong lúc tâm trạng buồn rầu, một người bạn tốt đã giới thiệu cho tôi môn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nhớ rất rõ đó là vào tháng 8 năm 1998.

Các Pháp lý uyên thâm của Sư phụ đã chạm đến tâm tôi và đưa tôi ra khỏi những đám mây đen đã che phủ tâm tôi trong nhiều năm qua. Tôi dần hiểu được ý nghĩa thật sự của cuộc đời, rằng môn tu luyện này sẽ chỉ dẫn cho mọi người thoát mê và đến với ánh sáng.

Sư phụ giảng,

“Kẻ ác do tâm tật đố sai khiến, ích kỷ, nóng giận, mà tự thấy bất công. Người Thiện thường trong tâm từ bi, không oán, không hận, lấy khổ làm vui. Bậc Giác Giả không có tâm chấp trước, tĩnh nhìn thế nhân đang lấy điều huyễn hoặc làm cõi mê.” (Cảnh Giới, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Tôi đã chiểu theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp.

Thái độ của một học viên

Sau khi tôi tu luyện được một tháng, khi ấy cũng là vào giai đoạn cuối mùa chăm bón cho hoa màu. Trong khi tất cả những người khác đều đã chăm bón xong cho hoa màu của họ thì gia đình tôi vẫn chưa làm gì vì chồng tôi đang bận đi đánh bạc. Tôi đã lo lắng và giục anh rời khỏi sòng bạc.

Anh ấy đã miễn cưỡng đi theo tôi ra đồng. Tôi đứng phía trước chiếc xe lừa, còn anh cầm chiếc cày ở đằng sau rồi liên tục quất lên mình con lừa. Con lừa đã bị quá tải và mất kiểm soát. Nó đã chạy và dẫm lên rất nhiều cây ngô giống và còn dẫm cả lên chân trái của tôi, khiến tôi bị chảy rất nhiều máu. Chồng tôi thậm chí còn giận dữ hơn và điên cuồng đánh con lừa. Miệng của con vật đầy máu.

Mặc dù chân trái của tôi bị thương, nhưng tôi không hề giận con lừa cũng như chồng. Tôi chỉ cảm thấy tội nghiệp cho con lừa vì đã bị đánh đập thậm tệ và thầm nhủ rằng: “Đây là lỗi của ta. Nếu ta không giục anh ấy ra đồng làm việc, thì có lẽ anh ấy đã không lôi mày ra.”

Mặc dù vết thương để trần, nhưng buổi tối tôi vẫn ra điểm luyện công. Tôi ngồi đả tọa cùng các học viên khác mà không cảm thấy đau chút nào. Chân của tôi đã bình phục sau ba ngày.

Chồng của tôi về nhà vào khoảng 10 giờ tối và người nồng nặc mùi rượu. Anh ấy muốn ra ngoài đánh bạc. Tôi cố ngăn anh nên đã khóa cửa trước lại. Anh không chịu thua nên đã trèo tường để ra ngoài. Anh bị trượt chân và ngã xuống mương. Tôi đã giúp kéo anh lên. Anh đã đánh và chửi tôi ngay khi vừa được kéo lên. Anh ấy đã dùng đôi chân dính đầy phân đá tôi, khiến người tôi dính đầy phân.

Tôi không những không nổi nóng mà còn đi lấy chậu nước để rửa chân cho anh. Anh đã xô tôi cùng chậu nước văng ra và chửi rủa. Tôi đi lấy chậu nước khác, giúp anh cởi đôi giày hôi hám ra rồi rửa đi rửa lại chân cho anh nhiều lần. Anh cảm thấy xúc động và cơn giận dữ đã tan biến.

Cải thiện mối quan hệ

Trong làng, mẹ chồng tôi khét tiếng là người chua ngoa và không biết điều. Tất cả mọi người đều biết rằng bà ấy đang bắt nạt tôi và tôi không bao giờ thích bà ấy.

Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã chiểu theo các nguyên lý của Đại Pháp và mối quan hệ của chúng tôi đã được cải thiện. Tôi chăm sóc cho bà và bà đã rất biết ơn tôi.

Tôi bảo với bà rằng: “Chính Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi con người con và chính Sư phụ là người đã dạy con làm một người tốt.” Bà nói: “Con là người tốt bụng và giờ con còn tốt bụng hơn.”

Khi tôi tắm cho bà, bà nói: “Mẹ rất may mắn vì có con. Con đối xử với mẹ còn tốt hơn cả con gái ruột của mẹ.” Bà nói thêm: “Mẹ đã từng cư xử không tốt với con. Giờ con lại cư xử rất tốt với mẹ làm mẹ cảm thấy có lỗi quá. Pháp Luân Đại Pháp thật tốt.”

Đại Pháp đã tẩy tịnh tâm tôi, giúp tôi làm một người tốt và cân bằng các mối quan hệ.

Kể từ khi bắt đầu tu luyện, tôi đã không còn bực bội chồng mình nữa. Tôi lo quán xuyến công việc đồng áng và chăm sóc cho bố mẹ chồng già cả. Ngoài ra, tôi đã ký hợp đồng thuê một cánh đồng lớn để trồng lúa. Tôi đã mua một cái máy kéo, những người trong làng đã ghen tỵ với tôi và ca ngợi tôi là một người con dâu, một người vợ tốt.

Hủy bỏ một cuốn sách chống phá Đại Pháp

Con trai tôi đã chứng kiến sự tuyệt vời của Pháp Luân Đại Pháp và việc môn tu luyện đã mang lại lợi ích cho tôi như thế nào nên cháu ủng hộ việc tôi tu luyện.

Năm 1999, Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu đàn áp và cấm Đại Pháp, đồng thời nói xấu Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập môn tu luyện). Là người được thụ ích qua tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nên tôi đã rất buồn vì lệnh cấm này. Khi ấy con trai tôi đang học tiểu học nhưng cháu đã hiểu tôi và ủng hộ Đại Pháp.

Một ngày kia giáo viên của cháu đã đưa cho mỗi em học sinh một cuốn sách có nội dung công kích Đại Pháp. Con trai tôi đã xé cuốn sách thành nhiều mảnh trước lớp và nói: “Các học viên Pháp Luân Đại Pháp không hề giống với những gì được viết trong cuốn sách này! Mẹ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và bà không giống thế!” Một vài học sinh khác cũng xé cuốn sách độc hại này ra thành nhiều mảnh.

Vào ngày chào năm mới ở trường, các bạn cùng lớp của cháu dàn dựng một tiết mục “tam cú bán” (một màn trình diễn nghệ thuật dân gian Trung Quốc), có nội dung công kích Đại Pháp và Sư phụ Lý Hồng Chí.

Trong suốt buổi diễn tập, con trai tôi đã ngồi trên ghế khán giả và nghĩ: “Các bạn không được phép nói xấu Sư phụ Pháp Luân Đại Pháp. Các bạn không được nói như vậy. Các bạn sẽ bị nói lắp và quên lời thoại.” Những người biểu diễn thật sự đã nói lắp và quên lời thoại, vì thế chương trình đã bị hủy.

Không gì có thể ngăn con trai của tôi ủng hộ Đại Pháp

Sau khi cuộc đàn áp bắt đầu, tôi đã đi thỉnh nguyện ôn hòa cho Pháp Luân Đại Pháp, và đã bị giam giữ trong bốn năm. Trong khi ngồi tù, chồng tôi đã mất niềm tin vào cuộc sống nên nhà của chúng tôi không được tu sửa. Mái nhà bị dột và sân vườn đầy cỏ dại.

Con trai tôi đã không từ bỏ sự ủng hộ của mình đối với Đại Pháp. Cháu biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt và mẹ cháu không làm gì sai. Cháu nhận làm một công việc tạm thời ở xa thị trấn và đã có thể sống tự lập khi còn rất trẻ.

Tại nơi làm việc, cháu đã giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho những người đồng nghiệp của mình và thuyết phục họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Cháu hết lòng ủng hộ các học viên cả về nhân lực lẫn tiền bạc.

Sự siêng năng và tốt bụng của cháu đã khiến một kiến trúc sư ấn tượng, anh đã thu nhận cháu và dạy cháu kỹ thuật kiến trúc. Cháu làm việc ban ngày và học những bản thiết kế sau giờ làm việc.

Sự siêng năng của cháu đã được đền đáp. Cháu đã hoàn tất thời gian tập sự trong hai năm và đã có thể bắt đầu làm việc độc lập. So sánh với mức thu nhập hàng năm trước đây của cháu là 10.000 nhân dân tệ khi còn là tập sự, thì giờ cháu đã kiếm được gấp 10 lần số đó.

Cháu đã kết hôn với con gái của một học viên và chúng đã có một bé trai đáng yêu. Hai cháu đã mua một chiếc ôtô và sống cuộc sống rất hạnh phúc.

Trong 18 năm qua, gia đình tôi đã hưởng lợi từ hồng ân vô hạn của Pháp Luân Đại Pháp và tất cả chúng tôi đều biết rằng Đại Pháp là tốt. Chúng tôi đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Kể từ năm 2015, chúng tôi cũng đệ đơn kiện Giang Trạch Dân, cựu độc tài Trung Quốc.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/5/22/327537.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/5/27/157174.html

Đăng ngày 24-7-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share