Bài viết của Minh Trí, học viên Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 6-6-2016] Chồng tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công năm 1997, và chúng tôi kết hôn năm 1998. Mặc dù thời điểm đó tôi không phải là một học viên, nhưng trong tâm tôi luôn biết Pháp Luân Đại Pháp, cũng được biết đến là Pháp Luân Công, là tốt. Tôi rất ủng hộ chồng trong việc chứng thực Pháp.

Đầu năm 2013, chồng tôi bắt đầu một nhóm học Pháp tại nhà chúng tôi. Năm đến sáu học viên đến cùng nhau học Pháp mỗi ngày. Họ đều rất tốt bụng và hỗ trợ lẫn nhau. Sau một thời gian, tôi cũng tham gia học Pháp cùng họ. Đó là cách tôi trở thành một người tu luyện.

Nhớ tới Sư phụ vào những thời khắc then chốt

Không lâu sau khi tôi bắt đầu tu luyện, một đêm tôi có một giấc mơ kỳ lạ. Một ma nữ đáng sợ thè lưỡi về phía tôi. Lúc đầu tôi không hề sợ, nhưng sau đó nó cố gắng chui vào cơ thể tôi từ phía bên phải. Tôi lo lắng và cố gắng hét lên, nhưng không thể phát ra tiếng. Tôi cố hết sức cử động nhưng cũng không thể cử động được.

Tôi thấy nó tiếp tục chui vào thân thể mình. Tôi cảm thấy lạnh và tê ở phía bên phải. Chỉ tới khi tôi cảm thấy quá sợ hãi, tôi nghĩ tới Sư phụ: “Sư phụ, xin hãy giúp con!” Ngay lập tức, con ma biến mất. Thân thể tôi trở lại trạng thái bình thường, và tôi tỉnh giấc. Tôi nhận ra rằng mình có thể đã nợ con ma ấy điều gì đó trong quá khứ. Nó đến tìm tôi để đòi nợ và ngăn cản tôi tu luyện Đại Pháp.

Đó là trải nghiệm của cá nhân tôi. Tôi biết rằng Sư phụ đang bảo hộ mình. Chồng tôi nói: “Vào thời khắc then chốt, khi em có thể nghĩ tới Sư phụ, em đã không còn là người thường nữa rồi. Điều này chứng tỏ rằng em thực sự tín Sư tín Pháp. Em nên trân quý cơ duyên quý giá trở thành một học viên Đại Pháp và tinh tấn tu luyện.”

Vượt qua khảo nghiệm

Sau khi tôi học Pháp được một năm, một ngày cả khuôn mặt tôi đột nhiên đỏ và sưng lên. Càng lúc nó càng trở nên tồi tệ hơn. Khuôn mặt của tôi hoàn toàn biến dạng và da của tôi trở nên cứng lại. Nó nghiêm trọng tới nỗi tôi không thể đi làm được.

Những người bạn không phải học viên của tôi đều cố gắng thuyết phục tôi đi khám bác sỹ. Chồng của tôi nói: “Em đừng lo lắng. Hãy cố gắng loại bỏ tâm sợ hãi đi. Em phải tự mình đưa ra quyết định trong việc này.”

Tôi thực sự không sợ hãi, bởi vì tôi thể ngộ ra rằng đây là một khảo nghiệm dành cho mình. Đó là một cơ hội để tôi loại bỏ nghiệp lực. Từ quan điểm của Pháp, tôi biết điều mình nên làm là gì. Đến ngày thứ bảy, tôi hoàn toàn hồi phục mà không cần điều trị gì.

Tôi đã vượt qua khảo nghiệm. Điều này cũng là một triển hiện cho sự thần kỳ của Đại Pháp. Bạn bè và gia đình tôi đều nói rằng họ sẽ không bao giờ tin nếu không được chứng kiến tận mắt điều này.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/6/6/329654.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/6/23/157524.html

Đăng ngày 12-7-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share