Bài viết của một học viên tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 2-4-2016] Tôi nhận ra bản thân từng gặp khó khăn trong việc kiểm soát suy nghĩ của mình. Bất cứ khi nào có vấn đề, niệm đầu tiên của tôi thường là những suy nghĩ người thường. Chính vì vậy, tôi đã phạm nhiều sai lầm vì tôi cứ nhận định sự việc bằng quan niệm của người thường. May mắn thay, với điểm hoá của Sư phụ, tôi đã có thể chỉnh lại tâm tính của mình chiểu theo các nguyên lý của Pháp. Nhân dịp này, tôi cũng muốn chia sẻ câu chuyện của mình với các bạn đồng tu.

Đẩy trách nhiệm cho người khác

Một lần, tôi có hẹn với một đồng tu và đã hẹn là sẽ đến đúng giờ. Tuy nhiên, sau khi tôi đi xe được mười phút, tài xế của tôi nói rằng anh ấy quên gì đó nên phải quay lại. Khi đến điểm hẹn, đồng tu nói tôi đến muộn quá.

Khi cô ấy bắt đầu to tiếng trách tôi, tôi lập tức bảo vệ bản thân và nói: “Tất cả là do tài xế của tôi. Chúng tôi đi được một đoạn rồi nhưng anh ấy cần phải quay lại, vì thế nên tôi không đúng hẹn với bạn được.” Tuy nhiên, cô ấy vẫn tiếp tục to tiếng với tôi. Tôi chợt nhớ lại điều Sư phụ giảng.

Sư phụ giảng:

“Hiện nay người ta như vậy đấy, hễ gặp vấn đề là trước tiên [họ] đẩy trách nhiệm, có tại họ hay không thì cũng đẩy cho [người khác].” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Tâm tôi tĩnh lại và tôi xin lỗi đồng tu, tôi nói đó là lỗi của tôi và tôi không nên đùn đẩy trách nhiện cho người khác. Ngay lập tức, cô ấy đã hòa ái hơn và không còn giận dữ với tôi nữa.

Chấp trước hiển thị

Mẹ chồng 84 tuổi của tôi cũng tu luyện Pháp Luân Công. Trong kỳ nghỉ Tết Âm lịch năm ngoái, bà bị ngã đập đầu xuống đất từ độ cao một mét khi đang với tay lấy cái thìa. Lúc đó, chồng tôi đang làm trong bếp và đã chạy đến giúp. Anh đỡ mẹ dậy và đưa bà vào phòng khách ngồi. Sau đó anh ấy gọi tôi về nhà ngay.

Tôi vội đạp xe về nhà, sau khi chăm sóc mẹ chồng, tôi ngồi xuống phát chính niệm loại bỏ mọi nhân tố tà ác và can nhiễu. Mẹ chồng tôi bỗng cảnh giác với chuyện này.

Đột nhiên, bà ngồi dậy và cùng tôi phát chính niệm. Sau đó bà rời khỏi giường và đi lại như chưa có gì xảy ra. Sau đó, em chồng tôi cũng về tới nhà và nhất định đòi đưa bà tới bệnh viện, nhưng mẹ tôi từ chối!

Anh chồng tôi đã đến gặp mẹ tôi hai ngày sau đó. Anh nói bà ngã từ độ cao như vậy mà không gặp vấn đề gì thì chứng tỏ Pháp Luân Công thật kỳ diệu! Tôi đã nói với anh rằng tôi đã phát chính niệm hai lần cho mẹ chồng, và chị chồng tôi cũng lập lại những gì tôi nói.

Tuy nhiên, sau khi nói điều này, tôi cảm thấy không thoải mái mà cũng không biết lý do tại sao. Ngay cả sau đó nghĩ lại, tôi cũng chưa tìm được nguyên nhân.

Sáng hôm sau, trong lúc đang thiền định, tôi nhớ lại Pháp của Sư phụ:

“Nếu như chư vị xếp Đại Pháp vào vị trí thứ yếu, [và] xếp thần thông của chư vị vào vị trí trọng yếu; hoặc là người đã khai ngộ bèn cho rằng nhận thức của bản thân mình như thế này như thế kia là đúng, thậm chí cho rằng bản thân mình thật xuất sắc, vượt trên cả Đại Pháp, [thì] tôi nói rằng chư vị đã bắt đầu rớt xuống phía dưới, đã nguy hiểm, sẽ càng ngày càng có vấn đề.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Tôi chợt nhận ra tôi đã có tâm hiển thị! Tôi ngay lập tức xin lỗi Sư phụ và cảm tạ Sư phụ đã bảo hộ.

Tu luyện chỉ theo một đường duy nhất

Tôi thường thích đọc báo mạng, tôi biết điều đó là lãng phí thời gian nhưng vẫn cứ đọc những câu chuyện mà tôi thấy thú vị. Có một bài báo viết về việc trang trí ở nhà bếp, kể cả tư vấn của thầy phong thủy.

Khi con gái tôi mua nhà mới, nó đã chọn sơn màu sáng ở khu vực quanh cái bếp. Những gì nó làm đúng như những gì bài báo nói. Khi nhận ra điều này, tôi cảm thấy rất khó chịu trong tâm.

Vài ngày sau, lời giảng “bất nhị pháp môn” của Sư phụ hiện lên trong tâm trí tôi.

Tôi băn khoăn: “Tại sao bỗng nhiên tôi lại nhớ điều này? Tôi đâu có tu luyện môn nào khác.” Tôi liên tục hướng nội và cuối cùng nhớ lại chuyện về cái bếp. Tôi đã dùng quan điểm của thầy phong thủy để nhận xét quyết định của con gái tôi – đó chính là vấn đề!

Tôi tự nhủ: “Đại Pháp là chính đạo và tôi không muốn điều gì khác. Sư phụ và Đại Pháp đã ban cho tôi cuộc sống này. Tôi là đệ tử của Sư phụ Lý Hồng Chí, không ai có thể can nhiễu tôi. Tôi chỉ nghe lời Sư phụ.”

Khi nghĩ lại những gì đã trải qua, tôi nhận ra miễn là chúng ta ở trong Pháp thì dù việc gì xảy ra, chúng ta cũng có thể tìm ra gốc rễ vấn đề. Chúng ta cần lập tức chính lại từng suy nghĩ của mình để có thể ngăn chặn những tư tưởng biến dị xuất hiện và loại bỏ an bài của cựu thế lực. Chỉ có như vậy chúng ta mới có thể bước đi tốt trên con đường tu luyện Sư phụ an bài. Miễn là chúng ta kiên định tu luyện, Sư phụ sẽ trông chừng chúng ta.


Bản tiếng Hán: www.minghui.org/mh/articles/2016/4/2/326164.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/4/18/156330.html

Đăng ngày 20-5-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share