Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-03 – 2016] Có 8 học viên trong nhóm học Pháp của chúng tôi, độ tuổi từ 65 đến 80, và tất cả chúng tôi đều bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997.

Người có học vấn cao nhất đã học hết trung học và người ít chữ nhất thì chưa từng đến trường. Tuy nhiên, tất cả chúng tôi giờ đây đều có thể đọc cuốn Chuyển Pháp Luân. Chúng tôi không nói chuyện phiếm trong khi học Pháp, chúng tôi chỉ tập trung vào việc đọc sách. Nhóm học Pháp nhỏ của chúng tôi rất hòa ái.

Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, chị Kinh không biết chữ. Với tín tâm vào Đại Pháp, và nhờ sự giúp đỡ của các đồng tu, chị đã tiến bộ rất nhanh. Giờ đây chị có thể đọc tất cả các sách của Pháp Luân Đại Pháp. Chị nói: “Thần tích đã xảy ra bởi vì Sư phụ đã giúp đỡ tôi.”

Chị Chu là thành viên lớn tuổi nhất trong nhóm chúng tôi. Mặc dù lớn tuổi, bước đi của chị rất nhanh nhẹn và khoan thai, còn giọng nói của chị thì rất ấm áp và dễ chịu. Chị nói: “Tôi đã từng nóng nảy.“ Chị nhớ lại một lần chị và một đồng tu khác nói chuyện với một người về Pháp Luân Đại Pháp, nhưng ông ta không muốn nghe. Chị Chu đã rất buồn, và còn cao giọng cố gắng thuyết phục ông ta. Cuối cùng, người đàn ông này đã lăng mạ chị rồi bỏ đi.

Khi nghĩ lại chuyện đó, chị Chu nhận ra rằng chị vẫn còn tâm nóng giận. Chị nói: “Tôi là đệ tử Pháp Luân Đại Pháp và tôi phải tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn”. Sau đó, chị đã có thể nói chậm lại với tâm từ bi. Sau khi chị xuất tâm từ bi, nhiều người đã sẵn sàng lắng nghe chị nói về cuộc bức hại.

Chị Mai và chị Liên đều ở độ tuổi lục tuần, thường luyện công cùng nhau và nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp. Hai năm trước, chị Mai bị triệu chứng tràn dịch màng phổi, trở nên rất yếu và thổ huyết. Gia đình chị đã chuẩn bị tang lễ. Chị Mai ý thức được rằng mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, nên chị biết mình sẽ không sao. Chị liên tục phát chính niệm và tiếp tục làm những việc cần phải làm. Sau khi phục hồi, gia đình và bạn bè của chị Mai đều rất ngạc nhiên. Họ nói: “Chúng tôi hạnh phúc quá! Chúng tôi nghĩ chị sẽ không qua được.”

Dù tuổi cao, chị Liên vẫn thường lái xe máy ba bánh và đi phân phát tài liệu về Pháp Luân Đại Pháp. Chị Liên và chị Mai thường đến những điểm đỗ xe buýt, công trường xây dựng, cửa hàng và bệnh viện. Họ nói chuyện với mọi người và vạch trần những tuyên truyền phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp. Thời tiết mùa đông giá lạnh hay trời nóng như thiêu như đốt cũng chẳng thể ngăn cản họ. Gần đây, hoa ưu đàm đã nở ở sân nhà chị Liên, và chị biết rằng Sư phụ đang khích lệ chúng tôi.

Chị Hoàng là một giáo viên đã nghỉ hưu, là người có văn hóa cao nhất trong số chúng tôi. Trong khi học Pháp, nếu chúng tôi không đọc được một chữ nào đó thì chị luôn giúp đỡ chúng tôi. Bất kể đi đến đâu, chị Hoàng luôn nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp. Trong chuyến đi gần đây của gia đình đến Mỹ, chị không những đã gặp được một số đồng tu, mà còn có thể chia sẻ câu chuyện của bản thân cho những du khách cùng đoàn. Sau khi nghe Đảng cộng sản Trung Quốc đang bức hại các học viên như thế nào, một số người đã quyết định thoái xuất khỏi Đảng.

Đây là nhóm học Pháp của chúng tôi. Chúng tôi biết rằng mình thật may mắn, và sẽ cố gắng hết sức để nói với mọi người rằng Pháp Luân Đại Pháp tuyệt với như thế nào!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/3/21/325354.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/4/6/156175.html

Đăng ngày 17-5-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share