Bài viết của Thường Tồn, một đệ tử Đại Pháp ở vùng Đông Bắc Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-12-2015] Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được gần 20 năm. Tôi cố gắng xem xét mọi việc theo những tiêu chuẩn của Đại Pháp. Nói chung, tôi khá hài lòng về tu luyện của mình và nghĩ rằng mình đang làm điều mà một người tu luyện cần làm.

Tuy nhiên, tôi cảm thấy mình vẫn còn nhiều quan niệm người thường ngoan cố đang ngăn trở con đường của mình. Tôi nhận ra rằng nguyên nhân gốc rễ của điều này là sự ích kỷ.

Tôi biết rằng cách duy nhất để đột phá là học Pháp tinh tấn hơn, chính lại từng niệm, điều chỉnh lại cơ điểm của việc cứu người, thì tôi mới có thể hoàn thành sứ mệnh lịch sử của mình.

Vượt qua tự ngã để cứu độ tất cả chúng sinh

Khi tu luyện trong xã hội người thường, chúng ta cần tiếp xúc với mọi người. Những va chạm của chúng ta với người thân và đồng nghiệp có thể là những thử thách và cũng là các khảo nghiệm giúp chúng ta ma luyện tâm tính của mình.

Mẹ chồng tôi thích đưa ra ý kiến và thường cực kỳ thẳng thắn và lỗ mãng. Trong những buổi họp mặt gia đình, bà thường nói về những thiếu sót của tôi trước mặt mọi người. Tôi từng cảm thấy thất vọng và oán giận. Bây giờ, tôi có thể nghe mà không động tâm.

Tôi cố gắng hành xử như là một người tu luyện, hài hòa mọi thứ và hòa thuận với mọi người. Tôi cũng tránh xa tất cả xung đột gia đình và không tham gia vào những mâu thuẫn giữa chồng tôi và bốn anh chị em của anh.

Kết quả là, tôi hòa thuận với mọi thành viên trong gia đình. Từng người một đã thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó.

Ở nơi làm việc, mọi thứ khác rất nhiều.

Một đồng nghiệp từng nói xấu sau lưng tôi với một đồng nghiệp khác và điều nói ra là không đúng sự thật.

Sau đó, người đồng nghiệp đó phát hiện ra tôi đang ở trong phòng và nghe được câu chuyện. Cô ấy hẳn là đã cảm thất rất xấu hổ khi tôi nghe được mọi chuyện. Từ xấu hổ cô chuyển sang oán giận, vì vậy cô rất khó chịu và thù địch tôi.

Việc cô cứ cáu gắt và thù địch tôi một cách vô lý đã khiến tôi cảm thấy khá khó chịu.

Tôi nhớ cách đây vài năm, tôi đã giúp cô thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Tôi tự nhủ rằng mình không được để mâu thuẫn gần đây của chúng tôi phá hoại thiện niệm của cô đối với Đại Pháp.

Vì vậy, tôi cố hết sức điềm tĩnh và bảo đảm rằng mình suy nghĩ và hành động chiểu theo những tiêu chuẩn tâm tính được yêu cầu đối với đệ tử Đại Pháp.

Một ngày, cô cho tôi xem một bức hình được chụp trong một chuyến du lịch đến Đài Loan, bức hình có các đệ tử Đại Pháp đang luyện công và mặc áo Đại Pháp mang dòng chữ “Chân-Thiện-Nhẫn”.

Cô hỏi tôi những chữ đó có nghĩa là gì. Tôi đã giải thích cho cô.

Cô nghĩ một chút rồi nhận xét, lặp lại hai lần rằng: “Tu luyện Chân-Thiện-Nhẫn là việc làm đúng đắn.”

Tôi rất cảm động. “Đây chẳng phải là phản ứng và thái độ mà mình mong muốn sao? Giúp chúng sinh suy nghĩ và cảm nhận tích cực về Pháp Luân Đại Pháp là để đảm bảo họ có thể được cứu.”

Tôi vui mừng vì mình đã luôn làm đúng.

Tôi cố giữ điềm tĩnh và không bị động tâm bởi bất kỳ lời nói vô tình hay cố ý gây tổn thương của bất kỳ ai. Tôi cũng cố làm tương tự khi giảng chân tướng qua điện thoại di động.

Tôi biết những lời đó không thể làm tổn thương tôi. Nhưng tôi không khỏi cảm thấy buồn khi chúng sinh không biết rằng họ đang tự hại chính bản thân mình.

Có người từng trả lời cuộc gọi của tôi và bắt đầu mắng chửi, dùng những lời lẽ rất thô tục. Tôi điềm tĩnh nói chuyện với anh. Tôi nói với anh về mục đích cuộc gọi của mình. Ngữ điệu và thái độ của tôi nhanh chóng khiến anh bình tĩnh lại. Anh ngừng việc mắng chửi. Anh thực sự đã cố gắng che đậy sự bực dọc của mình bằng cách nói rằng anh chỉ đang đùa với tôi.

Cuối cuộc gọi, anh bảo tôi: “Tôi hiểu những gì chị nói. Xin cảm ơn.”

Một lần khác, ngay khi trả lời cuộc gọi của tôi, đầu dây bên kia bắt đầu chửi rủa. Tôi hỏi anh lý do tại sao, anh trả lời: “Cô gọi cho tôi thì tôi sẽ chửi cô.”

Tôi nói: “Được thôi. Vậy thì anh cứ tiếp tục đi.”

Tôi chỉ nghe và không nói lời nào. Sau một lúc, anh ngừng chửi rủa.

Tôi bắt đầu nói lý do tại sao tôi lại gọi cho anh. Cuối cùng, mặc dù anh không thoái Đảng hay thoái xuất khỏi các tổ chức liên đới của nó, nhưng anh đã lịch sự đợi tôi cúp máy trước.

Những kinh nghiệm đó đã giúp tôi nhận ra rằng khi chúng ta tu luyện để đề cao tâm tính của mình, thì chúng ta mới có thể giúp Sư phụ cứu độ chúng sinh. Đây không phải là một khẩu hiệu, mà chúng ta thật sự phải tu luyện đến tầng thứ đó thì chúng ta mới có thể thật sự cứu người.

Buông bỏ hoàn toàn tự ngã

Một học viên từng tuyên bố thẳng thừng rằng tôi không thể được xem là một đệ tử Đại Pháp. Tôi cảm thấy rất lo lắng và bất an. Tôi tự nghĩ: “Bạn lấy quyền gì mà tuyên bố như vậy về tôi chứ?!”

Nhưng, tôi đã hướng nội và xem xét trạng thái tu luyện của mình.

Kể từ khi bước vào Đại Pháp, tôi đã giữ vững niềm tin kiên định rằng vì Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp, tôi có thể đạt viên mãn qua tu luyện Đại Pháp. Chúng sinh mà tôi đã cứu có thể tiến nhập vào thế giới của tôi, tôi có thể trợ giúp Sư phụ Chính Pháp và tôi có thể gây dựng uy đức của riêng mình. Khi Sư phụ tịnh hóa thân thể tôi, khi tôi đề cao tâm tính, tôi có thể chuyển hóa nghiệp lực thành đức.

Tôi tự nhủ: “Được tu luyện Đại Pháp là cơ duyên vạn khổ khó gặp. Công đức là vô lượng.” Và vì vậy, chính những lợi ích và kỳ vọng đã đưa tôi đến Đại Pháp. Tôi nghĩ rằng đó là những quan niệm đúng. Tôi đã không nhận ra rằng chúng thật ra là sự ích kỷ và tham lam.

Tôi không nhận thức được rằng, để các đệ tử Đại Pháp đạt viên mãn, khoảng thời gian mà chúng ta tu luyện hay chiều sâu cảm xúc của chúng ta đối với Đại Pháp không phải là những yếu tố quyết định. Mọi thứ phụ thuộc vào tầng thứ tâm tính của chúng ta.

Vì không ý thức được chấp trước căn bản của mình, nên tôi có khuynh hướng giải quyết các vấn đề theo sự dẫn dắt của những chấp trước đó.

Tôi tin rằng mình đang làm đúng. Nhưng mục đích của tôi vốn chỉ để giải quyết những mâu thuẫn giữa các cá nhân, cải thiện tình trạng cuộc sống, loại bỏ khó chịu trên thân thể và cải thiện sức khỏe.

Khi sự việc được làm rõ và các vấn đề được giải quyết, tôi tin rằng tâm tính của mình đã được đề cao và những chấp trước của mình đã được vứt bỏ.

Việc đó kéo dài rất lâu. Kết quả là tôi đã bị đình trệ và không có nhiều thể ngộ về Pháp mặc dù học Pháp chăm chỉ. Tôi loại bỏ được các chấp trước nhưng chúng nhanh chóng xuất hiện trở lại. Không có tình huống đề cao tâm tính nào đáng nói.

Điều này cũng giống với chấp trước muốn thuyết phục người nhà bước vào tu luyện Đại Pháp của tôi. Tôi nghĩ rằng đó là chấp trước vào tình và tôi đã rất chật vật để buông bỏ nó.

Bây giờ, tôi nhận ra rằng mình đang dùng Đại Pháp để thực hiện mong muốn của bản thân là giúp gia đình tôi đi theo Đại Pháp để họ nhận được phúc lành như tôi. Đó là không tôn kính Đại Pháp, đặt Đại Pháp vào vị trí thứ hai sau mong muốn của bản thân.

Tôi bị sốc bởi những quan niệm người thường tồi tệ của mình. Tôi đã vô ý lợi dụng Đại Pháp.

Ngay khi nhận ra điều mình đang làm, tôi bắt đầu loại bỏ khỏi bản thân những ám ảnh đó và thanh lý khỏi trường không gian của mình tất cả những sinh mệnh không gian khác mà đã áp đặt lên tôi những suy nghĩ đó, khiến tôi đi lạc đường quá lâu.

Tôi từng cảm thấy buồn ngủ khi học Pháp. Bây giờ, mỗi khi đọc Chuyển Pháp Luân, tôi trải qua những thay đổi đáng kể và có thể hiểu được những nội hàm của Pháp vượt quá nhận thức của tôi trước đây. Bây giờ, tôi thật sự cảm nhận được rằng nội dung chính của Pháp Luân Đại Pháp là một quyển sách sẽ chỉ dẫn chúng ta lên thiên thượng.

Sư phụ bảo hộ khi tôi gỡ bỏ một tấm bảng trưng bày của tà ác

Một lần, tôi đến một thành phố và thấy một tấm bảng thông tin với nội dung xúc phạm Đại Pháp. Tấm bảng được treo trên tường trong khoảng sân gần lối vào khuôn viên một trường học, trên một con đường đông đúc với những cửa hàng xung quanh, và có nhiều người qua đường và xe cộ đi ngang qua.

Đó là nơi mà người ta cũng thích tụ họp để trao đổi thông tin, trò chuyện hay nghỉ ngơi.

Khi lần đầu tiên thấy nó, tôi đã hơi giật mình: “Sao một tấm bảng như vậy lại có thể treo ở đó, với những lời dối trá và xúc phạm nhắm vào Đại Pháp, phát ra độc tố và làm ô nhiễm tâm của mọi người. Biết bao nhiêu chúng sinh đã bị nó đầu độc mỗi ngày?”

Ngay lập tức, tôi phát chính niệm để thanh lý tất cả sinh mệnh tà ác trong không gian khác và ngăn chúng thao túng cơ quan chịu trách nhiệm dựng tấm bảng. Sau đó, tôi nghĩ: “Tại sao mình lại gặp chuyện này? Hẳn là để mình gỡ nó xuống!”

Vì vậy, tôi bắt đầu lập kế hoạch.

Khi khảo sát, tôi thấy có các camera giám sát ở khắp xung quanh, một cái hướng trực tiếp vào tấm bảng.

Tôi nghĩ: “Mong là có một chiếc xe tải đỗ trước tấm bảng…”

Nhưng tôi biết rằng không có khả năng vì tấm bảng trên bức tường có hàng rào bao quanh khu sân bãi và về cơ bản thì xe cộ không đỗ ở đó.

Sau đó, tôi nghĩ: “Có lẽ mình có thể quay lại vào một đêm mưa. Sẽ có ít xe cộ hơn và cái ô của mình có thể dùng để che chắn.”

Tôi thảo luận với một học viên để xem liệu chúng tôi có thể nghĩ ra một kế hoạch để loại bỏ nội dung hiển thị mà không làm hỏng tấm bảng.

Học viên đó đề nghị: “Chúng ta không gây thiệt hại gì cả. Chúng ta đang cứu độ chúng sinh.”

Chia sẻ của cô đã giúp tôi minh bạch, tôi quyết định rằng: “Tôi sẽ không chỉ loại bỏ tấm bảng, tôi sẽ để mọi người biết ai đã loại bỏ độc tố trên đó và tại sao nó nên bị loại bỏ. Tôi sẽ dùng cơ hội này để truyền bá và chứng thực Đại Pháp.”

Tôi đặt nhiều kỳ của Tuần báo Minh Huệ và tài liệu Đại Pháp vào một túi nhựa, treo trên cột hàng rào nối tiếp với bức tường. Người nào phát hiện ra những thay đổi trên tấm bảng đầu tiên sẽ là người đầu tiên biết được chân tướng và dần hiểu được những lời dối trá của ĐCSTQ đã lừa dối người dân.

Nếu việc đó bị báo cáo lên chính quyền cấp cao hơn, nội dung chân tướng sẽ được truyền đến tất cả cán bộ liên quan, thậm chí đến cả cơ quan đầu não, nhờ vậy giúp họ minh bạch chân tướng Đại Pháp, họ sẽ không còn phạm tội với Đại Pháp nữa. Tôi đã hoàn thiện kế hoạch của mình.

Hai ngày sau, trời mưa. Ban ngày, trời chốc chốc lại mưa. Khi đêm xuống, trời mưa không dứt. Tôi phát chính niệm, lấy ô và lên đường.

Tôi sải bước nhanh chóng, không sợ hãi, biết rằng mình đang làm điều ngay chính nhất. Tôi xin Sư phụ tắt các camera giám sát hoặc làm các camera và tất cả người qua đường không thấy được tôi.

Khi đến gần, tôi rất ngạc nhiên khi thấy một xe tải lớn, dài đỗ ngay trước tấm bảng, chặn tầm nhìn của camera giám sát.

Tôi lập tức hiểu ra đó là sự từ bi vĩ đại của Sư phụ. Miễn là chúng ta quyết tâm làm điều ngay chính, Sư phụ sẽ an bài mọi việc cho chúng ta.

Tấm bảng độc hại được gỡ xuống bằng một vết cắt nhẹ nhàng, dễ dàng hơn nhiều so với tôi tưởng tượng. Tôi treo tài liệu Đại Pháp đã được chuẩn bị lên hàng rào bên cạnh. Toàn bộ sự việc được hoàn thành trong nháy mắt.

Những ngày sau, tôi tiếp tục phát chính niệm để ngăn thế lực tà ác trong không gian khác khống chế để chính quyền tiến hành điều tra, vì vậy họ sẽ không phạm tội với Đại Pháp thêm nữa.

Trong vòng chưa đến 10 ngày, nội dung hiển thị trên tấm bảng đã được thay bằng thông tin liên quan đến sức khỏe. Tôi rất vui mừng vì họ đã có quyết định đúng đắn. Tôi hy vọng rằng những người này sẽ có một tương lai tốt đẹp.

Tôi cũng tin rằng những người đi qua hoặc chạy xe ngang qua hàng ngày, những người đã chứng kiến sự thay đổi qua việc xem nội dung hiển thị trên tấm bảng, minh bạch chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, giờ sẽ đọc được nội dung có lợi cho họ.

Khi nhìn lại việc tu luyện cá nhân của mình, tôi nhận ra rằng mình đã phạm sai lầm vì đã không luôn cẩn thận xem xét bản thân mình dựa trên Pháp, không đào sâu vào những chấp trước của mình và nhổ tận gốc chúng hay đã không nghiêm túc đối với tu luyện.

Tôi xin cảm tạ sự từ bi của Sư phụ. Sư phụ đã thấy tôi không ngộ được, vì vậy Ngài đã đưa đồng tu đến để chỉ ra những vấn đề của tôi, giúp tôi có thể nhận ra tính nghiêm trọng của những sai lầm của mình.

Trên con đường tu luyện từ này về sau, tôi sẽ không chấp trước vào bất kỳ quan niệm người thường nào nữa, kể cả chấp trước về việc đã lãng phí thời gian và về những sai lầm trong tu luyện. Tôi sẽ chỉ chiểu theo những gì Sư phụ giảng, buông bỏ tất cả những dục vọng người thường và tu luyện bằng tâm thuần tịnh nhất!

Con xin cảm tạ Sư phụ!

Cảm ơn các bạn đồng tu!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/12/18/320570.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/1/20/154872.html

Đăng ngày 07-02-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share