Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-12-2015] Chồng tôi trước đây là người lười biếng và hay lãng phí thời gian cả ngày với những người như anh. Tôi cũng không tốt hơn chút nào vì tôi hút thuốc lá và chơi mạt chược. Cha mẹ chúng tôi khuyên chúng tôi bỏ những thói quen xấu và sống có trách nhiệm hơn, nhưng chúng tôi không nghe.

Cả gia đình chấp nhận và tu luyện Pháp Luân Công

Cuối năm 1997, chồng tôi nghe nói về môn tu luyện Pháp Luân Công. Anh ấy muốn tìm hiểu và đã mượn đồng nghiệp cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công. Anh ấy đọc toàn bộ cuốn sách và rất cảm động nên đã mua một cuốn và đọc hàng ngày.

Những tháng tiếp theo, anh ấy đã trải qua nhiều thay đổi lớn. Anh ấy bỏ hút thuốc, bỏ uống rượu và tính khí nóng nảy của anh cũng biến mất. Bây giờ anh là một người dễ gần hơn, không còn đánh nhau với người khác nữa, anh cũng không còn tranh cãi hay bắt nạt ai nữa. Anh không còn lãng phí thời gian với những người bạn cũ mà có ảnh hưởng tiêu cực đối với mình nữa và cải biến thành một con người hoàn toàn khác.

Sau khi chứng kiến những thay đổi của chồng mình, tôi thấy rất tò mò. Tôi bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân. Tôi nhận ra rằng Pháp Luân Công dạy mọi người làm người tốt và các học viên chiểu theo nguyên lý Chân–Thiện–Nhẫn. Tôi nghĩ nguyên lý này sẽ mang lại lợi ích cho cả xã hội. Do đó, tôi quyết định bước vào tu luyện. Những thói quen xấu của tôi nhanh chóng được loại bỏ và tôi đã lấy lại được sức khỏe của mình.

Trong suốt 17 năm trên con đường tu luyện Pháp Luân Công, tôi không uống thuốc, tiêm hay đi viện. Vợ chồng tôi học được cách tôn trọng lẫn nhau. Con chúng tôi lớn lên trong môi trường như thế và cũng trở thành một học viên.

Gặp được Pháp Luân Công khiến tôi vô cùng hạnh phúc. Tôi muốn tu luyện tinh tấn, làm mọi thứ phù hợp với Pháp và giúp nhiều người hơn biết về Pháp Luân Công.

Truyền chân tướng

Tháng 7 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công. Tôi và gia đình biết rằng chế độ cộng sản tuyên truyền sai sự thật về Pháp Luân Công, vì vậy chúng tôi đã bước ra giảng chân tướng về Pháp Luân Công. Chúng tôi dán các thông tin về môn tu luyện đồng thời cũng nói với bạn bè và họ hàng về vẻ đẹp của môn tu luyện này.

Khi nhận được những tài liệu thông tin Pháp Luân Công đã được chuẩn bị sẵn từ các học viên khác, chúng tôi thấy thuận lợi hơn nhiều. Thay vì tự mình chuẩn bị, chúng tôi có thể truyền chân tướng trên phạm vi rộng lớn hơn.

Gia đình chúng tôi đạp xe tới những ngôi làng xa xôi để đưa thông tin về Pháp Luân Công. Cần một vài giờ [để đi đến đó] và chúng tôi sẽ nói [chân tướng] với những người mà mình gặp dọc đường. Chúng tôi không muốn bỏ lỡ một chúng sinh nào có tiền duyên với Pháp Luân Công. Bất kể những người chúng tôi gặp có muốn nghe hay không, chúng tôi chưa bao giờ mất hy vọng rằng họ sẽ hiểu chân tướng về Pháp Luân Công và có một tương lai tươi sáng.

Tiếp nhận chân tướng Pháp Luân Công

Một lần, tôi gặp một phụ nữ ở độ tuổi 80. Tôi đưa cho bà một chiếc bùa hộ mệnh Pháp Luân Công và bảo bà chân thành niệm: “Pháp Luân Công hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” Tôi giải thích rằng điều đó sẽ giúp bà bình an và khỏe mạnh. Bà đã liên tục cảm ơn tôi.

Bà đã khóc khi nói với tôi. Dường như bà đã đợi rất lâu để được nghe tôi nói chân tướng về Pháp Luân Công. Bà đã mời tôi vào nhà uống nước.

Vợ chồng tôi đến một ngôi làng hẻo lánh và gặp một ông lão tầm 70 tuổi. Chúng tôi nói với ông rằng thông tin về Pháp Luân Công trên các chương trình truyền hình của ĐCSTQ là dối trá, vì các học viên Pháp Luân Công sống theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Ông lão đã nhận tài liệu và thốt lên: “Pháp Luân Công muôn năm!” Ông lão mong rằng chúng tôi sẽ hồng Pháp xa và rộng hơn.

Chúng tôi cũng gặp một số người trẻ tuổi đang học lái xe ô tô. Họ đã nhận tài liệu của chúng tôi.

Được bảo hộ khi đối mặt với nguy hiểm

Chúng tôi đến ngôi làng khác và gặp một vài phụ nữ. Họ nhận tài liệu Pháp Luân Công và bùa hộ mệnh chỉ trừ một phụ nữ, có lẽ đó là người đã tố cáo chúng tôi với chính quyền. Trong khi tôi đang trò chuyện với một người đàn ông, có một người lái xe mô–tô dừng lại gần đó và hỏi xem có ai nhìn thấy một cặp vợ chồng trung niên không và anh ta đã miêu tả hình dáng của họ. Thực tế là anh ta đã miêu tả diện mạo của chúng tôi. Sau khi không ai nói rằng đã thấy chúng tôi, anh ta rời đi.

Chúng tôi đứng ngay đó nhưng anh ta không thấy chúng tôi. Tôi biết Đại Pháp đã bảo hộ chúng tôi. Vợ chồng tôi lo lắng, vì vậy chúng tôi coi sự việc này như một điểm hóa để chuyển sang một ngôi làng khác.

Một chiếc ô tô đột nhiên dừng lại phía trước chúng tôi. Những người trong xe quay lại nhìn chúng tôi. Một người trong số họ nói: “Không, không phải họ.” Sau đó họ lái xe đi.

Chúng tôi trở về nhà an toàn. Sau đó, chúng tôi hướng nội để xem tại sao lại gặp can nhiễu ngày hôm đó. Chúng tôi nhận ra mình có chấp trước hoan hỷ khi mọi người tiếp nhận tài liệu của mình. Và chúng tôi cũng có tâm sợ hãi khi đối mặt với tình huống nguy hiểm. Khi bận, chúng tôi thường buông lơi học Pháp.

Có nhiều việc chúng tôi cần làm tốt hơn. Hướng nội và đề cao khi vấn đề xuất hiện giúp chúng tôi bước đi ngay chính hơn trên con đường tu luyện.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/12/21/320745.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/1/8/154708.html

Đăng ngày 31-01-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share