Bài chia sẻ của Cần Miễn, một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 9-9-2015] Tôi làm việc trong ngành y tế. Tháng 3 năm 2005, tôi cảm thấy không khỏe, và tôi đã đi chụp MRI [chụp cộng hưởng từ não]. Trong vòng 2 tiếng, tôi được thông báo rằng tôi có khối u ở não.

Giám đốc của bệnh viện đã thu xếp để một giáo sư nổi tiếng quốc tế làm việc tại Bệnh viện Thiên Tân ở Bắc Kinh hội chẩn cho tôi. Vị giáo sư này nói với tôi rằng vị trí của khối u khiến tôi có nguy cơ cao sẽ bị bại liệt – ngay cả khi tôi được [áp dụng] loại phẫu thuật tiên tiến nhất. Ông ấy không tin rằng có cách gì có thể giúp được tôi.

Tôi nhập viện trong một tháng. Sau nhiều đợt kiểm tra, vẫn không có thông tin nào khả quan hơn, vì vậy tôi được xuất viện. Tôi có thể xin nghỉ ốm, nhưng tôi đã chọn tiếp tục đi làm trong lúc tìm cách chữa trị. Tuy nhiên, các triệu chứng khác bắt đầu xuất hiện, và cuối cùng tôi vẫn phải xin nghỉ ốm.

Khỏi bệnh ung thư

Gia đình tôi đã thuyết phục tôi thử tập Pháp Luân Công.

Tôi đọc Chuyển Pháp Luân – cuốn sách chính của môn tu luyện này, và nhận ra rằng cuốn sách dạy mọi người từ bỏ thói quen xấu và trở thành người tốt. Tôi tuân theo nguyên lý “Chân-Thiên-Nhẫn” của Pháp Luân Công. Tôi đọc Chuyển Pháp Luân và luyện công hàng ngày, cho dù ban đầu tôi không thể thực hiện tất cả các động tác.

Tôi chỉ mất một tuần để có thể đi từ tầng 5 xuống để ra ngoài đi dạo. Giám đốc bệnh viện và một vài cán bộ cấp trên đã đến thăm tôi và không thể tin vào mắt của họ.

Các nguyên lý Pháp Luân Công đã khắc sâu vào tâm tôi. Bây giờ, tôi nghĩ cho người khác trước và nhìn vào trong khi tôi đối diện với các mâu thuẫn. Nếu tôi nhận thấy rằng tôi có lỗi, tự bản thân tôi chính lại ngay lập tức.

Tôi không còn nhận tiền và quà cáp từ các cấp dưới của tôi, mà tôi nói với họ rằng tôi tập Pháp Luân Công và sống theo các tiêu chuẩn cao hơn.

Giữ vững các nguyên tắc

Sau khi tôi chuyển sang công việc khác, những nhân viên cũ của tôi phàn nàn với tôi về cấp trên mới của họ. Tôi đã khuyên họ đặt chính bản thân vào hoàn cảnh của bà ấy, nghĩ cho bà ấy, và ủng hộ bà ấy. Một số người nói: “Ngay khi tôi nói chuyện với chị, tâm tôi sáng hơn.”

Khi tôi làm việc tại khoa ngoại trú, tôi cư xử với mọi người theo các nguyên lý của Pháp Luân Công. Một nhà cung cấp hối lộ tôi 20.000 Nhân dân tệ để tôi sẽ chấp nhận hàng hóa không đủ tiêu chuẩn của anh ấy. Tôi không nhận hối lộ mà thay vào đó, tôi bảo anh ấy cần nâng cao chất lượng sản phẩm của mình.

“Tôi tập Pháp Luân Công,” tôi nói. “Pháp Luân Công là pháp môn theo trường phái Phật và dạy về ‘Chân-Thiện-Nhẫn.’ Trong thế giới vật chất này, đạo đức đang tụt dốc và mọi người trở trên ích kỷ, tôi sẽ không trôi theo dòng. Tôi hy vọng rằng anh sẽ lấy uy tín là điều quan trọng nhất trong kinh doanh, và khi đó công việc kinh doanh của anh sẽ phát đạt.”

Các nhà cung cấp khác cũng đã hiểu lý do vì sao tôi không chấp nhận tiền lại quả.

Đạo đức của đồng nghiệp được cải thiện

Trước sự ngạc nhiên của mọi người, tôi được chuyển tới khoa điều trị ngoại trú bình dân, bởi vì người ta có thể làm giàu từ nhiều lợi ích bất hợp pháp ở đó. Vì vậy tôi giữ vững các tiêu chuẩn đạo đức của tôi trong công việc này và xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với các đồng nghiệp.

Theo cách này, hầu hết các đồng nghiệp mới của tôi dần dần đã thôi nhận quà cáp. Thỉnh thoảng khi có người chở hoa quả hoặc nước uống đến biếu, chúng tôi đều trả lại.

Một hôm, bạn của bạn cùng lớp đến gặp tôi. Cô ấy bị ung thư và rất chán nản. Tôi tìm giúp cho cô ấy một bác sỹ giỏi và sắp xếp để chuyển cô ấy tới bệnh viện. Tôi đã nói với cô về tình trạng của tôi trước kia và khuyên cô nên niệm “Pháp Luân Công là tốt. Chân-Thiện-Nhẫn là tốt.”

Cô ấy đến gặp tôi trước Tết Nguyên đán và nói với tôi rằng cô ấy đã khỏi bệnh ung thư.

Thanh thản và vui vẻ

Bạn bè và họ hàng của tôi thỉnh thoảng hỏi xin các vật dụng mà chỉ có sẵn trong khoa của tôi. Tôi sẽ đưa cho họ vật dụng và tự trả tiền của mình thay cho họ. Bây giờ, tất cả họ đều đã hiểu nguyên lý “không mất, không được,” và bản thân họ bắt đầu trả tiền cho các vật dụng.

Tôi không lợi dụng cơ hội tại nơi làm việc của tôi mà kiếm lợi. Một số người nói tôi ngốc nghếch. Nhưng điều đó không đúng-tôi thanh thản và hạnh phúc! Tôi đã mang tới bầu không khí lành mạnh cho môi trường xung quanh.

Bởi vì tôi tập Pháp Luân Công, tôi được thọ ích to lớn. Tôi không còn mắc bất cứ bệnh cũ nào nữa, thân thể tôi nhẹ nhàng, và tôi rất khỏe mạnh.

Trong xã hội nặng về vật chất này, tôi không băng hoại, không chấp nhận đút lót hay lại quả, và cố gắng làm người ngay thẳng và vị tha.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/9/9/315365.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/11/4/153522.html

Đăng ngày 28-11-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share