Bài viết của Nhược Thủy

[MINH HUỆ 9-11-2015]

Kính chào Sư phụ!

Xin chào các đồng tu!

Tôi thực sự vui khi thấy thông báo về Pháp hội Trung Quốc năm nay, bởi vì đây là một cơ hội khác cho chúng tôi chia sẻ kinh nghiệm và cùng nhau đề cao.

Tôi đã tu luyện gần 20 năm. Mọi thứ rất suôn sẻ trong những năm đầu và nhiều học viên nói tôi tu luyện rất tốt. Nhưng trong ba năm qua, tôi đã bị giam giữ vài lần, qua đó tôi cảm nhận được sự chăm sóc từ bi của Sư phụ. Miễn là chúng ta có chính niệm và làm hết sức để cứu người, chúng ta sẽ được trải nghiệm niềm vui của tu luyện và được chứng kiến uy lực của Đại Pháp.

Cứu công an tại đồn công an

Cách đây ba năm tôi đã bị bắt và bị đưa tới đồn công an. Có một vài lần mà tôi có thể trốn thoát được nhưng tôi đã không chọn cách đó, bởi vì tôi cần nói với công an điều gì là đúng và điều gì là sai, mặc dù việc đó có nghĩa là tôi sẽ bị giam giữ. Các công an cũng lục soát nhà tôi và lấy đi các tài liệu Pháp Luân Công và tiền mặt. Đó là một tổn thất lớn vì vậy tôi phải ngăn họ lại.

Tại đồn công an, họ giam tôi trong một chiếc cũi sắt, cùm tay tôi sau lưng và xích chân tôi. Tôi có một ý niệm mạnh mẽ: “Không ai được phép tra tấn tôi. Tôi ở đây để cứu người.” Tôi biết sứ mệnh của mình và rằng công an sẽ không giữ tôi lâu, vì vậy tôi quyết định phát chính niệm và thanh trừ hết tất cả các nhân tố tà ác. Nhận thấy có camera an ninh phía trên đầu, tôi không thấy sợ bởi vì tôi biết rằng công an đang theo dõi màn hình video và cũng cần biết chân tướng.

Các công an đã đến sau vài giờ, trước hết thẩm vấn tôi và sau đó cố gắng thuyết phục tôi: “Chúng tôi thấy cô rất giàu có. Tại sao lại phí thời gian vào thiền định thay vì thụ hưởng cuộc sống vậy?”

Tôi biết họ ở đó vì hai lý do. Một là theo an bài của cựu thế lực để xem liệu tôi có buông bỏ chấp trước vào danh, ham muốn vật chất và những thứ khác không. Lý do khác là họ đang đợi để được biết chân tướng Pháp Luân Công và được cứu. Tôi quyết định phải cố gắng hết sức.

Từ nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn để nâng cao sức khỏe, tôi bảo họ tôi đã mang ơn Pháp Luân Công như thế nào. Và không chỉ có tôi. Nhiều học viên mà tôi biết đã được chữa khỏi bệnh và tất cả họ đã hồi phục nhờ tu luyện Pháp Luân Công. Các công an gật đầu đồng ý.

“Tất cả chúng tôi biết rằng ‘thiện hữu thiện báo và ác hữu ác báo.’ Bởi vì Pháp Luân Công là tốt như vậy, bất kỳ ai ủng hộ cũng sẽ được phúc báo,” tôi nói. “Vì đàn áp Pháp Luân Công, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đang dần dần suy bại và sẽ sớm sụp đổ. Ngay cả các quan chức cao cấp như Bạc Hy Lai hay Vương Lập Quân cũng đang bị trừng phạt vì tuân theo lệnh của Giang Trạch Dân bức hại Pháp Luân Công.

“Bạc là một thái tử Đảng và xuất thân từ một gia đình danh tiếng, nhưng ông ta đã bị kết án tù chung thân. Vương là một chiến sỹ thi đua và được tưởng thưởng nhiều lần vì những chiến lược nham hiểm của hắn. Ngay cả hắn cũng không thể trốn thoát. Hãy nhìn vào họ, các anh sẽ phải đối mặt với những gì nếu ngược đãi các học viên Pháp Luân Công? Và ai sẽ chăm sóc gia đình các anh?”

Cả ba công an đồng ý ngừng làm những việc xấu và sẵn lòng cắt đứt mối liên hệ của họ với các tổ chức ĐCSTQ.

Sau đó vị công an mà đã cùm tay tôi ngày hôm trước đến chỗ tôi và xin lỗi. Tôi biết anh ta chắc chắn đã nghe được cuộc đối thoại này từ camera an ninh. Chúng tôi nói chuyện một chút, và anh ta cũng quyết định thoái ĐCSTQ.

Hướng nội tìm quan niệm người thường

Vào ban đêm, trước tiên tôi phát chính niệm và sau đó hướng nội để xem chấp trước nào của tôi đã dẫn tới cuộc bắt giữ này. Trong “Biệt Ai” (Hồng Ngâm II), Sư phụ giảng:

“Tĩnh tư kỷ đa chấp trước sự

Liễu khước nhân tâm ác tự bại”

Tạm dịch:

“Tĩnh lặng suy nghĩ xem bản thân có bao nhiêu chấp trước

Dứt đi được tâm người thường thì tà ác sẽ tự thất bại.”

Tôi biết mọi thứ sẽ tốt đẹp nếu tôi làm tốt, bởi vì Sư phụ luôn chăm sóc tôi.

Suy nghĩ sâu hơn tôi thấy nhiều chấp trước mà tôi đã nhận thức được nhưng chưa tống khứ. Chúng gồm có tâm tật đố, hiển thị, tranh đấu và tình. Ngoài ra, tôi thường nhìn vào thiếu sót của các học viên khác và không sẵn lòng chấp nhận những lời phê bình tiêu cực. Tôi tin rằng những vấn đề này phát sinh bởi vì tôi nghĩ mình đã tu luyện tốt và có trách nhiệm giúp đỡ người khác. Do không hướng nội, tôi đã không chú ý nhiều đến quan niệm người thường của mình. Điều này tạo nên sơ hở cho cựu thế lực dùi vào.

Một lý do khác cho việc bắt giữ của tôi có thể là tôi đã không làm tốt việc phát chính niệm. Tôi từng phát chính niệm bốn lần mỗi buổi chiều để thanh trừ các nhân tố tà ác trong vùng. Tôi đã không làm việc đó trong thời gian dài. Thực tế, tôi đã không phát chính niệm tốt bốn lần trong ngày và không thể tập trung. Phát chính niệm là một trong ba việc mà Sư phụ yêu cầu chúng ta phải làm, và các vấn đề có thể xuất hiện khi chúng ta buông lơi.

Nguyên nhân thứ ba là một chấp trước khó nhận ra, đó là không chú trọng đến an toàn và tận dụng thời cơ, cho là mọi thứ sẽ ổn. Bởi vì tôi sản xuất các tài liệu Pháp Luân Công tại nhà, tôi có một vài máy in, vật tư và tiền mặt. Năm người trong số chúng tôi cũng thường xuyên gặp mặt trong nhà tôi để học các bài giảng Pháp.

Chúng tôi đã không chuẩn bị trước hoặc trao đổi với nhau về khả năng xảy ra sự việc như vậy, và công an đã lấy đi nhiều thứ này khi họ lục soát nhà tôi. Mặc dù tôi nhận hết trách nhiệm trong khi bị thẩm vấn và không nhắc tới các học viên khác, đây vẫn là một tổn thất lớn.

Liên quan đến việc này, tôi thường đặt mình cao hơn người khác và thường coi thường họ. Khi tôi nhận thấy những quan niệm người thường ở các học viên khác, tôi thường chỉ ra trực tiếp, đôi khi là bằng những lời lẽ gay gắt, mà không quan tâm đến người khác. Mặc dù ý định của tôi có vẻ là tốt, kết quả lại ít khi được như mong đợi. Thiếu sót này, giống như thiếu từ bi, có thể xuất phát từ tính vị tư ở tầng sâu hơn.

Sự bảo hộ của Sư phụ

Trong một giấc mơ tôi thấy một bức tường dày mầu hồng khổng lồ. Bức tường đột nhiên bị nứt gãy ở gần dưới chân và một chiếc cửa nhỏ mở ra. Tôi đi qua cửa và thấy mình đang chạy trên một con đường lớn. Trước mặt tôi là vô số những con rô bốt, mỗi con có hai chiếc cánh như những con ruồi. Tôi phát chính niệm để thanh trừ chúng, nhưng có thêm nhiều con rô bốt nữa đến, một số con từ trên đường một số con từ trên trời. Tôi tiếp tục phát chính niệm, nhưng có nhiều rô bốt hơn lại đến…

Khi đó, tôi bắt đầu nhớ đến các học viên khác. Nếu họ biết tôi ở đâu, họ sẽ phát chính niệm trợ giúp tôi và những thứ đó sẽ bị diệt sạch. Tôi rất mệt, nhưng không dám dừng lại. Tôi tiếp tục phát chính niệm và những nhân tố bất hảo trở nên ít hơn.

Khi tôi tiếp tục chạy, không còn con rô bốt nào nữa. Trong thâm tâm tôi biết đây là một con đường mà Sư phụ dùng để cứu độ tôi. Dù nó dài bao nhiêu hay dù các nhân tố tà ác nhiều bao nhiêu, tôi phải vượt qua nó bằng chính niệm.

Tôi tiếp tục, và con đường chính kết thúc và trở thành một con đường nhỏ gập ghềnh. Tôi đi xa hơn, tới cuối con đường. Ở đó tôi nhìn thấy một cây lớn, nở đầy những bông hoa mầu hồng. Một cây đào. Tôi đoán vậy.

Sau đó tôi tỉnh giấc và nhận ra Sư phụ đang giúp tôi. Nhưng con đường không bằng phẳng, vì có nhiều nhân tố bất hảo đang đợi tôi. Dù sao đi nữa kết quả cuối cùng là tốt. Tôi tạ ơn Sư phụ và quyết định luôn cố hết sức, tinh tấn và phủ nhận mọi an bài của cựu thế lực.

Trại tạm giam

Từ những cuộc đối thoại thưa thớt giữa các công an, tôi nghe thấy rằng họ coi đây là một vụ án Pháp Luân Công điển hình. Họ có kế hoạch đưa tôi đến một trại tạm giam, nơi tôi sẽ phải đối mặt với tội hình sự sau khi xét xử.

Tôi quyết định phủ nhận mọi an bài này. Mặc dù ngày hôm đó huyết áp của tôi là bình thường, ngày hôm sau nó lên tới hơn 200. Các công an đưa tôi tới trại tạm giam và huyết áp của tôi vẫn cao.

Bên trong trại tạm giam, tôi lại nhìn thấy những con rô bốt như con ruồi ở hành lang. Ngay lập tức tôi thanh trừ chúng bằng chính niệm. Ở chỗ cuối hành lang có sáu lính canh, tất cả đều nhìn chằm chằm vào tôi. Trong khi phát chính niệm, tôi tự hỏi có nên nói với họ về Pháp Luân Công không: Họ trông không dễ lĩnh hội và tôi có chút lo lắng. Mặt khác, tôi biết đây là một khảo nghiệm do cựu thế lực an bài. Vì vậy tôi quyết định: Tôi không quan tâm đến những gì xảy ra tiếp theo – vì tôi đã ở đây, tôi sẽ nói với họ chân tướng Pháp Luân Công.

Vì vậy tôi đi đến chỗ các lính canh, ngồi xuống cùng với họ và nói với họ về Pháp Luân Công. Qua cuộc nói chuyện với họ, tôi nghe tin rằng các lãnh đạo của trại tạm giam đã quyết định không nhận tôi, nhưng một vị lãnh đạo – ông Liu – không muốn bỏ cuộc và muốn hỏi ý kiến các quan chức khác.

Khi ông Liu đi đến, tôi nói với ông ấy: “Tôi ở trong tình trạng sức khỏe kém và đã bị từ chối nhập trại. Tại sao ông lại cố gắng làm tổn thương tôi? Ông đã biết thiện ác hữu báo mà.”

Ông Liu trông hồi hộp và nói ông ấy chỉ xin ý kiến cấp trên của mình. Tôi tiếp tục: “Xin đừng hỏi cấp trên của ông. Nếu ông xin ý kiến họ là có nên giữ tôi ở lại đây không? Điều đó có nghĩa là ông đang đề nghị việc đó. Ông đang mạo hiểm tương lai của chính mình bằng cách làm hại những người vô tội.” Ông Liu không nói gì sau đó và không thực hiện một cuộc gọi điện thoại nào nữa.

Sau vài giờ, một vài lính canh bỏ đi và hai người khác đến trực. Một trong số họ trông có vẻ to khỏe, như một tay đô vật. Nhưng điều đó không làm tôi sợ hãi. Như thường lệ tôi nói với anh ta về Pháp Luân Công trong khi phát chính niệm.

Vài phút sau, một lính canh nói với tôi rằng tôi sẽ được thả. Sau đó bác sỹ trại tạm giam yêu cầu tôi ký vào một mẫu đơn. Tôi từ chối khi trông thấy dòng chữ: “Chữ ký của phạm nhân.” Tôi bảo cô ấy tôi không phải là một phạm nhân. Bác sỹ nói đó là thủ tục pháp lý, nhưng tôi không tuân theo. Cô ấy cố thuyết phục tôi lần nữa, nhưng đã bị một lính canh cắt ngang: “Đừng phí thời giờ với cô ấy, cô ấy không bao giờ ký cái gì cả.” Tôi biết Sư phụ đang giúp đỡ tôi.

Chia tay

Lúc đó gần như cuối ngày, và tất cả công an đã quay lại đồn, có khoảng 20 người. Tôi nhìn vào bảng tin và thấy một danh sách họ tên kèm chức vụ và ảnh chụp của họ.

Tôi nhìn quanh và thấy ông Liu. Tôi nói: “Này! Giờ thì tôi đã biết tên ông rồi nhé.” Tất cả các viên công an đều cười, và ông Liu đỏ mặt. Ông ta hỏi tôi: “Tại sao chị lại muốn biết tên tôi?”

Trước khi tôi kịp nói điều gì đó, một viên công an nói xen vào: “Cô ấy sẽ gửi tên anh đến trang web Minh Huệ và anh sẽ bị liệt vào danh sách công an tà ác!”

Các công an bắt đầu cười. Ông Liu trông bối rối và nói với một công an khác: “Không chỉ có tôi. Anh cũng liên đới mà.”

“Tôi không làm gì cả. Tôi thấy cô ấy tìm đũa để ăn bánh bao, vì vậy tôi tìm thấy một đôi cho cô ấy. Có phải không?” Ông ấy quay sang tôi.

“Vâng,” tôi mỉm cười gật đầu.

“Xem kìa, anh nên có tên trên Minh Huệ, bởi vì anh xứng đáng bị vậy!” công an thứ nhất nói với ông Liu lần nữa.

Tôi rất mừng cho những công an khác. Tôi đã bị bắt lại vài lần nữa sau đó, nhưng tôi chưa bao giờ gặp lại ông Liu. Tôi đoán ông ấy có thể đã quyết định chấm dứt làm những việc xấu.

Sau khi tôi về nhà, công an yêu cầu con trai tôi theo dõi tôi liên tục. Tôi phớt lờ việc đó và tiếp tục làm những gì tôi đã lên kế hoạch. Mọi thứ đã bình thường kể từ đó.

Khoảng một tuần sau, một công an yêu cầu tôi đến đồn công an, nói rằng họ cần xem xét lại vụ án. Tôi đi đến đó và gặp một công an mới. Tôi nói với cậu ấy về Pháp Luân Công trước khi cậu ấy hỏi tôi bất kỳ câu hỏi nào, và cậu ấy gật đầu.

Sau đó cậu ấy hỏi tên, địa chỉ và các thông tin khác của tôi. Tôi trả lời “Pháp Luân Đại Pháp hảo” cho tất cả các câu hỏi của cậu ấy. Cậu ấy dừng lại sau sáu câu hỏi và nói: “Tôi không thể tiếp tục –Chị đã làm tôi bị rối và tôi không thể nhớ phải hỏi câu gì.”

Sau đó cậu ấy đưa tôi bản hỏi cung: Sáu dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và không còn gì khác trên giấy. Tôi biết rằng Đại Pháp đã thanh trừ những tư tưởng xấu của cậu ấy.

Sau khi về nhà tôi dành nhiều thời gian học Pháp và cố gắng tận dụng mọi cơ hội để buông bỏ chấp trước. Ngay sau đó, tôi có một giấc mơ rằng tôi đang bước lên lầu và mặc dù các bậc thang là xa nhau, không khó để tôi có thể đi lên. Sau đó một chiếc thang cuốn đưa tôi lên một nơi cao hơn. Từ chỗ đó, Pháp Luân đưa tôi đến một nơi còn cao hơn…

Ngay bây giờ, tôi không nhớ những khổ nạn và khó khăn mà tôi phải chịu đựng trong khi bị giam giữ bởi vì bây giờ chúng dường như xa vời đối với tôi. Tôi chỉ biết sự thần thánh của tu luyện và hạnh phúc của đề cao tâm tính. Tôi rất biết ơn Sư phụ vì mọi điều.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2015/11/9/318654.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2015/11/10/153611.html

Đăng ngày 26-11-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share