Bài viết của một học viên Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 3-10-2015] Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp yêu cầu mỗi học viên phải chiểu theo nguyên lý của Đại Pháp, hướng nội và luôn luôn sống theo các nguyên lý.

Tôi nghĩ rằng có hai loại niệm đầu: chính niệm – có được qua tu luyện tinh tấn, và tà niệm – xuất hiện khi học viên không chiểu theo các yêu cầu của Đại Pháp, hay do tà ác can nhiễu tạo nên.

Vì vậy, tôi cố gắng đối chiếu mọi niệm đầu với Pháp, điều này sẽ giúp giải quyết [vấn đề] ngay lập tức. Một người sẽ biết niệm đầu của họ có phù hợp với Đại Pháp hay không tại tầng thứ tu luyện của người đó. Chìa khóa chính là ghi nhớ việc đối chiếu niệm đầu với Pháp.

Chấp trước vào thời gian Chính Pháp kết thúc

Chấp trước vào việc Chính Pháp kết thúc có thể phụ thuộc vào nguồn gốc của tư tưởng. Nếu bạn biết mình không thể viên mãn, bạn sẽ không mong đợi sự kết thúc, vì bạn sẽ không biết rằng tất cả những gì được thực hiện sẽ kết thúc vào thời điểm đó. Nhiều khả năng, chỉ những người nghĩ rằng họ tu luyện tốt và có thể trở về “Thiên đường” khi mọi việc kết thúc là có loại suy nghĩ hay mong đợi này.

Chúng ta biết rằng Đại Pháp là vô biên. Làm sao một người có thể cảm nhận được khi nào anh ấy tu luyện tốt? Thật ra nguồn gốc của loại tư tưởng này là có lẽ xuất phát từ việc anh ấy đã không hướng nội. Chỉ những người không hướng nội mới có thể cảm thấy họ tu luyện tốt.

Các học viên tinh tấn luôn tìm thấy vấn đề vì luôn có Pháp cao hơn ở những cảnh giới cao hơn. Họ tìm thấy chấp trước của bản thân vì họ hiểu Pháp ở cao tầng. Họ tinh tấn đề cao tầng thứ. Làm sao họ có thể cảm thấy mình tu tốt được chứ?

Nghĩ rằng mình tu luyện tốt có phải là một chấp trước mạnh mẽ không? Nó có phải là sự khởi đầu cho tà ác gieo cái xấu vào tâm trí của người đó không?

Tôi đã đọc một bài viết nói rằng một học viên lâu năm đã từ bỏ tu luyện vì chấp trước vào thời gian. Ông ấy nói: “Sư phụ nói rằng Chính Pháp sẽ sớm kết thúc. Nhưng điều đó không xảy ra.”

Tôi cảm thấy tiếc cho ông. Vì thế, tôi muốn chia sẻ suy nghĩ của mình về vấn đề này. Tôi nghĩ có ba ý nghĩa:

1. Sư phụ đã giảng:

“Những việc mà Đại Pháp Chính Pháp tại vũ trụ cũng sẽ nhanh chóng kết thúc.” (“Giảng Pháp tại Pháp hội Quốc tế New York 2004”)

Tôi không nghĩ rằng Sư phụ đề cập đến thời điểm trên địa cầu này.

Sư phụ cũng giảng:

“…tôi Chính Pháp bất quá cũng đã trải qua thời gian chục năm. Mọi người thử nghĩ xem, như thế chẳng phải rất nhanh hay sao? Thực ra là rất nhanh vậy, chính là trong một cái huơ tay liền hoàn thành hết thảy; thời gian ở trong không gian con người biểu hiện ra là khác biệt cả chục năm. Hơn nữa, từ Chính Pháp trở về sau thì thời gian toàn bộ của vũ trụ đều được đẩy nhanh hơn lên.” (“Giảng Pháp luân lưu tại Bắc Mỹ”)

2. Sư phụ giảng:

“Sắp kết thúc rồi, chư vị cần suy nghĩ về bản thân mình đi; thời gian không đợi người ta đâu!” (“Giảng Pháp và giải Pháp tại Pháp hội ở trung tâm thành thị New York 2003”)

Tôi nghĩ Sư phụ muốn chúng ta làm tốt các việc ở không gian nhân loại này, và hỗ trợ Ngài Chính Pháp. Nếu chúng ta làm tốt, thì sẽ kết thúc sớm. Nhưng những gì chúng ta làm hỗ trợ Ngài tốt đến mức nào? Chúng ta có nên than phiền và nói rằng sẽ không bao giờ kết thúc?

3. Để cứu độ thêm nhiều chúng sinh, Sư phụ đang đẩy nhanh thời gian trong không gian của chúng ta. Nghiệp lực do con người tạo ra sẽ do Sư phụ gánh chịu. Nếu không, một trái táo bị thối rữa sao có thể tồn tại? Sư phụ chịu đựng lượng lớn nghiệp lực để Ngài có thể kéo dài thời gian cho chúng ta cứu độ thêm nhiều chúng sinh. Chúng ta làm sao có thể chấp trước vào thời gian và chờ đợi sự kết thúc được?


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/10/3/316974.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/10/7/153131.html

Đăng ngày 11-11-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share