[MINH HUỆ 25-05-2015] Dì tôi gần 70 tuổi, nhưng dì trông rất khỏe mạnh và tràn đầy sức sống. Đi thang bộ lên tầng sáu không là gì đối với dì cả.

Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công dì rất yếu. Suốt hơn 10 năm tu luyện qua dì không phải uống một viên thuốc nào cả. Dì đã từng quay ngược đồng hồ nước để được trả tiền ít hơn. Từ khi trở thành người tu luyện, dì đã không lấy một xu nào mà không thuộc về mình. Dì là một người tốt và tuân theo những lời dạy của Sư phụ Lý Hồng Chí. Việc tu luyện Pháp Luân Công đã làm dì thay đổi cả về thể chất lẫn tinh thần.

Từ khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Công vào năm 1999, các học viên địa phương chúng tôi phải chịu rất nhiều đau khổ. Một số người bị kết án. Một số bị đưa đến các trại cưỡng bức lao động, những người khác bị sa thải, và một số bị cắt giảm tiền lương. Nhiều gia đình tan vỡ. Một số học viên bị tra tấn đến chết. Dì tôi muốn mọi người biết được sự thật về Pháp Luân Công.

Cảnh sát: “Chúng ta không thể ngăn cản bà già này”

Khi một học viên bị bắt vào ngày 13 tháng 5 năm 2015, dì tôi và một học viên mới đã đi đến các khu dân cư và phân phát các tài liệu có thông tin về Pháp Luân Công. Họ đã bị theo dõi và bị bắt.

Một cảnh sát trẻ chuẩn bị tra tấn dì tôi và đẩy dì vào ghế hổ. Dì không muốn để anh ta tra tấn dì và phạm tội ác. Dì dứt khoát ngồi trên bàn khi người cảnh sát xé toạc quần áo dì và vặn hai cánh tay dì.

Đội trưởng Đội An ninh Nội địa bước vào cùng với một số cảnh sát. Dì nói với ông ta rằng: “Cảnh sát của ông đã xé quần áo tôi và làm tổn thương cánh tay tôi. Tôi không phải là người phải chịu đựng – anh ta nên chịu đựng điều đó!” Đột nhiên, người cảnh sát hét lên: “Đau quá!“ và ôm cánh tay mình chạy đi.

Những cảnh sát khác đã bị sốc. Người đội trưởng nói: “Chúng ta hãy đi đến nhà bà và xem xét.” Thực ra, ông muốn một cái cớ để đưa dì tôi về nhà.

Khi họ đến nơi, cánh cửa đã bị khóa. Ông ta nhìn vào qua cửa sổ và nói: “Những chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” được dán trên tủ là thế nào?” Dì tôi trả lời: “Tại sao không? Pháp Luân Công không tốt sao?” Người đội trưởng nói nhanh: “Tốt, tốt, tốt.” Sau đó, ông ta và các cảnh sát khác rời đi.

Dì tôi luôn luôn giảng chân tướng về Pháp Luân Công. Ngay cả các cảnh sát từ Đội An ninh Nội địa cũng thừa nhận: “Chúng ta không thể ngăn cản bà già này.”

Nhiều người chứng kiến sự thần kỳ của Pháp Luân Công

Một lần dì tôi nhìn thấy một nhóm người vây quanh một người đàn ông nằm trên mặt đất ở ven đường. Ông ấy đang gặp nguy hiểm. Dì tôi cúi xuống và nói với người đàn ông đang hấp hối: “Chân – Thiện – Nhẫn hảo, Pháp Luân Công hảo.”

Sau một lát, người đàn ông tỉnh lại. Những người có mặt đã chứng kiến sự thần kỳ của Pháp Luân Công.

“Các ông phải đưa tôi trở về nhà”

Dì tôi và nhiều học viên khác đã về quê của dì để nói với mọi người về Pháp Luân Công. Dân làng ở các vùng núi rất chất phát và ngoan cố. Nhiều người tin tưởng vào những lời dối trá của ĐCSTQ về Pháp Luân Công. Họ báo cảnh sát bắt dì tôi, nhưng dì đã trốn thoát.

Sau đó, người đội trưởng Đội An ninh Nội địa địa phương đã đi theo dì ấy, và dì đã bị bắt ở quê dì. Cảnh sát muốn đưa dì đến một trại lao động cưỡng bức. Dì tôi đã phát chính niệm mạnh mẽ để ngăn điều đó.

Xe cảnh sát bị hỏng trên đường đến trại lao động, và họ đã phải tìm một chiếc xe khác. Nhưng mọi việc cũng không trôi chảy theo ý muốn của họ. Họ đi lòng vòng quanh đường cao tốc trong một thời gian dài để tìm đường ra.

Dì tôi đã giảng chân tướng cho tất cả cảnh sát trên đường đi. Dì khuyến thiện họ. Họ đều hiểu rằng bức hại Pháp Luân Công là việc xấu xa. Dì nói: “Cho dù tôi có đi đến trại lao động hay không sẽ không do các anh định đoạt. Các anh phải đưa tôi trở lại, giống như các anh đã đưa tôi đến đây vậy.”

Như dì nói, trại lao động từ chối nhận dì, và cảnh sát phải đưa dì về nhà.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/5/25/309909p.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/6/19/151155.html

Đăng ngày 30-09-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share