Bài viết của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-6-2015] Kính chào Sư phụ tôn kính, xin chào các bạn đồng tu.

Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được hơn 10 năm, và muốn chia sẻ với các học viên việc tôi đã hồng Pháp và giúp đỡ các học viên mới tu luyện như thế nào – và họ đã giúp tôi đề cao tầng thứ trong tu luyện của mình ra sao.

Cuộc đàn áp không thể ngăn cản chúng tôi

Pháp Luân Đại Pháp bị cấm ở Trung Quốc sau khi tôi bắt đầu tu luyện vài tháng, và tôi đã mất đi môi trường tu luyện tốt vốn quen thuộc với mình. Đài truyền hình địa phương đã phát sóng thông tin về việc cảnh sát đã xông vào nhà các học viên để bắt giữ họ như thế nào. Điều này đã khiến người dân hiểu sai về Pháp Luân Đại Pháp và nhìn các học viên một cách tiêu cực.

Có ba học viên mới trong khu vực chúng tôi vào thời điểm đó. Chúng tôi vững tin vào Sư phụ và Pháp, và cố gắng giảng chân tướng cho mọi người về Đại Pháp. Chúng tôi phân phát các tài liệu thông tin về Đại Pháp và cuộc đàn áp, và đã rất căng thẳng, lo lắng khi viết: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” ở những địa điểm công cộng nơi mọi người có thể nhìn thấy chúng.

Chồng tôi và tôi đến thăm quê hương Sư phụ vào mùa hè năm 2000 và gặp một người bạn học của Sư phụ. Ông từng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng đã ngừng lại khi cuộc đàn áp bắt đầu. Ông vẫn còn tôn kính Sư phụ, vì vậy tôi đã cho ông mượn một đĩa CD các bài giảng của Sư phụ, băng hình luyện công và nói với ông ấy rằng đừng bỏ lỡ cơ hội tu luyện hiếm có này. Ông gật đầu đồng ý và nhận các tài liệu tôi đưa cho ông.

Đây là lần đầu tiên tôi nói chuyện với một người lạ về Đại Pháp. Tôi tự nhủ trong tâm với Sư phụ: “Con sẽ không ngừng chứng thực Pháp và con sẽ giúp nhiều người hơn tu luyện. Đây là sứ mệnh của con.”

Mặc dù tôi đã nói chuyện với nhiều người về Đại Pháp trong vài năm tiếp đó, nhưng không ai bắt đầu tu luyện vì sợ bị chính quyền bức hại. Một phụ nữ có vài khối u lành tính trong tử cung, đã mang một cuốn sách Đại Pháp về nhà đọc, nhưng nhanh chóng mang trả lại vì cô ấy sợ bị đuổi việc.

Trong một bữa tiệc trà Tết Nguyên đán năm 2003, tôi tình cờ gặp bà Quân, một đồng nghiệp cũ. Bà biết rằng tôi đã phẫu thuật để điều trị bệnh tim và hỏi tôi làm cách nào mà trông tôi khỏe mạnh đến vậy. Tôi nói rằng mình tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sau đó tôi nhận ra rằng đây là một bữa tiệc và nhiều người có thể nghe thấy tôi, nhưng bà Quân không sợ và vẫn ngồi cạnh tôi. Bà lặng lẽ lắng nghe tôi và hỏi nhiều câu hỏi về Đại Pháp.

Một vài ngày sau, tôi đưa cho bà một cuốn Chuyển Pháp luân, và bà ấy cùng chị gái và cháu gái đã bắt đầu tu luyện.

Họ đã tham gia vào nhóm chúng tôi để sản xuất các tài liệu và phân phối chúng trên toàn thành phố.

Bị đưa đến trại lao động cưỡng bức

Một trong những thành viên gia đình tôi cũng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cả hai chúng tôi đã bị bắt khi đang phân phát tài liệu vào năm 2006. Tôi bị đưa đến một trại lao động cưỡng bức trong khoảng một năm rưỡi và cô ấy cũng bị kết án thời hạn một năm. Em gái của bà Quân cũng bị bắt và bị đưa đến một trại lao động trong 17 tháng.

Nhân viên văn phòng dân cư địa phương và cảnh sát đã sách nhiễu tôi sau khi tôi được trả tự do. Tôi đã không dám học Pháp hay luyện các bài công pháp khi chồng ở gần để anh ấy không phải lo lắng.

Học viên mới nhận lợi ích từ Đại Pháp

Sau khi bà Quân và tôi nghe tin rằng người quen của chúng tôi là bà Ngọc Tử đang bị bệnh nặng, bà Quân đã nói rằng chúng tôi cần phải nói với bà ấy về Đại Pháp. Tôi nói rằng bà ấy đã không muốn tu luyện trong quá khứ, nhưng bà Quân không từ bỏ.

Bà Ngọc Tử rất gầy và các bác sĩ nghĩ rằng bà sẽ không sống được quá hai tháng. Tôi đã cầu xin Sư phụ cứu bà ấy.

Sư phụ giảng:

“Vì tu Thiện có thể tu xuất tâm đại từ bi; một khi xuất hiện tâm từ bi, thì [thấy] chúng sinh rất khổ, do vậy phát sinh nguyện vọng muốn phổ độ chúng sinh.” (Chuyển Pháp Luân)

Bà ấy đã tiếp thu và lắng nghe những gì tôi nói. Tôi đề nghị bà ấy xem đĩa Thần Vận. Bà Ngọc Tử rất thích nó và nói: “Rất đẹp! Những màu sắc thực sự sống động và âm nhạc rất dễ chịu.” Bà ấy đã ngồi dậy và xem toàn bộ chương trình trong ba giờ.

Sau đó, tôi mở băng giảng Pháp của Sư phụ cho bà nghe. Bà nói một cách rõ ràng: “Rất thoải mái khi nghe giọng nói của Sư phụ. Chị có thể để lại các băng đĩa cho tôi không?”

Tình trạng của bà đã cải biến không thể tin nổi. Ba giờ trước đó, bà khó có thể nói chuyện được, nhưng bây giờ bà có thể nói rất được rất rõ ràng. Tôi biết Sư phụ đã quản bà ấy.

Bà Ngọc Tử và tôi học Pháp mỗi ngày, và tôi khuyến khích bà ấy luyện các bài công pháp. Sau khi tu luyện vài tháng, bà ấy trông rất khỏe mạnh.

Bà bắt đầu nói với bạn bè, hàng xóm và người thân của mình về Đại Pháp và nói về việc mình đã được hưởng lợi ích từ tu luyện như thế nào. Sau đó, nhờ bà mà bảy người đã bắt đầu tu luyện Đại Pháp.

Các học viên mới khích lệ các học viên lâu năm

Một chục học viên mới tham gia nhóm học Pháp năm người của chúng tôi. Thậm chí còn có một số học viên lâu năm cũng buông bỏ chấp trước tình của bản thân và trở lại tham gia với chúng tôi. Chúng tôi nhận ra rằng Sư phụ đã an bài các học viên mới để giúp chúng tôi trở lại cách chúng tôi đã từng tu luyện.

Những học viên mới này biết cách đăng nhập vào trang web Minh Huệ và tìm hiểu về tiến trình Chính Pháp.

Bà Hải Khanh – một học viên mới tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được hơn ba tháng, đã về quê mình để nói với mọi người về cuộc đàn áp. Ông Vệ, cũng là một học viên mới, đã viết những thông tin về Đại Pháp trên các tờ tiền giấy và đưa chúng ra lưu hành. Ông cũng lên kế hoạch làm thế nào treo biểu ngữ ở những nơi công cộng để vạch trần cuộc bức hại.

Những học viên mới tình nguyện làm tất cả mọi thứ mà Sư phụ yêu cầu các đệ tử của Ngài: học Pháp, phát chính niệm và giảng chân tướng về Đại Pháp. Những nỗ lực của họ đã khích lệ các học viên lâu năm chúng tôi làm được nhiều hơn để cứu độ chúng sinh.

Trước sự ngạc nhiên của chúng tôi, bà Hải Khanh đã mua thiết bị để sản xuất các tài liệu Pháp Luân Đại Pháp và nói rằng nó là từ các học viên tỉnh khác, những người muốn ủng hộ chúng tôi.

Trái tim thuần khiết của một học viên mới

Chúng tôi thường phát tay các đĩa DVD Thần Vận cho người dân ở khu vực địa phương, nhưng không đưa các tài liệu khác liên quan đến Đại Pháp. Tuy nhiên, bà Hải Khanh đã vui vẻ và cởi mở phân phát chúng. Trước sự ngạc nhiên của tôi, hầu hết mọi người đều nhận tài liệu và một số người thậm chí còn cảm ơn bà ấy.

Tôi có thể thấy được trái tim thuần khiết của bà. Tôi cảm thấy mình có lỗi vì đã không thể quyết tâm làm điều đó.

Tôi bắt đầu hướng nội để tìm ra những thiếu sót của mình. Cuộc đàn áp đã ảnh hưởng tới tâm trí tôi và tôi vẫn còn sợ hãi trong tâm mình, đó là sự ích kỷ cố gắng để bảo vệ bản thân.

Đã có rất nhiều thứ dơ bẩn trong tâm trí tôi; không ngạc nhiên khi tôi đã có một thời gian khó khăn trong tu luyện. Khi phát chính niệm, tôi xin Sư phụ giúp mình loại bỏ tất cả những thứ xấu trong tôi.

Bây giờ tôi đã hiểu được rằng mình cần phải hành xử như một học viên mới, giống như khi tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp.

Sư phụ giảng:

“tu luyện như thuở đầu, ắt sẽ thành viên mãn” (Giảng Pháp ở Pháp hội tại Vùng đô thị New York năm 2013)

Sau đó, tôi bắt đầu phân phát các tài liệu Đại Pháp cùng với các học viên khác.

Hiện chúng tôi đang thực hiện các cuộc điện thoại giảng chân tướng và giúp mọi người thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó.

Chúng tôi hiểu rằng con người cần phải thoái ĐCSTQ nếu không họ sẽ bị đào thải cùng nó khi nó sụp đổ.

Tôi đã hồng Pháp và giúp đỡ các học viên mới trong nhiều năm. Trên bề mặt, đó là tôi đang giúp đỡ người khác, nhưng thực tế chính tôi là người được giúp đỡ và tôi có thể đề cao tầng thứ tu luyện từ điều này.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/6/14/310673.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/7/26/151733.html

Đăng ngày 28-08-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share