Bài viết của Kinh Doanh, học viên Pháp Luân Đại Pháp ở miền Bắc Trung Quốc

[MINH HUỆ 7-6-2015] Gia đình bên chồng đã đối xử tệ bạc với tôi trong nhiều năm. Tôi đã hận họ cho đến tận khi trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi ngộ ra rằng tâm tranh đấu, oán hận và giận dữ là những tâm chấp trước có liên quan tới sự ích kỷ, chấp trước vào danh và lợi ích cá nhân. Ngay khi loại bỏ những chấp trước này, tôi cảm thấy hạnh phúc và nhẹ nhõm hơn. Gia đình chồng tôi cũng thay đổi thái độ trở nên tốt hơn vì tôi đã thay đổi bản thân mình.

Khó khăn sinh tồn

Mẹ chồng tôi không thích tôi từ trước khi tôi cưới con trai bà, vì tôi thất nghiệp và xuất thân từ một gia đình nghèo khó. Bà chỉ giúp đỡ chúng tôi một chút trong việc xây nhà, mặc dù bà có thể cho chúng tôi hơn rất nhiều. Chồng tôi phải trả phần lớn chi phí cho ngôi nhà bằng việc tiêu kiệt tiền tiết kiệm của mình.

Bố mẹ chồng tôi không đóng góp chút tiền nào cho đám cưới của chúng tôi, mặc dù họ có gần 70.000 nhân dân tệ. Chúng tôi đã dùng hết những món quà mà chúng tôi nhận từ bạn bè và người thân tới dự tiệc để chi trả tất cả chi phí.

Bố mẹ chồng, gia đình hai chị em chồng tôi đã chuyển đến sống cùng chúng tôi không lâu sau đám cưới. Vì ông chủ của chồng tôi đang gặp khó khăn về tài chính, nên chồng tôi phải tìm một công việc ở nơi khác để trang trải cho gia đình khi có thêm người. Tôi bắt đầu mở một cửa hàng tạp hóa nhỏ.

Vì chồng tôi xa nhà, nên tôi phải đối mặt với những thách thức khác nhau, và phải làm tất cả việc nhà, làm vườn, thậm chí cả khi tôi có thai.

Bố chồng tôi hiếm khi có thể tự chăm sóc cho mình sau khi ông phẫu thuật lưng. Mẹ chồng tôi thường đứng về phía ba cô con gái trong các cuộc xung đột, bà liên tục chê trách tôi và thường chọc tức tôi.

Chị chồng của tôi thường lấy đồ từ cửa hàng. Chị và em gái út không làm chút việc nhà nào. Tôi cũng phải chăm sóc các con của họ và họ muốn tôi làm mọi thứ, bất kể là tôi phải làm việc vất vả ra sao.

Gia đình chồng tôi thậm chí còn muốn chúng tôi chuyển ra khỏi nhà của chúng tôi. Hai vợ chồng tôi đã tức giận và không chịu chuyển. Cuối cùng, chúng tôi đã chi 20.000 nhân dân tệ để mua một ngôi nhà khác cho mình.

Bố mẹ chồng tôi sau đó đã mua một ngôi nhà cho cô con gái út và một căn chung cư cho mình. Họ cũng cho con gái cả 20.000 nhân dân tệ. Tôi rất tức giận và thất vọng, tôi quyết định rằng mình sẽ không chăm sóc cho bố mẹ chồng khi họ không thể tự chăm sóc cho mình.

Tôi muốn trở nên giàu có. Tôi cùng mẹ mình mở một nhà trẻ. Chăm sóc hơn 80 đứa trẻ là quá nhiều đối với tôi, vì vậy mà sức khỏe của tôi yếu đi: Tôi bị đau đầu nặng, gặp các vấn đề về thần kinh liên quan đến chứng mất ngủ, các vấn đề phụ khoa, các vấn đề về lưng và máu ở trong phân (dấu hiệu của chảy máu dạ dày). Tôi đã phải sử dụng nhiều thuốc.

Một cuộc đời mới

Cuộc đời của tôi thay đổi 180 độ vào năm 2011 khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi học Pháp hàng ngày và chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Kể từ đó, tôi trở nên khỏe mạnh.

Hướng nội, tôi phát hiện ra nhiều chấp trước, như tâm oán hận, tâm tranh đấu, tâm tật đố và các chấp trước vào danh và lợi ích cá nhân. Tôi dần loại bỏ những chấp trước kia và trở nên vô tư hơn.

Tôi bắt đầu mang quà đến thăm bố mẹ chồng. Quan hệ của chúng tôi nhanh chóng được cải thiện.

Bố chồng tôi bị liệt đã nhiều năm và cuối cùng ông được đưa tới nhà dưỡng lão vì mẹ chồng tôi không thể chăm sóc ông nữa. Tôi đã quyết định chăm sóc ông trong nhà của chúng tôi bất chấp sự phản đối từ phía chồng và gia đình chồng vì số trẻ em trong nhà trẻ của chúng tôi quá nhiều. Tôi nói với họ rằng, là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi nên cân nhắc cho người khác trước và giúp bố chồng tôi. Mẹ chồng tôi đã xúc động và khóc.

Tôi nói với bố chồng: “Bố hãy xem con như con gái của bố.” Tôi giúp ông tắm mỗi ngày và giặt quần áo cho ông. Đôi lúc, tôi giúp ông đi vệ sinh và xảy ra sự cố, và tôi cuối cùng phải tắm gội lại cho sạch sẽ. Chắc chắn là tôi sẽ không thể chịu được điều này nếu không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi dành hầu hết thời gian của mình để chăm sóc bố chồng, trừ khi tôi đang dạy học tại trường mẫu giáo. Tôi thường nhẩm bài giảng của Sư phụ:

“Người Thiện thường trong tâm từ bi, không oán, không hận, lấy khổ làm vui.”(Cảnh giớiTinh Tấn Yếu Chỉ)

Bố chồng tôi chưa bao giờ thực sự tin vào tâm linh và không tin vào phép màu. Tuy nhiên, ông đã đồng ý nghe Pháp sau khi ông quan sát thấy tôi đã thay đổi như thế nào. Ông đã niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và nhanh chóng cảm thấy tốt hơn. Ông cũng đã tăng cân, vì vậy ông có thể đứng một lúc và bắt đầu bước đi với sự trợ giúp của tôi. Một tháng sau, ông có thể đi lại bằng nạng.

Gia đình tôi đã ngạc nhiên khi thấy ông đã phục hồi trong một khoảng thời gian ngắn như vậy. Tôi nói chuyện với họ về sức mạnh và sự vĩ đại của Pháp Luân Đại Pháp. Họ đánh giá cao về Đại Pháp và thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc cùng các tổ chức liên đới của nó.

Một vài tháng sau, mẹ chồng tôi bị đột quỵ và bị liệt một phần. Em út bên chồng của tôi vốn sống cùng bà nhưng không muốn chăm sóc bà, vì vậy tôi cùng chồng đã đến chăm sóc thay.

Em chồng tôi sau đó đã bán căn hộ của mẹ cô mà không xin phép. Cô dùng tiền mua bảo hiểm nhân thọ cho con gái cô và cũng dùng tiền tiết kiệm của mẹ mình để mua bảo hiểm nhân thọ cho mình. Mẹ chồng tôi đã rất đau lòng.

Bà nói với tôi: “Mẹ xin lỗi, mẹ đã không cho con được chút tiền nào! Tiền tiết kiệm mà con gái mẹ lấy là để cho con trai con đi học đại học.”

Ban đầu, tôi trách cứ em chồng, nhưng tôi nhận ra đây là một khảo nghiệm đối với mình.

Sư phụ giảng:

“Trong tu luyện, dù chư vị gặp phải sự việc hay hay sự việc dở, đó đều là việc tốt cả, bởi vì chính là chư vị tu luyện rồi thì [chúng] mới xuất hiện.” (Gửi Pháp hội ChicagoTinh Tấn Yếu Chỉ III)

Hướng nội, tôi thấy mình vẫn chấp trước vào tiền và một ngôi nhà đẹp.

Sư phụ cũng dạy:

“Vậy nên điều mà người ta cho là tốt ấy, ở nơi người thường thì lợi ích cá nhân càng nhiều thì cho là càng sống tốt, [nhưng] các Đại Giác Giả lại thấy rằng cá nhân ấy là càng xấu.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi nói với mẹ chồng mình: “Mẹ đừng lo. Nếu mẹ muốn, mẹ có thể sống ở một căn hộ khác của con. Con cũng đã tiết kiệm đủ tiền để cho con trai đi học rồi.”

Mẹ chồng tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và đã sớm phục hồi. Học Pháp, ngồi đả tọa, và phát chính niệm bây giờ là một phần trong cuộc sống hàng ngày của bà.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/6/7/309787.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/7/20/151644.html

Đăng ngày 26-08-2015. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share