Bài của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-6-2015] Tôi là một học viên mới tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mặc dù mới tu luyện được hai năm, tôi đã được trải nghiệm vẻ đẹp của tu luyện và đề cao tâm tính.

Trở thành một học viên

Chị gái tôi từng bị bệnh tim rất nặng. Bà đã thử tất cả các phương pháp điều trị, nhưng không có nhiều cải thiện. Bà phục hồi một cách thần kỳ sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Chị đã mang cho tôi một bản Chuyển Pháp Luân và thông tin về môn tu luyện. Thỉnh thoảng tôi đọc sách, nhưng không tu luyện vì cuộc bức hại diễn ra rất dữ dội vào thời điểm đó.

Sáu năm sau, chị đã cho tôi một máy nghe nhạc MP3 có ghi các bài giảng Pháp Luân Đại Pháp. Tôi thường xuyên nghe các bài giảng.

Cuối cùng tôi đã bước vào tu luyện Đại Pháp vào năm 2012. Sức khỏe của tôi đã có nhiều cải thiện. Tôi từng bị đau cổ, bị bệnh tim, say tàu, dị ứng. Nhưng tất cả các bệnh đều biến mất!

Ngoài việc sức khỏe được cải thiện, tâm tính tôi cũng đề cao rất nhiều. Với sự hộ trì của Đại Pháp, tôi đã giải quyết được một vấn đề đã khiến tôi khốn khổ trong nhiều năm qua.

Chiếc dây chuyền vàng bị thất lạc cuối cùng đã tìm thấy

Trước khi nghỉ hưu, tôi tìm được một công việc làm lao vụ bán thời gian để bù vào khoản tiền lương ít ỏi của mình. Một ngày, khi đang dọn dẹp, tôi nhặt được một sợi dây chuyền vàng.

Tôi tự nhủ, “Nếu có ai đó hỏi, mình sẽ trả lại. Nếu không, mình sẽ mang nó về nhà.” Không ai hỏi tôi về chiếc dây chuyền vàng vào sáng ngày hôm đó, vì vậy tôi mang nó về nhà vào giờ nghỉ trưa.

Cuối buổi chiều, có người hỏi tôi có nhìn thấy một sợi dây chuyền nào không. Thật là tiến thoái lưỡng nan! Tôi thực sự đã muốn trả lại chiếc dây chuyền, nhưng đã trót mang nó về nhà. Tôi sợ rằng bà ấy sẽ hiểu lầm vì tôi không mang theo nó, và cũng sợ nó ảnh hưởng tới uy tín, công việc, vì vậy tôi đã nói dối rằng mình không nhìn thấy. Tôi không thể ngủ được đêm đó.

Tôi gọi cho chị mình vào ngày hôm sau và hỏi chị ấy xem cần phải làm gì. Chị ấy nói rằng tôi phải trả lại sợi dây chuyền và xin lỗi người ta.

Nhưng tôi đã sợ – sợ rằng người đó sẽ coi thường tôi, đồng nghiệp sẽ nghĩ tôi tham lam, công ty sẽ sa thải tôi. Vì vậy, tôi đã không trả lại sợi dây chuyền. Nó đã ám ảnh tôi trong nhiều năm qua.

Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi cảm thấy thực sự hối lỗi vì những gì mình đã làm trong nhiều năm trước. Tôi tự nhủ với bản thân rằng mình phải trả lại chiếc dây chuyền đó.

Tôi đã đi tìm chủ nhân của nó, nhưng bà đã về hưu, và tôi không biết làm thế nào để liên lạc với bà.

Tôi biết rằng công ty gửi thiệp chúc mừng và tặng quà cho nhân viên đã nghỉ hưu vào các dịp lễ, vì vậy tôi đã viết một bức thư và bỏ sợi dây chuyền vào trong, đề nghị họ chuyển nó cùng với những món quà.

Chị tôi rất vui khi biết rằng tôi đã làm một việc chân chính. Chị ấy đã gọi điện thoại giúp tôi xác minh rằng chủ nhân đã nhận được sợi dây chuyền. Chủ nhân của nó đã nhờ bà cảm ơn tôi. Gánh nặng tinh thần cuối cùng đã được gỡ bỏ!

Đại Pháp đã dạy tôi trở thành một người tốt và chính lại hành động của bản thân mình. Chính Đại Pháp đã tịnh hóa tâm và linh hồn tôi!


Bản tiếng Anh : https://en.minghui.org/html/articles/2015/6/27/151276.html

Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2015/6/17/310989.html

Đăng ngày 25-08-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share