Bài viết của học viên Vũ Minh từ tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 9-6-2015] Tháng 8 năm 1996, tôi cùng vợ bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sau 18 năm, chúng tôi dần nhận ra từ kinh nghiệm của bản thân rằng là những học viên Pháp Luân Đại Pháp tốt là cách hiệu quả nhất để giúp mọi người hiểu về môn tu luyện.

Con trai và con dâu bắt đầu tu luyện

Ở nhà, chúng tôi luôn nhớ mình là người tu luyện để các thành viên trong gia đình có thể thấy được vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp.

Vợ tôi là người chăm chỉ nhất mà tôi biết. Bà ấy hiện đã hơn 70 tuổi nhưng vẫn làm các công việc nhà như một người trẻ tuổi. Khi vợ chồng con trai chúng tôi đến thăm, vợ tôi sẽ làm hết các công việc nấu ăn.

Bản thân tôi hiện đã gần 80 tuổi, nhưng cũng không nhàn rỗi. Tôi cũng sẽ làm bất cứ điều gì có thể.

Chúng tôi thường nói chuyện với vợ chồng con trai mình về Pháp Luân Đại Pháp.

Con dâu của chúng tôi luôn nói với gia đình mình rằng: “Mọi người đừng bao giờ nghe những gì trên truyền hình. Họ bảo chúng ta rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp dành hết thời gian để tu luyện mà không làm gì khác, rằng họ không quan tâm tới gia đình, bạn bè hay bất cứ thứ gì khác. Đây đều là tin đồn, đều là dối trá. Bố mẹ chồng tôi không giống như những gì họ mô tả trên truyền hình.”

Con trai và con dâu của chúng tôi cũng sớm bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

“Khác biệt như ngày với đêm”

Tôi và vợ luôn chú ý cách cư xử trong cộng đồng nhằm tạo dựng hình ảnh đúng đắn về các học viên Đại Pháp.

Chúng tôi thường xuyên quét dọn bụi bẩn và những mảnh vỡ ở các hành lang và con phố quanh tòa nhà của chúng tôi. Vào mùa đông, chúng tôi sẽ ra ngoài sớm để xúc tuyết đã dồn lại qua đêm.

Một lần, chúng tôi thấy kính vỡ nát văng ra khắp đường sau một vụ tai nạn [giữa] hai xe hơi. Vì vậy, chúng tôi đã về nhà lấy một cây chổi và dọn dẹp hết những mảnh thủy tinh vỡ. Tất cả những tài xế và người đi đường đều cảm ơn chúng tôi.

Tin tức về những gì chúng tôi đã làm nhanh chóng lan khắp các khu phố.

Mỗi lần đoàn thể đề nghị quyên góp cho các khu vực gặp thiên tai, tôi và vợ luôn rất nhiệt tình. Chúng tôi sẽ lấy quần áo tốt nhất và những hàng hóa khác để quyên góp.

Sau đó, một danh sách những đồ quyên góp sẽ được thông báo trong khu vực. Người dân sẽ xem thông báo và nhận xét: “Người A người B nào đó có chức vụ cao có lương cao mà quá keo kiệt. Hãy nhìn những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp này. Họ đóng góp nhiều tiền nhất và những thứ họ quyên góp là tốt nhất. Khác biệt như ngày với đêm vậy!”

Không tin Đảng và nhận phúc lành

Kể từ khi cựu độc tài Giang Trạch Dân và Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp, tạo ra một bầu không khí khủng bố, hầu hết người dân khu vực không dám đến gần chúng tôi. Tuy nhiên, cũng có nhiều trường hợp ngoại lệ.

Bà Lý sống trên chúng tôi một tầng là một trong số đó. Bà đã không tin vào những tuyên truyền của ĐCSTQ và bắt đầu tiếp xúc với chúng tôi.

Chúng tôi giúp bà hiểu về Pháp Luân Đại Pháp và thoái xuất khỏi ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới của nó. Chúng tôi dạy bà niệm chín chữ vàng: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo”.

Bà Lý niệm chín chữ vàng mỗi ngày và thường lên tiếng cho Đại Pháp và các học viên Đại Pháp. Bà đã nhận được phúc lành khi mọi bệnh tật của bà đều biến mất, bà rất khỏe mạnh.

Cách đây ba năm, chồng bà Lý bị ốm rất nặng và cần được điều trị trên tỉnh. Họ không có tiền, vậy nên bà Lý đã cố gắng đi vay mượn nhưng không thành công. Cuối cùng, bà đã tìm đến chúng tôi. Tôi và vợ lập tức cho bà mượn 20.000 nhân dân tệ.

Bà Lý xúc động đến rơi lệ. Bà nói với chúng tôi rằng: “Số tiền này sẽ cứu mạng chồng tôi! Cảm ơn mọi người rất nhiều.”

“Tôi đi đến kết luận rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt”

Ở khu vực chúng tôi, có một người đàn ông mà tất cả chúng tôi đều gọi là Tiểu A, độ tuổi khoảng 40, nổi tiếng là người hiếu thảo. Anh thường dẫn mẹ ra ngoài đi dạo.

Tiểu A tình nguyện đưa chồng bà Lý lên tỉnh mà không nhận bất cứ khoản tiền hay phần thưởng nào.

Đầu tháng Năm năm ngoái, anh đột nhiên đến nhà chúng tôi và nói: “Tôi đã để ý các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở khu vực của chúng ta hơn mười năm qua. Hai ông bà đã sống thực sự giống các học viên Đại Pháp. Ông bà thực sự ở một cảnh giới cao hơn. Tất cả các chương trình phát sóng trên truyền hình của ĐCSTQ đều là bịa đặt, như vụ tự thiêu Thiên An Môn. Tất cả chúng được tạo dựng để vu khống cho Pháp Luân Đại Pháp. Sau mười năm quan sát và phân tích cẩn thận, đọc các tài liệu Pháp Luân Đại Pháp mà ông bà để lại ở các hành lang của tòa nhà, tôi đã dần đi đến kết luận rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp thực sự tốt hơn những người tốt.”

Sau nhận xét tích cực của anh, chúng tôi giúp anh hiểu thêm về Đại Pháp. Chúng tôi cũng đã giúp anh cùng gia đình thoái xuất khỏi ĐCSTQ và anh đã rút khỏi tất cả các tổ chức liên đới của nó.

Sau đó hai tuần, anh đến nhà chúng tôi nói rằng dì của anh bị ốm phải đi bệnh viện nhưng gia đình anh đang có khó khăn trong việc thu xếp tiền. Anh hỏi xem chúng tôi có thể giúp anh được không.

Chúng tôi lập tức cho anh mượn một chút tiền. Sau đó, anh đã quay lại gặp chúng tôi năm lần và mượn của chúng tôi tổng cộng 20.000 nhân dân tệ.

Sau khi dì của anh qua đời, anh cần tiền để thu xếp đám tang. Sau đó, chú và một người họ hàng của chú anh lần lượt đổ bệnh.

Tiểu A hết sức lo lắng vì anh không thể lập tức trả lại chúng tôi số tiền mà anh đã mượn.

Tôi và vợ tôi nói với anh rằng: “Đừng lo việc chưa thể trả lại tiền bây giờ. Tiền đang được dùng cho việc tốt và cần thiết. Vì vậy, đừng băn khoăn lo lắng quá nhiều về chuyện này.”

Sau này, gia đình anh cần hỗ trợ về tài chính. Chúng tôi đã lập tức cho anh mượn 3.000 nhân dân tệ.

Anh đã rất xúc động và thở dài nói rằng: “Trong thời đại ngày nay, khi chẳng còn ai quan tâm, thì chỉ có các học viên Đại Pháp mới có thể hào phóng giúp đỡ người khác như vậy.”

“Tôi cuối cùng đã tìm được môn tu luyện chân chính nhất”

Một ngày sau bữa tối, Tiểu A đến nhà của chúng tôi để đưa một danh sách tên của những người mà anh đã thuyết phục họ thoái ĐCSTQ và tất cả các tổ chức liên đới của nó.

Chúng tôi đã rất vui và khuyến khích anh ấy rằng: “Anh đã làm được điều thật tốt. Thức tỉnh tất cả những người kia là điều vô cùng quan trọng. Anh đã tích được công đức vô lượng rồi!”

Tôi và vợ tôi nhớ lại những gì Sư phụ Lý Hồng Chí đã giảng rằng: “[Khuyên] bảo con người tu chính Pháp, [đó] mới là phổ độ chúng sinh một cách chân chính.” (Chuyển Pháp Luân)

Chúng tôi nhẹ nhàng gợi ý cho anh: “Sao anh không cùng chúng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Đây là cơ hội nghìn năm có một. Đừng để lỡ mất!”

Anh đáp: “Khi thấy những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tốt ra sao, tôi đã muốn tham gia từ lâu rồi. Tôi tu luyện trong Phật giáo đã nhiều năm, nhưng không thực sự cảm thấy tốt. Đặc biệt khi tôi nhận ra Phật giáo là một mớ hỗn độn, tôi muốn từ bỏ nó. Bây giờ, cuối cùng tôi đã tìm được môn tu luyện chân chính nhất rồi! Kể từ bây giờ, tôi sẽ toàn tâm toàn ý tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”

Chúng tôi đưa cho anh một cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, cùng các tài liệu khác của Đại Pháp. Chúng tôi cũng tặng anh một bức chân dung Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp), tặng anh đĩa bài giảng 9 ngày của Sư phụ ở Quảng Châu, và một video hướng dẫn luyện công của Sư phụ.

Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, anh đã có chuyển biến rất lớn ở mọi mặt. Anh tuân thủ nghiêm ngặt nguyên lý “Chân – Thiện – Nhẫn” của Đại Pháp.

Bạn bè và những người quen nhìn thấy những thay đổi của anh đều muốn biết: “Pháp Luân Đại Pháp thực sự tốt vậy sao?”

Anh trả lời to và rõ ràng: “Ai muốn tu luyện nếu nó không tốt chứ! Đặc biệt bây giờ ĐCSTQ vẫn đang tiếp tục đàn áp, ai dám chứ? Tôi [chính] là bằng chứng cùng với các học viên ở khu vực của chúng ta, những người đáng khâm phục và kính trọng.“

Từng người một Đắc Pháp

Không lâu sau, vào một ngày, hai phụ nữ lớn tuổi đã đến nhà của Tiểu A khi anh ra ngoài.

Họ nói với vợ anh rằng: “Chồng cô đã bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Dù gì đi nữa, chúng tôi cũng muốn tu luyện Đại Pháp. Đó là lý do tại sao chúng tôi ở đây.”

Trước khi rời đi, họ đưa cho vợ anh 500 nhân dân tệ và nói rằng: “Đây là tiền các sách Đại Pháp mà chúng tôi muốn lấy đi.”

Vợ anh nói: “Các bà có thể lấy các sách Đại Pháp. Tôi sẽ báo chồng tôi biết khi anh ấy về. Số tiền này các bà có thể giữ lại.”

Hai ngày sau, Tiểu A lại đến nhà chúng tôi và nói: “Không chỉ hai người phụ nữ này muốn tu luyện Đại Pháp, còn có thêm năm người nữa. Một người trong số họ trước đó đã tu luyện nhưng sợ hãi và bị rớt lại. Giờ thì bà muốn tu luyện lại.”

Chúng tôi nói với anh: “Sư phụ luôn muốn chúng ta tìm lại các học viên Đại Pháp trước đây đã bị rơi rớt và đưa họ trở lại. Hãy nói với bà ấy rằng chào mừng đã quay trở lại.”

Hơn ba ngày sau, chúng tôi nhận được thêm các tin tức từ Tiểu A: “Mọi người quanh tôi muốn đắc Pháp. Có thêm hai người muốn học, khiến tổng số người muốn học tăng lên chín người.”

Mọi người bây giờ đang thức tỉnh, và chúng sinh muốn đắc Pháp. Là những học viên Đại Pháp, chúng ta phải giữ chính niệm trong tất cả những gì mình nói và làm.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/6/9/310617.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/6/24/151227.html

Đăng ngày 25-08-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share