Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Cam Túc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-5-2015] Mẹ tôi bị chuẩn đoán mắc bệnh lao xương vào năm 1995 và sức khỏe của bà tiếp tục yếu dần đi. May mắn thay, mẹ tôi đã thu được lợi ích từ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và ở tuổi 48, mẹ tôi vô cùng khỏe mạnh.

Bà nói với tôi rằng nếu không nhờ tu luyện Đại Pháp và người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp (các học viên gọi là Sư phụ), tôi đã bị liệt hoặc có thể đã chết từ lúc còn rất nhỏ rồi.

Tôi bị lạnh và đau họng lúc 10 tháng tuổi, tình trạng đó kéo dài hơn một tháng. Bác sĩ chuẩn đoán tôi bị viêm amidan và kê rất nhiều thuốc uống, tiêm thuốc và truyền dịch.

Một buổi sáng khi mẹ tôi đang mặc quần áo cho tôi, tôi đã ngã ngửa ra giường, mắt hơi hé và cơ thể mềm rũ ra. Tôi tức tốc được đưa tới bệnh viện cấp cứu. Một tuần sau đó họ nói với mẹ tôi rằng tôi bị liệt.

Tình trạng của tôi xấu đi và tôi không thể di chuyển được nữa. Mặc dù tôi được chuyển đến một bệnh viện có danh tiếng, tình trạng của tôi vẫn không cải thiện. Bác sĩ nói rằng cuộc sống của tôi đang gặp nguy hiểm và thậm chí dù có chút cải thiện thì tôi cũng sẽ bị liệt suốt đời.

Cha tôi đã đệ đơn ly dị để trốn tránh trách nhiệm chăm sóc tôi. Nhưng vì mẹ tôi mất việc, tòa án đã trao quyền giám hộ cho cha tôi. Ông đồng ý để mẹ tôi chăm sóc tôi nhưng từ chối trợ cấp tài chính cho bà.

Tìm thấy ánh sáng trong bóng tối

Trong cơn tuyệt vọng, mẹ tôi nhớ rằng bà đã từng ốm yếu trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bà cho rằng tôi cũng sẽ thu được lợi ích từ việc lắng nghe các bài giảng của Sư Phụ.

Bà bật băng thâu âm, và tôi nghe các bài giảng của Sư Phụ. Khi mới bắt đầu nghe, tôi không thể ngồi dậy. Nhưng theo thời gian, tôi có thể ngồi và nắm các thứ trong tay. Tôi học cách đi bộ khi lên ba tuổi, mặc dù tôi thường xuyên bị ngã. Cuối cùng khi lên sáu tuổi, tôi đã đi được và có thể đến trường học.

Sau này mẹ nói với tôi, nếu bà không có niềm tin vững chắc vào Sư phụ và Đại Pháp, thì bà có thể đã suy sụp tinh thần.

Lan truyền sự tốt đẹp của Đại Pháp

Bây giờ tôi đã là một thiếu nữ 16 tuổi và học tập rất tốt ở trường. Điều này chỉ có thể đạt được là nhờ Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi tận dụng mọi cơ hội để giảng chân tướng về Đại Pháp với mọi người và nói với mọi người Đại Pháp trân quý như thế nào. Tôi đã tặng bùa hộ mệnh Đại Pháp cho một vài người bạn cùng lớp. Tất cả họ đều trân trọng nó.

Do những tuyên truyền lừa dối của Đảng Cộng sản Trung Quốc về môn tu luyện, một người bạn trong lớp tôi đã từng không tin tôi khi tôi nói với bạn ấy về sự tốt đẹp của Đại Pháp. Sau đó, hai năm trước bạn ấy đến Hồng Kông du lịch cùng gia đình và thấy có rất nhiều học viên Đại Pháp. Khi quay trở về, bạn ấy nói bạn ấy tin Đại Pháp là tốt.

Tôi nói chuyện với bạn ấy về cuộc bức hại, vụ dàn dựng tự thiêu, mổ cướp nội tạng sống từ các học viên còn sống và giải thích các Pháp ý cho bạn ấy. Tôi nói với bạn ấy rằng Đại Pháp đang truyền rộng khắp thế giới và bạn ấy tin điều đó. Bạn ấy đã thoái Đảng và các tổ chức liên đới.

Sách giáo khoa chúng tôi sử dụng trong môn tư tưởng và đạo đức chứa đựng những thông tin phỉ báng Đại Pháp. Một bạn cùng lớp nói: “Bạn nói Đại Pháp là tốt. Tại sao cuốn sách này không nói thế?” Tôi nói với cậu ấy rằng các thông tin trong sách giáo khoa là bịa đặt và vu khống.

Tôi cũng nói với cậu ấy rằng nguyên lý cốt lõi của Đại Pháp là Chân – Thiện – Nhẫn và nhắc lại những lời giảng của Sư phụ: “chống lại Thiện chính là tà ác.” (Lý tính, Tinh Tấn Yếu Chỉ II). Cậu ấy bảo là qua những gì tôi nói, cậu đã hiểu Pháp Luân Đại Pháp là tốt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/5/26/308480.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/6/19/151148.html

Đăng ngày 18-08-2015; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share