Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-05-2015] Tôi là một học viên 72 tuổi, sống tại vùng nông thôn gần thành phố An Sơn tỉnh Liêu Ninh. Kể từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã thu được rất nhiều lợi ích.

Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi mắc nhiều loại bệnh, đau đớn rất khổ sở. Năm tôi 46 tuổi, tôi còn được chuẩn đoán là bị ung thư da, ngứa ngáy vô cùng khó chịu, và tôi thường gãi cho đến khi bật máu mới thôi. Tôi cũng bị chứng viêm khớp xương mãn tính, khiến các khớp xương của tôi rất đau.

Mẹ vợ tôi năm ấy đã bước sang tuổi 90 và sống cùng nhà với vợ chồng tôi, chúng tôi có 4 người con. Tôi không thể làm việc và chúng tôi cũng không có tiền tiết kiệm. Thêm vào đó, chúng tôi còn nợ hợp tác xã 80 tệ. Đó là khoản tiền không nhỏ, bởi vì thu nhập hàng ngày của tôi không quá 0.2 tệ. Không có tiền để khám chữa bệnh, tôi chỉ muốn cuộc sống của mình kết thúc càng nhanh càng tốt.

Chân chính tu luyện

Mùa thu năm 1994, một người họ hàng đã cho tôi mượn cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Trong đêm hôm đó, tôi đã đọc hết cả cuốn sách. Thời gian ấy tôi đang tìm kiếm một môn khí công để luyện tập. Hầu hết các khí công sư đều nói rằng công của họ tốt và hãy luyện tập theo họ. Nhưng khi tôi được gặp Đại Pháp, tôi nhận ra rằng đây chính là điều mà mình đã tìm kiếm từ lâu.

Thế nhưng sau lần đọc sách đầu tiên, tôi đã không đọc tiếp. Mãi đến năm 1995, tôi nghe có người nói họ có video các bài giảng của Sư Phụ. Tôi có cơ hội được xem những video ấy, và từ lúc đó tôi thực sự bắt đầu tu luyện Đại Pháp.

Có thể làm việc bình thường

Bởi vì đau yếu và bệnh tật nên trước khi tu luyện tôi không có khả năng lao động chân tay. Do đó hết sức kinh ngạc khi tôi nói với vợ tôi là tôi muốn canh tác mảnh ruộng trồng rau. Vợ tôi chỉ mỉm cười và không nói gì.

Chúng tôi trồng rau ở mảnh ruộng phía sau nhà. Mảnh ruộng dốc khoảng 30 độ và tôi đã dùng 25 thùng phân bón để giúp đất màu mỡ. Vợ tôi vô cùng kinh ngạc khi thấy tôi có thể làm được những việc ấy.

Nhưng một tháng sau khi tu luyện, tôi mắc rất nhiều các triệu chứng bệnh tật như ho, đau nửa đầu, sổ mũi và bệnh dạ dày, và các triệu chứng ấy kéo dài tới hai tháng. Sau đó, các triệu chứng tự nhiên biến mất, tôi khỏe mạnh trở lại và không có bất kì lo lắng nào về những căn bệnh trong quá khứ mà tôi đã mắc phải. Không chỉ vậy, tôi còn tăng hơn 20 cân.

Thành lập nhóm học Pháp

Chứng kiến sự thay đổi kì diệu của tôi trong khoảng thời gian hai tháng ấy, gia đình, họ hàng, bạn bè và hàng xóm đã đến nhà tôi để cùng nghe các bài giảng Pháp và luyện tập năm bài công pháp. Thời gian đó, hơn 100 người cùng quây quần nghe giảng Pháp tại sân nhà tôi. Nhà tôi đã trở thành một điểm tu luyện Pháp Luân Đại háp.

Miễn là mọi người có mong muốn tu luyện Đại Pháp, tôi đều sẵn sàng giúp đỡ. Ví dụ, tôi đưa sách Pháp cho họ, thậm chí trợ giúp họ chi phí đi lại khi họ có nguyện vọng đến nhà tôi để tu luyện chung.

Có trách nhiệm với Đại Pháp

Các thành viên của trung tâm phụ đạo bao gồm cả chủ tịch và phó chủ tịch tỉnh và các cán bộ nòng cốt của cục vệ sinh. Chúng tôi có hơn 50 phụ đạo viên, trong số đó phần lớn được nuôi dạy và giáo dục theo hệ thống tư tưởng của Đảng Cộng sản. Do đó, trong một buổi gặp gỡ mọi người đã hành động và phát biểu như thể họ đang tham gia buổi họp Đảng mà không hề tuân theo Đại Pháp mà hành xử. Đó đúng là một việc vô ích và lãng phí thời gian.

Vì vậy, tôi đã rút ngắn phần giới thiệu và để các đồng tu đến từ các địa phương khác nhau chia sẻ về hoàn cảnh tu luyện của họ. Sau đó tôi đã đảm bảo với các đồng tu rằng chúng tôi sẽ hỗ trợ khi cần.

Các phụ đạo viên không hài lòng với cách làm việc của tôi, do đó tôi đã nhường lại vị trí “người phụ trách của trung tâm phụ đạo” cho người có thời gian tu luyện lâu hơn tôi.

Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện

Ngay trước khi cuộc đàn áp diễn ra, chúng tôi đã tổ chức một hội thảo chia sẻ kinh nghiệm tu luyện. Hơn 1000 người tham dự do đó chúng tôi đã gặp đôi chút khó khăn để tìm được địa điểm đủ sức chứa, và cuối cùng chúng tôi đã tổ chức Hội thảo ở một địa điểm ngoài trời.

Chúng tôi nói với các phụ đạo viên rằng nên yêu cầu mọi người đến trước 7 giờ 50 sáng. Tôi đã suy tính trong đầu là cục cảnh sát sẽ bắt đầu làm việc lúc 8 giờ, do đó nếu chúng tôi bắt đầu sớm hơn họ 10 phút, họ sẽ không thể ngăn cản chúng tôi được.

Khoảng 8 giờ 10 phút, 4 cảnh sát xuất hiện. Họ nói họ sẽ chặn lối ra vào nhưng việc đó cũng vô ích vì hầu hết tất cả mọi người đã đến. Tôi nói với họ: “Mong các vị đừng làm gì và lắng nghe những điều mọi người ở đây nói. Người vừa lên phát biểu năm nay đã 80 tuổi. Những người tu luyện chúng tôi đến đây chỉ với mục đích chia sẻ những kinh nghiệm và trải nghiệm cá nhân của mình.” Hội thảo đã kết thúc vào buổi trưa.

Cất giữ tài liệu Đại Pháp ở một nơi an toàn

Bí thư đảng trong làng đã bắt tay với cảnh sát. Ngày 21 tháng 07 năm 1999, tôi, một phụ đạo viên và một đồng tu khác bị bắt giữ. Chúng tôi bị đưa đến một khách sạn.

Tôi nhớ ra là còn rất nhiều tài liệu Đại Pháp ở nhà tôi và tôi cần gọi cho vợ tôi ngay. Tôi nói với một nhân viên bảo vệ: “Tôi để chìa khóa nhà tôi ở rìa cửa sổ. Tôi cần gọi cho vợ tôi và báo cho cô ấy biết.” Anh ấy đưa cho tôi điện thoại di động. Vợ tôi ngay lập tức hiểu ý định của tôi khi tôi nói về chiếc chìa khóa và đã chuyển tài liệu Đại Pháp đến một nơi an toàn.

Có khoảng 7 nhân viên cảnh sát áp giải tôi về nhà tôi và lục soát, nhưng họ chẳng tìm thấy gì cả.

Tìm lại các băng video

Tháng 07 năm 1999 khi chúng tôi đang bật video các bài giảng Pháp của Sư Phụ thì hai người từ cục cảnh sát bước vào và tịch thu những cuộn băng. Ngày hôm sau tôi và hơn 180 đồng tu khác đã đến Ủy ban Chính trị Pháp luật. Hai ngày sau họ trả lại những cuộn băng cho chúng tôi.

Mọi người phàn nàn rằng tôi đã tu luyện không tốt vì tôi đã để cảnh sát lấy những cuộn băng ấy đi mà không chống trả hay phản ứng gì. Khi người phụ trách của trung tâm phụ đạo biết được điều đó, anh ấy đã nói với vài người: “Việc các bạn phải làm là giúp anh Vương tu luyện, nhưng tất cả các bạn lại không vượt qua được khảo nghiệm này.”

Tôi trân quý Đại Pháp còn hơn cả sinh mệnh mình. Không có từ ngữ nào có thể diễn đạt lòng biết ơn của tôi đối với Đại Pháp. Chỉ có cách tinh tấn đặt tâm vào tất cả các việc mình làm, từ việc học Pháp, phát chính niệm và nói với mọi người về chân tướng của pháp môn, tôi mới có thể trở thành một người tu luyện chân chính.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2015/3/28/-303195.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2015/5/1/149958.html

Đăng ngày 29-05-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share