Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-01-2015] Tôi đã từng là một người rất ích kỉ và ghen tuông. Tôi chỉ quan tâm đến danh tiếng và lợi ích của bản thân mình. Sau đó, tôi đắc Pháp vào năm 1996, và sau khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi đã trở thành một con người mới.

Tu chính lại bản thân

Tôi là một nhân viên kế toán. Trong khi còn đang học ở trường học để trở thành một nhân viên kế toán, tôi đã lợi dụng công ty tại nơi tôi làm việc và lừa họ thanh toán tiền học phí mà tôi lẽ ra phải tự trả. Thông qua học Pháp, tôi đã ngộ được Pháp lý “bất thất, bất đắc”. Vì vậy, tôi trả lại khoản tiền học phí đó cho công ty.

Khi sửa lại ngôi nhà của mình, tôi đã lấy một số vật tư từ công ty cho việc cải tạo này. Khi nhận ra đó là sai, tôi đã dấu mặt quyên góp tiền cho một khu vực có nhu cầu.

Có 21 phòng ban mà tôi là người phụ trách công việc. Nhiều người sẽ thấy đây là một vị trí có thể theo đuổi tư lợi; tuy nhiên, là một học viên Pháp Luân Công, nên tôi luôn luôn cố gắng từ chối nhận “quà” của những người khác.

Một ngày, nhóm chúng tôi được thưởng, và được chia đều cho mỗi thành viên trong nhóm. Tôi cố gắng từ chối nhận phần của mình, nhưng họ khẳng định rằng tất cả mọi người đều phải có phần bằng nhau. Tôi giữ phần của mình nhưng bỏ sang một bên, tách biệt với những tiền khác của tôi.

Sau đó, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công vào năm 1999.

Tôi đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công, và trước khi rời đi tôi đã gửi lại tiền thưởng của mình cho công ty. Khi trở về, ông chủ muốn đưa nó lại cho tôi, nhưng tôi từ chối. Lời này đồn quanh công ty, và tất cả mọi người đều rất ngạc nhiên. Đồng nghiệp của tôi nói rằng tôi là một người trung thực.

Giữ đúng mình với Pháp

Sau khi trở về từ Bắc Kinh, công ty đã đình chỉ vị trí làm việc của tôi. Tuy nhiên, tôi vẫn được đề xuất quay trở lại làm việc với mức lương cơ bản tạm thời mà không có tiền thưởng. Họ muốn tôi dạy cho một nhân viên mới – người thay thế vị trí của tôi – mọi thứ mà tôi biết.

Nhân viên mới này hỏi tôi rất nhiều câu hỏi, vì vậy cô ấy đã nhanh chóng học hỏi được rất nhiều. Cô sử dụng kiến thức này để thể hiện với ông chủ. Khi những người khác nhìn thấy hành vi của cô ấy, họ đều khó chịu. Thậm chí họ còn khuyến khích tôi ngưng dạy cô ấy, nhưng tôi không nghe theo họ và tiếp tục giúp đỡ cô ấy. Sư phụ giảng:

“Người Thiện thường trong tâm từ bi, không oán, không hận, lấy khổ làm vui.” (Cảnh giớiTinh Tấn Yếu Chỉ)

Sau đó, cơ quan kiểm toán của địa phương cử các viên chức đến kiểm toán công ty chúng tôi. Tôi được yêu cầu tham gia vào việc kiểm toán. Những viên chức kiểm toán này đã từng làm việc với tôi trong quá khứ và họ biết tôi tu luyện Pháp Luân Công. Họ tin tôi là một người tốt. Trước mặt ông chủ, họ khen tôi là người có khả năng như thế nào.

Công ty đã dồn cho tôi rất nhiều công việc. Tôi thường phải ở lại muộn để hoàn thành. Một trong những đồng nghiệp của tôi nói: “Tại sao chị cứ tiếp tục làm việc mà không có tiền thưởng? Họ phải trả tiền cho chị những gì xứng đáng chứ.” Tôi chỉ mỉm cười, bởi vì tôi biết mình là một học viên Đại Pháp, người có thể chịu đựng tất cả những bất công. Vì tôi đã hợp tác tốt với những viên chức, tất cả họ đều hài lòng với việc tôi làm. Họ thậm chí còn đề nghị ông chủ cho tôi quay trở lại vị trí cũ của mình.

Sở cảnh sát địa phương bắt giữ tôi vào ngày 19 tháng 07 năm 2000, vì sợ rằng tôi sẽ lại đi khiếu nại cho Pháp Luân Công. Sau khi được trả tự do, công ty lại chuyển vị trí của tôi và một lần nữa lại giảm tiền lương của tôi. Khi một viên chức của văn phòng kiểm toán biết chuyện này, anh ấy đã đến xem tôi thế nào. Lòng tốt của anh làm tôi cảm động rơi nước mắt.

Anh cho biết sẽ nói chuyện với công ty về việc lấy lại vị trí công việc cho tôi. Người viên chức này cũng đã thoái đảng từ khi đó.

Chứng thực Pháp một cách vô điều kiện

Tôi được chuyển đến làm việc như một nhân viên thu ngân tại một ngôi làng. Một hôm, tôi kiểm tra các tài khoản và thấy có 20 nghìn nhân dân tệ. Nếu tôi không nói gì, thì không hề có ai biết. Nhưng tôi đã báo cáo lại khoản tiền cho nhóm làm việc của mình và đề nghị rằng nên trả lại tiền cho khách hàng. Nhưng họ muốn giữ lại tiền và chia cho tất cả các nhân viên trong nhóm.

Tôi từ chối. Vì nó không phải là tiền của chúng tôi, tôi nói, nó nên được trả lại. Cuối cùng, chúng tôi trả lại tiền và khách hàng của chúng tôi đã rất vui mừng. Ông ấy tin rằng các học viên Pháp Luân Công là những người trung thực.

Một lần khác, tôi tìm thấy một đôi khuyên tai vàng tại nơi làm việc, tôi đã tìm người chủ sở hữu và trả lại cho cô ấy. Cô ấy cảm động bởi sự thật thà của tôi. Sau này, cô giúp đỡ một người và khi người đó muốn đưa cô ấy một khoản tiền hối lộ, cô đã từ chối, và nói rằng mình đã học được sự trung thực và ngay thẳng từ những học viên Pháp Luân Công.

Những ví dụ này đã minh chứng cho sự vĩ đại của Pháp Luân Công. “Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh.” (Chuyển Pháp Luân)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/1/13/302907.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/1/25/148103.html

Đăng ngày 14-04-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share