Bài viết theo lời kể của học viên ở Đại Lục, được đồng tu ghi lại và chỉnh lý

[MINH HUỆ 27-01-2015]

Từ một người nóng tính thành một người dễ mến

Tôi là một người luôn tranh đấu vì lợi ích cá nhân và luôn muốn chiến thắng. Kết quả là các mối quan hệ cá nhân của tôi rất căng thẳng. Sau khi tôi bắt đầu tu luyện vào năm 1997, mọi thứ đã thay đổi 180 độ.

Ví dụ như tôi đi làm đồng với nhiều phụ nữ khác. Trong khi trò chuyện, một người cảm thấy bị xúc phạm và bắt đầu la mắng những người khác. Trước đây, chắc chắn tôi sẽ phản ứng lại. Tuy nhiên, tôi nhớ những gì mà Sư phụ đã nói tới trong Chuyển Pháp Luân: “ là một người luyện công, thì cần làm được ‘đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu’”.

Tôi biết tôi không được hành động như một người thường vì tôi là một học viên, do đó tôi tiếp tục nói chuyện với cô ấy như chưa có chuyện gì xảy ra. Cô ấy đang tức giận và tiếp tục la mắng mọi người. Tôi biết người thường sẽ hành xử theo cách như vậy, và tôi không cáu giận cô ấy. Tuy nhiên, cô ấy quyết định không nói chuyện với tôi trong một thời gian khá lâu.

Khi cháu trai của cô ấy kết hôn, tôi đã chúc mừng cô ấy, gửi quà cho cô ấy và hỏi xem có thể giúp được gì. Cô ấy đã cảm động đến mức đối xử với tôi như là một người bạn thân thiết.

Trước khi tôi bắt đầu tu luyện, mối quan hệ của tôi với mẹ chồng khá căng thẳng. Tôi không muốn nói chuyện với bà và bà không muốn nói chuyện với tôi. Sau khi tôi tu luyện, tôi ngộ được điều sau trong Chuyển Pháp Luân:

“Tất nhiên, chúng ta tu luyện trong xã hội người thường, [thì] hiếu kính cha mẹ, dạy dỗ con cái đều cần phải [làm]; tại các hoàn cảnh đều đối xử tốt với người khác, lấy Thiện đãi người, huống là thân nhân chư vị. Đối với ai cũng vậy, đối với cha mẹ, đối với con cái đều tốt, ở đâu cũng cân nhắc đến người khác; cái tâm ấy không phải là tự tư, mà là tâm từ thiện, là từ bi.”

Tôi hiểu rằng là một học viên, tôi phải theo những gì Sư phụ dạy. Tôi đã thay đổi thái độ của mình với mẹ chồng bằng cách chăm sóc bà và giúp bà bất cứ việc gì tôi có thể làm được. Khi tôi nấu ăn, tôi sẽ tự mang đồ ăn đến cho bà. Nếu đến lượt ai khác chuẩn bị bữa ăn, tôi sẽ mua cho bà một thứ gì đó mà bà thích.

Bà đã cảm động với cách đối xử của tôi. Một ngày nọ bà nắm tay tôi, nhìn tôi với đôi mắt rưng rưng và nói “Mẹ không có con gái. Con là con gái của mẹ.” Bà cũng nói với hàng xóm của chúng tôi “Nhờ tu luyện Đại Pháp, con dâu tôi đã trở thành một người khác hẳn.”

Những người họ hàng khác cũng nhận xét “Ai cũng biết rằng bản tính một người là khó thay đổi nhất. Vậy mà Pháp Luân Đại Pháp đã làm được điều đó.”

Một người mù chữ biết đọc mà không cần tới trường

Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo và không có cơ hội được tới trường. Khi mọi người hỏi tôi lý do tại sao tôi không thể viết được tên mình, tôi cố gắng nói với họ rằng tôi không biết chữ. Tuy nhiên, tôi không biết được sự khác biệt giữa các từ “mù chữ “ và “kẻ lang thang”, vì hai từ này đọc giống nhau trong tiếng Trung Quốc. Khi tôi sử dụng từ sai, mọi người thường cười giễu tôi.

Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi nghe chín bài giảng của Sư phụ vốn đã giải đáp rất nhiều thắc mắc về cuộc sống cho tôi. Mặc dù tôi không thể nhận biết một chữ nào trong đó, nhưng tôi đã mua một cuốn Chuyển Pháp Luân và lắng nghe các đồng tu đọc từng đoạn một.

Bằng cách quan sát cẩn thận cách họ đọc, dần dần tôi đã nhận biết được càng ngày càng nhiều ký tự. Vào ngày 20 tháng 07 năm 1999, hai năm sau đó, tôi đã có thể nhận biết được gần hết các chữ trong cuốn sách.

Đảng cộng sản Trung Quốc đã phát động cuộc bức hại các học viên Đại Pháp vào thời điểm đó. Đảng đã sử dụng tất cả các phương tiện sẵn có của mình để đánh lừa, bắt giam và tra tấn các học viên. Vì nhóm học Pháp mà tôi vẫn tham gia không thể gặp nhau được nữa, tôi đã mất cơ hội để học được nhiều từ hơn.

Sau đó, thông qua sự tập hợp của ba đến bốn học viên trong làng tôi, một nhóm học Pháp khác đã được thành lập. Tôi thật may mắn lại học được nhiều từ hơn nữa và luyện công cùng họ.

Tôi cảm thấy Sư phụ luôn chăm sóc cho tôi. Tôi không chỉ có thể đọc mọi thứ trong “Chuyển Pháp Luân” mà tôi cũng có thể đọc được Tuần báo Minh Huệ và các bài viết khác. Ngoài ra, tôi cũng có thể lực và tinh thần tốt. Học Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi tâm tính và quan điểm của tôi về cuộc sống.

Tôi cảm tạ Sư phụ và cảm ơn các đồng tu đã giúp tôi vượt qua khổ nạn trong những năm qua.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/1/27/303679.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/2/10/148296.html

Đăng ngày 17-03-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share